Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 42




"Nhưng, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Nếu bản thân hắn biến thành chuột thì có khả năng chạy thoát, nhưng làm sao hắn có thể mang theo vợ chồng Lestrange cùng vượt ngục? Hắn ta không thể nào biến hai người kia thành chuột như hắn phải không?" Harry nói, cậu nhăn mày giống như lúc Snape phát hiện cậu lén đổi sữa bò trong ly thành nước bí đỏ.

"Thật là một ý tưởng không tồi, bất quá tôi nghĩ ngài Pettigrew cũng không lợi dụng vào kỹ xảo biến hình của hắn." Dumbledore nói, "Từ khi Sirius thành công vượt ngục bằng cách đó, sau đó lại đến Bộ Pháp Thuật đăng ký animagus, bọn họ đã tăng cường chú ý ở phương diện này."

Dumbledore uống một ngụm trà lớn, bắt đầu kể tỉ mỉ những chuyện đã xảy ra.

Chuyện là như thế này, sau lần đám Harry đuổi theo con chuột kia ở làng Hogsmeade, Thần sáng của Bộ Pháp Thuật dưới sự chỉ đạo của Kingsley, canh chừng ở xung quanh, cùng với sự phối hợp của các chủ cửa hàng tùy lúc mà chú ý đến bất kỳ sự động vật gặm nhấm hay phù thủy kỳ lạ nào đó.

Vì vậy, thậm chí Bộ Pháp Thuật thậm chí còn cưỡng chế cấm tất cả báo chí đưa tin về việc Kẻ Được Chọn tập kϊƈɦ một con chuột.

Qua nhiều ngày như vậy, Hogsmeade vẫn luôn gió êm sóng lặng, không có bất kỳ chuyện gì xảy ra, thế nên vị Thần Sáng độc thân mai phục cùng bà chủ xinh đẹp của quán Ba Cây Chổi đã nói chuyện yêu đương.

Bất quá sáng hôm nay, loại không khí căng thẳng yên tĩnh này bị phá vỡ, các Thần Sáng phát hiện đào phạm Peter Pettigrew ở một nơi cách Hogsmeade một dặm Anh, trong quá trình truy bắt, Pettigrew đã ra sức phản kháng, cuối cùng bị một thần chú cắt đã được cường hiệu hoá cắt trúng tay trái, hắn ta vì vậy mà mất đi tay trái.

Sau đó, Thần Sáng đưa Peter về Bộ Pháp Thuật, hắn giống như phát điên mà ra sức giãy giụa, làm các bác sĩ không thể đến gần để chữa trị cho hắn, cuối cùng chỉ có thể vi phạm trình tự tư pháp mà đánh ngất hắn mới có thể giúp hắn cầm máu, nhưng cánh tay trái kia đã không có cách nào nối lại được.

Bời vì đã có vết xe đổ, Thần Sáng không giống lần trước mà tạm giam hắn, mà cực kỳ cẩn thận đưa hắn vào Azkaban.

Nhưng Peter chỉ vào Azkaban được vài giờ, hắn đột nhiên xuất hiện ở văn phòng của Bộ Pháp Thuật cùng vợ chồng Lestrange, lúc đó nhân viên của văn phòng đều đã tan làm, ba người họ không gặp bất cứ trở ngại nào, thậm chí nếu không phải cánh tay của Peter biến mất cùng với cảnh tượng lộn xộn như bị một đàn địa tinh chạy qua, sẽ không có bất kỳ ai biết là bọn họ đã từng xuất hiện ở đó.

“Bọn họ sử dụng khoá cảng, đúng không? Nhưng tại sao lại là văn phòng Thần Sáng? Đó không phải là quá nguy hiểm với họ sao?” Harry nghi hoặc hỏi.

“Thầy nghĩ bọn họ không còn cách nào khác, Harry.” Dumbledore nhẹ giọng nói.

“Trình tự để có thể vào Azkaban cực kỳ phức tạp, tất cả mọi người đều phải trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, Peter không có khả năng mang khoá cảng vào.” Trong giọng nói của Sirius có một điều gì đó không nói nên lời, như là tức giận, như là không cam lòng, cũng mang theo khinh thường, điều này làm đại cẩu luôn lạc quan như ánh mặt trời có vẻ tối tăm hơn.

