Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên Tuế

Chương 20: Ta thật sự rất sợ hãi nha!




Thực sự chó ưu thích nhìn kẻ thấp kém. (???)

Nhìn mặt mà làm, là bản lĩnh lớn nhất của đại chưởng sự.

" Vị công công này, đừng trách tiểu nhân không nhắc nhở người, vị này chính là chất nữ của Đương kim Đức phi nương nương, biểu muội yêu quý nhất của Tứ hoàng tử, Dương tiểu thư!"

Đại chưởng quỹ nhìn Hoa Ngu đánh giá một cái, nhìn nàng bất quá chỉ mặc y phục nội thị màu tím, trong cung chỉ có tiểu thái giám cấp thấp mới mặc như vậy!

Còn tưởng đại nhân vật khó lường gì đâu!

" Công công nếu hiểu được lời của ta, liền chạy nhanh đi, mau thả Dương tiểu thư ra, quỳ xuống mà hảo hảo thỉnh tội, nói không chừng Dương tiểu thư thiện tâm, có thể đặc xá tội cho công công!"

Hoa Ngu vẫn nghiêng đầu, kiên nhẫn nghe hắn nói, tay phải như có như không gõ lên cái bàn.

Nhìn khuôn mặt quen thuộc của đại chưởng quầy trước mắt, còn có hàng loạt lời nói này, thật giống như nàng trở về lúc trước. Nàng bị Tứ hoàng tử kéo vào Bạch Ngọc các, buộc nàng quỳ xuống, để đại chưởng quỹ cưỡi hai vòng.

Nàng chính là Diệp gia nhị công tử (?), đại chưởng quỹ này cái gì cũng chưa có, chẳng qua là một con chó của Bạch Ngọc Hằng, nhưng lại thoải mái mà cưỡi.

Mà khi địa vị của Diệp gia ở kinh thành đặc thù, phụ thân huynh trưởng và nàng ở lại trong cung mấy ngày, nàng yêu cầu người, lại phải ăn nói khép nép.

Ngay cả một câu oán hận cũng không có, lại còn phải nghiêng mặt cười với Chu Mặc Ngân cùng Bạch Ngọc Hằng.

Rồi thế nào?

Hai người kia cái gì cũng chưa giúp, vẫn là Cố Nam An...

Nghĩ đến, sắc mặt nàng đột nhiên lạnh xuống.

" Quỳ xuống thỉnh tội?" Nàng đứng dậy, nhìn đại chưởng quỹ một cái.

Trong mắt đại chưởng quỹ tràn đầy vẻ khinh miệt, ngay cả nói cũng không muốn cùng nàng nhiều lời, chỉ gật gật đầu.

Lại thấy Hoa Ngu kia, từng bước một đi lên trên đài.

Trên mặt đại chưởng quỹ lại càng thêm khinh thường, cũng chỉ giỏi giở trò, bất quá chỉ là một nô tài thấp kém thôi.

" Xuy, thế này xong rồi?" Dung Triệt trên lầu vẫn quan sát động tĩnh bên dưới, nhìn Hoa Ngu làm như thỏa hiệp, đi lên trên đài, trên mặt lại thêm chút khinh rẻ.

" Còn tưởng có trò hay để xem, biểu muội của Mặc Ngân gia, đến cùng cũng không ai dám chọc nha."

" Một cái nô tài đê tiện, còn dám cùng Thải Y đối địch!" Chu Mặc Ngân ở bên cạnh cười lạnh, Hoa Ngu chính là loại người yếu đuối, lại càng không có khả năng!

"Dương tiểu thư nha, xin lỗi." Nhưng vào lúc này, Hoa Ngu đã lên tới đài, nàng đứng rất gần, vẫn không để người khác buông lỏng tay.

Nàng không mở miệng, hai thị vệ kia cũng không động, dù sao bọn họ cũng là nghe lệnh bảo hộ Hoa Ngu.

" Chó hoang! Còn không bảo hai con chó điên này buông bổn tiểu thư ra? Ngươi cho rằng việc hôm nay cứ thế cho qua? Hôm nay không đem con chó hoang ngươi ra băm, Dương Thải Y ta liền... "

Thấy nàng tiến sát vào, Dương Thải Y có chút không khống chế được mình, hùng hùng hổ hổ muốn nhảy lên.

Ả muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, có khi nào chịu qua ủy khuất như vậy?

" Ba!" Nhưng lời mắng chửi còn chưa dứt, liền bị đánh gãy!

Yên tĩnh--

Trong Bạch Ngọc các, bỗng nhiên rơi vào một mảng tĩnh mịch.

"Oa! Ta không nhìn lầm đi? Mặc Ngân?! Thái giám này tát Dương Thải Y một cái?!" Trên mặt Dung Triệt kích động, nhưng lúc này, không ai phản ứng lại hắn.

Ánh mắt mọi người, đều dừng lại trên người Hoa Ngu.

Hoa Ngu nhếch nhếch môi, nói:

"Thật sự là xin lỗi nha!"

" Ba!" Lại một cái tát nữa.

" Dương tiểu thư ngàn lần chớ tức giận!"

" Ba!"

" Người như vậy, ta thật sự rất sợ hãi nha!"

" Ba!"

Update: 25/8/2019


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.