Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 34




" Thầy nghĩ Nhật báo Tiên Tri ngày mai sẽ cực kỳ náo nhiệt."

Dumbledore sung sướиɠ nói.

Harry, Snape cùng với Remus đang ngồi ở đối diện Cụ.

Harry vừa về đến Hogwarts liền ném đám bạn của mình qua một bên, tung tăng nhảy nhót gọi các trưởng bối của mình đến văn phòng hiệu trưởng kể lại những chuyện mình đã trải qua, vị hiệu trưởng cậu kính trọng nhất nói như vậy.

Severus Snape hiển nhiên cũng không thưởng thức sự hài hước của Cụ Dumbledore.

"Albus, nếu trêи cổ cụ có thứ gì đó có thể gọi là đầu, thì tôi cho rằng chuyện này không phải trọng điểm." Giáo sư Snape lạnh mặt nói.

" Tôi nghĩ Severus nói rất đúng, vấn đề là vì sao Peter lại xuất hiện ở Công Tước...A..." Lupin đột nhiên dừng lại, sau đó có vẻ như đang suy tư điều gì đó.

"Bởi vì hắn muốn đi vào Hogwarts, chúng ta đã phong tỏa con đường từ Lều Hét, nên hắn không có cách nào khác." Harry nói.

Mật đạo thông với Công Tước Mật đã từng giúp Harry không ít, hiện tại có vẻ kẻ địch của cậu cũng cực kỳ giỏi việc lợi dụng nó.

"Đương nhiên, đương nhiên," Lão hiệu trưởng nói, "Điểm này ta không thể nghi ngờ."

" Nhưng mà tại sao hắn lại muốn đến Hogwarts, hắn muốn tìm thứ gì, hay là giấu thứ gì?" Harry cau mày cắn ngón tay suy nghĩ.

Snape cau mày đem Harry tay kéo xuống dưới.

" Cậu rốt cuộc là hóa thành trẻ con sao? Cắn ngón tay?" Độc dược đại sư ghét bỏ nói.

Remus buồn cười nhìn một màn này, đồng thời nghĩ đến bạn tốt còn đang nằm trêи giường bệnh của mình, nếu Sirius ở đây khẳng định sẽ nổi giận đùng đùng nhảy dựng lên đi? Tên Snape dầu mowc này dám chạm vào con đỡ đầu quan trọng nhất của cậu ta.

"Tôi tưởng, mục đích của hắn hoặc Voldemort là rõ ràng." Dumbledore đối với hành vi của Snape làm như không thấy, những dụng cụ bằng bạc trêи bàn của cụ đang phun ra khói hợp lại thành hình dạng của Mũ niệm.

"Trường sinh linh giá?" Harry cũng không quá kinh ngạc nói, " Nói như vậy bọn họ đã biết việc chúng ta tiêu hủy mấy cái trường sinh linh giá của Voldemort?"

"Có lẽ hắn cũng không biết chúng ta đã tiêu hủy bao nhiêu cái tiêu " Remus cau mày nói.

"Hắn sẽ nghĩ cách kiểm tra." Severus nói.

"Ha hả, Severus, nếu anh nhắc đến chuyện này, tôi nghĩ sẽ có người đưa tin cho ngài Malfoy." Dumbledore nói, "Anh biết mà, có lẽ bọn họ cần làm chuẩn bị trước khi Voldemort tìm bọn họ lấy hồn khí."

"Đương nhiên." Snape kiêu căng nói, sau đó anh đứng dậy rời khỏi văn phòng hiệu trưởng.

Harry không tự giác muốn đi cùng anh, nhưng sau khi ý thức được mình đang làm cái gì liền ngăn lại thân thể thiếu chút tự mình hành động, sai khi làm nó chỉ cử động một chút thì thành thành thật thật ngồi trêи ghế, nhìn giáo sư của mình đi khỏi văn phòng hiệu trưởng.

Remus đem tất cả thu hết vào đáy mắt, sau đó lại một lần nữa cảm thán thay bạn tốt của mình từ đáy lòng —— cho dù là người đã qua đời kia, hay là người vẫn đang nằm trêи giường bệnh kia.