“Vậy rốt cuộc bọn họ làm thế nào….” Harry nhíu mày nói.

“Một kỹ xảo nhỏ.” Tốc độ trả lời của Severus vẫn nhanh như vậy, nghe như nói chen lên câu cuối của Harry. Vẻ mặt của anh vẫn kỳ quái như vậy, tức giận pha lẫn tán thưởng.

“Trêи phương diện của Pháp Thuật Hắc Ám vẫn luôn có một giả thuyết, giả thuyết này được các nhà nghiên cứu tin rằng sức mạnh chiếm được thông qua việc phá huỷ sinh mệnh thể là rất lớn, lý luận về Trường Sinh Linh Giá của Chúa Tể Hắc Ám chính là một phân nhánh của giả thuyết này. Còn từng có một phù thuỷ tên Balfi đã từng đưa ra một giả thuyết: Bản thân cơ thể phù thuỷ ẩn chứa sức mạnh vô tận, cho dù cơ thể bị cắt đứt đặt ở những địa điểm cách xa nhau, thì sức mạnh ẩn chứa bên trong cũng đủ để liên kết chúng lại.” Snape chậm rãi nói, anh bình tĩnh nhìn Harry, thật giống những lúc giải thích vấn đề trong các buổi phụ đạo.

“Giả thuyết này từ rất lâu trước đây chỉ dừng lại ở giai đoạn lý luận” Severus tiếp tục nói, “ Có một vài người đã làm thí nghiệm, mà kết quả của thí nghiệm cũng chỉ dừng lại ở một trình độ nhất định để chứng minh giả thuyết này, nhờ sự giúp đỡ của bùa chú và độc dược, có thể giúp phần bị tách rời tự động quay trở về với chủ thể.”

Severus tạm dừng một chút, tiếp tục nói, “Nhưng giả thuyết này cuối cùng bị chứng minh là không thể thực hiện được, bởi vì bọn họ cho dù làm như thế nào cũng không thể đảo ngược thí nhiệm này”

“Nhưng Voldemort đã làm được” Harry nói khẽ

“Haha, đảo ngược kết quả thí nghiệm của Carbados và Lemos, đồng thời cho phép mang thêm hai người! Có vẻ chúng ta phải thừa nhận rằng Voldemort quả thật là có thiên phú về Pháp Thuật Hắc Ám.” Sirius cười khẩy, điều đó làm chú trông giống một Slytherin hơn một Gryffindor.

Harry và Remus lo lắng mà nhìn Sirius, Reus ngời bên cạnh đại cẩu vươn tây an ỉ mà ôm bả vai Sirius. Harry cực kỳ tinh ý mà phát hiện tay Sirius hơi hơi run rẩy, việc này làm Harry trong nháy mắt càng thêm chán ghét Peter.

Sirius vô tội đã từng ở Azkaban ngây người lâu như vậy, cuối cùng lại chật vật rời khỏi đó. Mà tên Peter vốn phải chịu trừng phạt lại giống như đi du lịch mà dạo một vòng ở nơi đó, còn thuận tiện màng mang theo hai người xem như là vật lưu niệm đặc biệt.

Mà tất cả đều vì Peter đi theo một tên chủ nhân ‘có chút thiên phú’, đó là điều mà Sirius khinh thường nhất.

Harry hiểu Sirius, trong lòng cha đỡ đầu tuỳ tiện nhưng kiêu ngạo của cậu nhất định rất tức giận về điều đó, tên Peter luôn yếu đuối vụng về dựa vào chủ nhân mà hoàn thành xuất sắc màn cướp ngục, điều này làm Sirius từng phải chật vật mới trốn khỏi Azkaban vừa khinh thường vừa phẫn nộ, còn ẩn ẩn hàm chứa không cam lòng và uỷ khuất.

