Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 44: Tâm linh trước khi thi




"Này, chơi tâm linh không?" trước ngày thi 12 tiếng, Hoàng đột nhiên đề nghị

"Hửm?"

"Đi ăn chè đậu đỏ đi, nghe nói ăn thì người ta hay ăn chè đậu đỏ trước ngày thi đó, xong rồi chúng ta đi chùa cầu may nữa"

"Khoảng thời gian đó em thà ngồi học còn hơn" Sơn vừa viết vừa nói

"Thôi màaaa, thử một lần điiii. Tớ học sắp nổ não rồi"

"Thì cậu đi đi, bọn tớ đi làm gì?"

"Đi một mình thì còn gì vui nữaaa. An à đi không em???"

Đột nhiên cảm nhận được ai đó đang nhìn chằm chằm mình, nó ngước lên gỡ tai nghe ra

"A hả?"

"Trời ơi...." Hoàng bất lực

An đơ ra không hiểu chuyện gì đang xảy ra

"Hoàng muốn đi ăn chè với đi chùa cầu may ấy mà" Huy giải thích

"Vậy thì đi thôi, đằng này cũng gần đến giờ ăn rồi mà"

"Quả nhiên là chỉ có An mới hiểu anh màaaa"

"Nhưng, nhưng mà vụ cầu may nghe hoang đường quá..."

"Aaa sao không ai tin tui dậy nèeee"

"Kệ nó đi An à, mình đi thôi" Huy với Sơn bơ đẹp Hoàng, đã ra cửa trước

"Gì chứ, nhà này là nhà ai mà mấy người thái độ dậ- Ê nè đợiiiii"

..........

Sau không biết bao nhiêu thử thách, cuối cùng cũng đến được nơi Hoàng muốn

Đó là một cửa hàng nhỏ được trang trí theo kiểu cổ cổ nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, trong vô cùng thân thuộc, cũng vô cùng bình yên

Mỗi người kêu ra một phần chè đậu đỏ, nếm thử hương vị mới lạ này

Vị ngọt ngọt truyền qua cổ họng, để lại chút thanh âm khó phai, cứ như mùi vị ngọt ngào của chiến thắng vậy

Giờ thì hiểu vì sao người ta lại ăn chè đậu đỏ để cầu may rồi

..........

Ăn xong họ lại dẫn nhau đến một ngôi chùa mà các sĩ tử hay đến nhất

Vì trường họ kiểm tra sớm hơn những trường khác, lại còn đi vào buổi trưa nên chùa tương đối vắng

Cả ngôi chùa được bao bọc bởi hàng cây xanh mát cứ nối tiếp nhau chạy theo con đường dẫn đến khu vực chính, vậy nên dù là giữa trưa nhưng họ thậm chí còn chẳng cảm nhận được cái nóng đặc trưng nữa cơ

Và bởi họ quá nổi bật nên đã được một vài nhà sư "để ý"

"Không biết nhóm bạn trẻ này muốn đi đâu vậy nhỉ?" một nhà sư đứng tuổi lại gần hỏi

"A con chào thầy ạ, tụi con đang tìm nơi xin bùa thi cử ấy ạ"

"Ôi chao! Ra là vậy à, vậy thì đi theo ta nhé?"

"A vâng cảm ơn ngài ạ"

Vừa đi vừa trò chuyện với sư, họ vô tình biết được vô số thông tin thú vị, ví dụ như người đã góp vốn xây dựng nên ngôi chùa to lớn này chính là một học bá, vậy nên ngôi trường vô cùng linh thiêng trong chuyện học vấn

Cơ mà nó lạ lắm....

Từ khi bước vào ngôi chùa, cứ mỗi lần Huy định nói gì đó với An là liền bị thứ gì đó chặn lại, còn xém xíu nữa té sấp mặt rồi chứ

Cái này cũng gọi là tâm linh hả????

..........

Vật vã mãi cuối cùng cũng đến nơi

4 người nghiêm túc thực hiện theo những gì sư thầy nói

Vừa nhận được bùa xong, trời đột nhiên lách tách vài giọt mưa

Là mưa nắng, cầu vòng hiện lên rất đẹp

"Ô h, xem ra ông trời đang muốn chúc mấy đứa thi tốt đây mà! Ít ai nên đây mà được thấy khung cảnh này lắm đó!" Sư thầy nói

Bốn người đứng ngây ngốc ra, nhìn khờ khờ cứ như mấy đứa nhóc lần đầu thấy vật hay của lạ

"Đứng lại chụp một tấm đi!!" Hoàng đề nghị

Thế rồi cậu đặt điện thoại lên một tản đá cao, đặt thời gian chụp tự động

"Hai.... ba!"

"Tách"

..........

Lang thang ngoài đường đến tận 5 giờ chiều mới về đến nhà, họ lại tất bật ôn tập

Tối nay Hoàng sẽ lo bữa ăn cho cả nhóm, thế là được dịp chơi trò tâm linh nữa rồi

Nguyên một bàn ăn, từ món phụ đến món chính đều mang một màu đỏ duy nhất

"Gì đây? Cậu nấu ăn theo màu sắc hả?"

"Ăn nhiều màu đỏ để có may ấy mà"

"Từ khi nào mà tin vào mấy cái đó vậy Hoàng????"An cuối cùng cũng phải thắc mắc mà hỏi

"Em nói vậy không sợ anh tổn thương sao..."

À à thì..."

Trái tim nhỏ bé của Hoàng chịu tổn thưn nhiều rồi, bất lực ngồi xuống ăn hết "bàn ăn nhuộm đỏ" của mình


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.