" Được rồi, Harry, thầy nghĩ con nên quay về với các bạn của con đi, con biết đấy Halloween rất khó mà có được, không nên lãng phí như vậy." Dumbledore chớp chớp mắt nói với Harry.

Harry lúc này mới phát hiện ngày Halloween lần này của cậu lại là một ngày Halloween không thể yên bình.

Chẳng lẽ chỉ cần Voldemort còn sống thì cậu liền không thể yên tâm tận hưởng ngày Halloween sao? Dường như Harry có thể khẳng định Voldemort đã nguyền rủa ngày Halloween của mình giống như nguyền rủa giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

Thậm chí Harry còn nghĩ nếu ngày nào đó Voldemort suy nghĩ thông suốt không muốn làm Chúa Tể Hắc Ám nữa, có lẽ hắn ta có thể suy xét làm bậc thầy nguyền rủa gì đó —— suy xét đến việc Hogwarts đến tận bây giờ mới thôi việc một năm đổi một giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, cùng với việc đến bây giờ mình đã sống lại cũng không thể thoát được ngày Halloween bi thảm.

"Vui vẻ lên, Harry, con biết mà, ít nhất lúc này sẽ không có một đào phạm tên Sirius đầu bù tóc rối cầm dao nửa đêm chạy vào ký túc xá nam sinh." Remus nói.

Bọn họ đi trêи hành lang bên ngoài phòng hiệu trưởng, một vài học sinh Gryffindor năm trêи đang thảo luận tặng trò đùa dai ngày Halloween cho người nào đó, bọn họ nhiệt tình chào hỏi với Harry và giáo sư Lupin.

Harry bị Remus chọc cười cực kỳ đồng ý với cách nói của giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của mình, hiện tại Sirius không phải đào phạm, còn đang bị Phu nhân Pomfrey ra lệnh cưỡng chế nằm trêи giường bệnh không được xuống giường.

Mà trở thành người thừa kế thân phận đào phạm của Sirius Peter Pettigrew cho dù như thế nào cũng sẽ không mạo hiểm trở lại phòng ký túc xá hắn đã ở hai năm vào đêm khuya để chào hỏi với chủ nhân cũ của mình, đặc biệt là hiện tại con chuột này cũng không có bất kỳ lý do nào để làm như vậy.

Ít nhất đêm nay Harry có thể ngủ ngon.

Hai người tách ra trước cửa thang lầu, Remus nóng lòng trở lại văn phòng của chú trêи lầu ba để chuẩn bị cho buổi học cho Khỉ Nước ăn của năm bảy, để phòng ngừa đám thủy quái hung hãn này chạy ra khỏi lồng sắt tùy tiện mà bắt học sinh làm điểm tâm. Mà Harry thì lại muốn đi Phòng Yêu Cầu, Draco, Ron và Hermione đều chờ cậu ở đó.

Khi Harry mở cửa căn phòng của họ, chào đón cậu chính là một ly cà phê tạt về phía cậu.

Harry phản xạ có điều kiện vứt ra một Expelliarmus, lưu loát mà mà ngăn lại xác cà phê với vũ khí có tính phát tán —— cà phê nóng tập kϊƈɦ.

"Oa, ngầu quá." Ron gấp không chờ nổi nói.

"Xin lỗi, tôi trượt tay." Draco không quá chân thành nói.

" Hiệu trưởng Dumbledore nói thế nào? Bộ Pháp Thuật đã có hành động rồi phải không? Tại sao Peter lại xuất hiện vào lúc đông người ở Hogsmeade? Mình nói nè, nếu là vào ngày thường, thì tỷ lệ hắn bị người khác nhìn thấy sẽ càng ít hơn không phải sao?" Hermione vĩnh viễn chỉ quan tâm đến trọng tâm nói.

"Được, Granger, nếu hắn muốn làm gì đó, thì hôm nay là cơ hội tốt nhất, nhiều học sinh như vậy, thì có ai sẽ chú ý đến một con chuột ngay cả lông còn không có không?" Draco kéo giọng điệu quý tộc lười biếng nói, đối với cái nhìn dò hỏi của Harry chỉ dương mi xem xem như đáp lại.