Harry sầu lo mà nhìn Sirius, sợ cha đỡ đầu của mình vì chịu ảnh hưởng của cảm xúc mà lại làm ra hành động như tìm từ mình đi tìm Peter để quyết đấu. Nên biết rằng, bây giờ người bên cạnh Peter không phải là Ron và Hermione, rất có thể Sirius vừa tìm đến cửa thì sẽ trực tiếp đối mặt với Voldemort, Bella và Rodolphus.

Severus để tay lên vai Harry nhẹ nhàng xoa, dùng hành động để xoa dịu cậu bé của mình.

“Nếu anh còn có thứ gọi là lý trí, như vậy tôi giả thiết anh biết việc quan trọng nhất lúc này không phải là con chuột kia vừa làm cái gì, a, sáng kiến vĩ đại, mà là tiếp theo bọn họ sẽ làm gì.” Snape kéo dài âm của từ ‘Sáng kiến vĩ đại’, làm bọn họ nghe có vẻ cực kỳ châm chọc.

"Severus nói rất đúng, tôi nghĩ chúng ta có vài việc cần chú ý” Dumbledore bình tĩnh nghiêm túc nói.

Trêи người cụ luôn có một năng lực thần kỳ, nó dường như có thể làm cho bất kỳ ai cũng có bình tĩnh lại, hơn nữa còn không tự chủ được mà tin tưởng. Harry như vậy, Snape như vậy, cả Sirius cũng vậy.

“Tôi sẽ chú ý đến Kreacher nhiều hơn.” Sirius ủ rủ nói, cũng không còn nóng nảy như vậy.

Tuy rằng gia tinh già của gia tộc Black ở đời này không bài xích Sirius như đời trước, thậm chí đã bắt đầu thật sự xem Sirius là chủ nhân, nhưng Sirius cũng sẽ không thiếu cảnh giác mà để bản thân và Harry gặp nguy hiểm.

“Không chỉ có Kreacher mới cần phải chú ý.” Dumbledore nói, “ Trêи thực tế tôi nghi ngờ hắn ta còn có thể trợ giúp Voldemort giống như Harry đã trải qua không. Nhưng tôi cho rằng cậu càng nên chú ý đến an toàn của bản thân, Sirius.”

“Albus nói rất đứng, Chân Nhồi Bông, tôi nghĩ khoảng thời gian này cậu nên cố gắng sử dụng mạng Flo nhiều hơn, đặc biệt là khi cậu muốn đến Hogwarts.” Remus quan tâm mà nhìn bạn tốt của mình, “Tôi biết cậu ghét điều đó, cậu thích dùng Ảo ảnh di hình hơn dùng mạng Flo. Nhưng, bọn họ không có cách nào thò tay vào lò sưởi để nguyền rủa cậu, mà lúc Ảo ảnh di hình thì tất cả mọi việc đều có thể xảy ra.”

Harry đồng tình mà gật đầu.

“Yên tâm đi, tôi sẽ chú ý. Hệ phòng ngự ở nhà cũ của gia tộc Black vẫn có thể tin được, khoảng thời gian này tôi sẽ hạn chế ra ngoài.”. Sirius cười nói.

Chú cũng sẽ không lại ngu ngốc vì chí khí nhất thời mà lại để bản thân lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, để con đỡ đầu và bạn tốt lo lắng, Sirius đảo mắt qua gương mặt vẫn còn mang vẻ nghi ngờ của Harry, cùng với bàn tay của Snape đang đặt trêи vai Harry, không nói gì nữa.

“Còn vợ chồng Malfoy, tuy rằng tôi nghĩ bọn họ hẳn là đã biết chuyện này, nhưng Severus này, tôi nghĩ vẫn cần nhờ anh viết một bức thư nhắc nhở bọn họ một chút, vợ chồng nhà Lestrange chắc chắn sẽ đến tìm bọn họ.” Dumbledore.

“Đương nhiên.” Severus nói.

“Hiện tại, tôi nghĩ việc mà chúng ta có thể làm, vẫn là chờ đợi như cũ.” Dumbledore uống một ngụm trà, thở dài nói.

Note: Mình lỡ tay xóa mất 5 chương đầu nên sẽ up lại. Huhu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.