Học Thêm - Tát Bát Nháo Đằng

Chương 26




Nửa người trên của Chu Từ tựa vào thành bồn cầu, cặp ngực mềm mại bị cọ xát. Đôi mắt tràn ngập nước mắt, chung quanh là hơi nước nghi ngút. Vòi hoa sen để trên mông cô, hướng về phía tiểu huyệt mà phun nước.

Mông nhỏ vặn vẹo lung tung, cô cắn chặt ngón tay rầm rì khóc nức nở.

Tiết Kiệu đứng sau lưng cô, thong thả điều chỉnh nhiệt độ nước.

Sau khi hai người làm xong ở văn phòng thì toàn thân Chu Từ thật sự không nỡ nhìn. Nội y cùng quần áo không phải bị xé rách thì cũng bị bắn đầy tinh dịch, thịt huyệt đáng thương cũng bị kéo ra ngoài. Đôi chân trên sàn nhà run run, mái tóc đen nhánh che lại tấm lưng trần trụi trắng nõn. Trên bụng và đùi đều bị bắn đầy tinh dịch. Cô ôm quần áo trong lòng nói bản thân muốn tắm rửa nhưng không muốn về nhà. Cuối cùng Tiết Kiệu chở cô về nhà anh, sau đó lột sạch quần áo đẩy cô vào phòng tắm.

Cô gái nhỏ run rẩy khóa trái cửa, sau một hồi chật vật cô nức nở gọi anh: "Em... Em không còn chút sức nào hết."

Tiết Kiệu đang tựa vào cạnh cửa uống trà, ánh đèn rơi xuống đỉnh đầu anh. Người đàn ông đẹp trai đến mức lóa mắt.

Anh để tách trà xuống, cười khẩy một tiếng đẩy cửa đi vào. Đẩy ngã cô trên bồn cầu đùa giỡn.

Người đàn ông niết mở tiểu huyệt ra để kiểm tra, thịt non ấm áp bị làm đến sưng đỏ mềm nhũn. Miệng huyệt miễn cưỡng khép hờ, bao lấy một bụng tinh dịch. Anh chỉ chọc nhẹ một cái mà cô gái nhỏ đã thét lớn liên tục chảy d*m thủy. Hoa châu vẫn còn cứng, được hai cánh hoa môi bao bọc bên trong. Tiết Kiệu xoa bóp nơi đó, làm cô gái nhỏ cong chân run rẩy.

Anh kiểm tra xong phía trước lại tiếp tục đến phía sau, nơi này thì không bị sưng. Ở giữa vẫn còn dòng chữ "món đồ chơi", vẫn là màu sắc hồng hào sạch sẽ như cũ. Khi nước ấm tưới lên còn hơi hơi co rút, giống như lúc đàn ông tiến vào cơ thể cô.

Tiết Kiệu cố ý chọc vào nơi đó, cô gái nhỏ sợ tới mức tím tái mặt mày không chút kiêng dè thét lớn. Nước mắt lại từng giọt rơi xuống. Giọng nói của cô rất dịu dàng, trời sinh còn rất nhẹ nhàng. Nên khi cô kêu lên không mang chút uy hiếp nào, chỉ làm cho người khác có cảm giác đáng thương, mỏng manh.

Nghe thấy giọng cô còn khiến cho nơi đó trướng đau, chỉ hận không thể đè cô ở đó điên cuồng làm thêm một lúc.

Chỉ có điều cô gái nhỏ đêm nay quá mức đáng thương, anh vẫn còn sót lại chút lòng tốt giúp cô lau rửa sạch sẽ. Cặp ngực dính đầy bọt xà phòng, ngón tay thon dài xoa bóp, đảo quanh đầu v*. đầu v* vốn đã xẹp xuống lại run rẩy cứng lên, anh kéo mạnh nơi đó: "Lẳng lơ."

Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, trên người anh không có vướng víu quần áo. Thứ to lớn kia không kiêng dè đặt lên tiểu huyệt của cô. Chu Từ lo lắng run lên bần bật, sợ rằng anh sẽ bất ngờ tiến vào tiếp tục giày vò cô ở chỗ này. Nhưng cũng may anh vẫn còn chút nhân tính, chuẩn bị sẵn thuốc mỡ giảm sưng cho cô. Anh lau khô người giúp cô, sau đó bế cô ra ngoài đặt lên sô pha. Mở đèn trên đầu lên, để cô dạng chân đối mặt với tấm gương. Cô nhìn thấy tiểu huyệt của mình sưng đỏ, còn có tinh dịch vì ăn không hết mà chảy ra ngoài.

Cô gái nhỏ nhớ tới việc anh nói, bụng sẽ lớn lên lại còn phun được sữa thì sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng sau đó lại biến thành tái nhợt. Dù cô đang trong kỳ an toàn nhưng nhỡ thật sự có thai thì phải làm sao?"