"Draco nói rất đúng, hôm nay là cơ hội tốt nhất, học sinh còn lại ở Hogwarts rất ít, các giáo sư cũng đa phần ở trong văn phòng của mình." Harry nói, không truy cứu việc cà phê suýt chút nữa tạt ướt bả vai cậu.

Cậu không tin lý do của Draco, rốt cuộc là phải làm như thế nào mới có thể làm cà phê giống như là nhắm thẳng vào khung cửa là văng đến mạnh như vậy a! tên khốn Draco này vậy mà ngay cả một cái lý do đàng hoàng cũng lười nghĩ! Kẻ Được Chọn cả bụng đầy bi ai cực kỳ bất mãn với hành vi của gia chủ tương lai của nhà Malfoy, nhưng cũng không dám biểu hiện ra bên ngoài.

Bây giờ rất vất vả mới làm Draco miễn cưỡng làm bạn với cậu, Harry không muốn lại chọc tức cậu ta. Nên biết, nhóm Slytherin mà đã biệt nữu thì đến cả Merlin cũng không có cách gì a.

Kẻ Được Chọn nhờ giáo sư Snape liên tục nhắc nhở phải nhớ mang đầu óc theo ra ngoài tự báo cho chính mình phải cẩn thận, kiên quyết không thể lại làm Draco —— ít nhất là khoảng thời gian này.

"Mục đích của hắn là Hogwarts?!" Ron lớn tiếng nói.

"Ừm, cụ thể là một đồ vật Hogwarts, các giáo sư đoán chắc là đồ vật của Voldemort." Harry hàm súc nói.

" Đồ của Chúa Tể Hắc Ám? Hồn khí?" Draco trầm mặt nói.

Ba con sư tử nhỏ kinh ngạc nhìn hắn.

"Đừng nhìn tôi như vậy, không phải các cậu cũng đã sớm biết sao?" Malfoy nhỏ phòng bị nói.

" Ngài Malfoy nói hết cho cậu biết?" Harry cười khổ mà nói.

" Nếu không cậu cho rằng tại sao tôi lại hành động với các cậu?" Draco giương cằm nói.

Harry không thể không gắt gao túm chặt góc áo choàng của Ron để ngăn ngừa sư tử nhỏ tóc đỏ nhào lên xé nát con rắn nhỏ bạch kim kiêu căng ngạo mạn.

"Cũng không có ai cầu xin cậu ở lại chỗ này a!" Đáng tiếc Harry không thể che miệng Ron lại.

Trêи gương mặt tái nhợt của Draco nhanh chóng hiện lên nét ửng đỏ, cậu ta đang muốn mở miệng nói gì đó, lại bị Hermione đánh gãy.

" Merlin a, khi nào đám con trai các cậu mới có thể đem sự chú ý đặt lên chuyện quan trọng." Cô nàng phù thủy nổi giận đùng đùng nói.

"Cậu..." Draco tức giận nhìn Hermione nói, sau đó lại bị đánh gãy lần nữa.

"Mặc kệ trước đây như thế nào, hiện tại chúng ta đang cùng một trận doanh. Không phải đã nói phải làm bạn sao?!" Nữ phù thủy cứng rắn nói, " Hiện tại Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai và Peter mới là việc mà chúng ta nên quan tâm."

Nữ phù thủy lưu loát nói, hai cậu bé đều không nói gì.

Harry xem đủ màn này rồi, đồng thời cười khổ trong lòng, Voldemort và Peter, cho dù là ai thì đều không phải chuyện mấy phù thủy nhỏ năm ba nên quan tâm a.

"Được rồi, Hermione nói rất đúng, mình thừa nhận là mình sai." Ron dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của Hermione không tình nguyện nói.

"Hừ, ai hiếm lạ lời xin của cậu, nếu trước đây biết cần hợp tác với các người, thì tuần trước tôi sẽ không viết thư cho baba, dò hỏi ý kiến của ông ấy." Draco đen mặt xoay vè hướng khác nói.

... Tuần trước.

Hình như hai tuần trước Malfoy mới đồng ý cùng họ đến làng Hogsmeade.

Cho dù là Ron thích đối chọi với Malfoy nhất trong thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.