Tiết Kiệu ngồi xổm xuống trước mặt cô, ngón tay dính thuốc mở trong suốt đặt lên huyệt thịt đau nhức. Từng bước thăm dò đi vào, sâu đến mức không thể sâu hơn nữa. Ra ra vào vào qua lại bôi đều thuốc mỡ vào bên trong, cẳng chân cô gái nhỏ đặt trên vai anh. Anh không có mặc áo, đường cong quyến rũ từ cổ xuống vai lộ ra không không gian.

Đầu vai của anh ấm áp. Chu Từ không dám cúi đầu nhìn mình. Cô ngửa đầu nhìn ngó xung quanh chỉ toàn là gương, phản chiếu rất rõ hình ảnh của hai người hiện giờ.

Cô mở rộng hai chân, toàn thân đều là dấu hôn và cắn mút. Trên bắp đùi còn có vài dấu răng. Đó là khi ở phòng học, Tiết Kiệu hung tợn cắn xuống, từ bắp đùi của cô tiến thẳng một đường đến hoa châu nho nhỏ. Cô gái nhỏ cắn môi đáng thương kêu khóc.

Giờ phút này anh vẫn như cũ ghi chữ bên dưới của cô, hơi thở ấm áp phun lên đó.

Động tác bôi thuốc giúp cô thật sự quá kích tình, nhìn giống như đang giúp cô tự an ủi. Chu Từ cắn chặt đôi môi tái nhợt hứng chịu khoái cảm, bị anh xoa bóp chảy đầy d*m thủy. Theo động tác ngón tay ra vào mà bàn tay của anh cũng bị ướt dầm dề. Ngón chân trên vai anh hơi cuộn tròn. Cô gái nhỏ nức nở ra tiếng, người đàn ông chỏ khẽ nhếch môi: "Vừa rồi trong phòng tắm không phải em rên rất hăng sao?"

Anh vừa nói vừa dùng ngón tay dính đày thuốc mỡ cùng d*m thủy xoa bóp hoa châu, hay nói đúng hơn thì phải là nhéo. Ngón tay khác để ở miệng cúc huyệt, đảo quanh nơi đó. Làm cho eo cô bủn rủn xém xíu thì tiểu ra tới, mắt cô đau nhức khóc lóc xin tha: "Đừng mà, làm ơn đừng..."

Ngón tay người đàn ông ướt dầm dề: "Giúp em bôi thuốc thôi mà em ướt đến vậy sao?"

Anh vừa nói vừa lật cô lại, đầu ngón tay chui vào cúc huyệt thăm dò. Anh xoa đều thuốc vào bên trong, miệng cúc huyệt hứng chịu áp lực khiến cô gái nhỏ úp mặt lên sô pha mà tiểu ra. Người đàn ông cười cực kỳ vô sỉ: "Em đã tiểu ướt hết văn phòng của tôi, bây giờ về nhà tôi vẫn muốn tiếp tục? Chu Từ, nếu lần sau tôi chơi em ở trong lớp. Thì có phải em sẽ tiểu ra bục giảng không?"

Anh lại đơn giản lau sạch sẽ lại giúp cô lần nữa. Anh đưa cho cô một cái túi, bảo cô tự chọn đồ lót.

Da đầu Chu Từ tê dại, bên trong toàn bộ đều là nội y tình thú. Vải dệt thiếu thốn đến đáng thương, ngực cũng che không được. Cô gái nhỏ ngẩng đầu muốn từ chối, Tiết Kiệu mỉm cười chỉ về phía túi đồ cô đang cầm: "Một là chọn một cái mặc đi về, hai là không mặc bất cứ thứ gì đi về."

Hậu quả của việc không mặc gì Chu Từ đã thử qua một lần. Lần đó khi được anh chở về nhà, cô chỉ mặc mỗi áo ngoài cùng quần. Bên trong hoàn toàn trống rỗng. Khi dừng đèn đỏ bàn tay hư hỏng của anh chui vào cổ áo cô, bắt lấy hai bầu ngực không có thứ gì trói buộc mà xoa loạn.

Cô vì vậy không dám chần chừ mà chọn đại một bộ, nhưng sau khi nhìn kỹ rồi thì lại bắt đầu hối hận. Đó là bộ đồ làm bằng ren, tất cả đều lộ ra dưới lớp vải dệt. đầu v* có một miếng vải nhỏ, bên dưới trừ bỏ che được hoa huy*t cùng âm đế thì không che được gì nữa. Khe mông và cúc huyệt không thể che kín mà lúc ẩn lúc hiện.

Cô gái nhỏ run rẩy mặc áo ngực vào, trong lúc đó người đàn ông thong thả mặc quần lót giúp cô. Những ngón tay lạnh băng xẹt qua đùi cô, giống như muốn đem lý trí của vô ra bóp chết.

Chân Chu Từ vẫn để trên vai anh, người đàn ông xấu xa nhéo mắt cá chân của cô: "Cuối tuần học phụ đạo tôi muốn em mặc thứ này tới."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.