Hoàng Hôn Trong Cơn Mưa

Chương 48: Giao dịch đầu tiên




"Cho em thông tin về thân thế của mình được thôi nhưng mà em cũng phải trả cho anh cái gì đó chứ?"

Nhược Vũ nhìn anh ta, người đàn ông thành thục trưởng thành có vài nét mang đậm người Infinite

"Anh muốn gì"

Nhược Vũ ngồi xuống ghế đối diện bắt chéo chân hỏi anh ta, không tìm ra nổi một tia hạnh phúc.

"Anh cần em"

"Như vầy đi, một thông tin quan trọng thì chúng ta quan hệ một lần, được không?"

Nhược Vũ có chút nhíu mày cảm thấy bản thân bị xúc phạm rõ rệt

"Darius Vincent tôi không phải một con điếm"

"Anh không xem em là điếm, anh xem em là người phụ nữ của anh"

"Tôi không bán thân"

"Anh chắc chắn những thông tin của anh đưa cho em hoàn toàn xứng đáng những gì em bỏ ra"

"Ví dụ?"

"Những bí mật của gia đình họ Nhược, Nhược Đồng La chẳng hạn..."

"... Được"

Sở dĩ Nhược Vũ đồng ý dứt khoát như thế bởi vì những gì về Nhược Đồng La cô không hề tìm được một sự kiện gì.

Trên đời này chính là như vậy, cái gì cũng phải có cái giá của nó, chẳng ai lại cho không ai thứ gì.

Darius Vincent nhìn Nhược Vũ thoạt như nghĩ gì đó.

Nếu như không có trái tim cô ấy thì có được thể xác cô ấy là được. Tình yêu vẫn có thể bồi đắp.

"Anh sẽ không ép buộc em"

"Không cần, giữa chúng ta chính là thỏa thuận và sòng phẳng tôi sẽ không lấy thứ tôi cần mà chẳng trả anh lại thứ gì đâu"

Nhược Vũ ngồi dối diện anh ta, hai chân bắt chéo, cả người đều là một loại khí chất khó gần. Cô là đang phân rõ một chuyện để tên đàn ông này đừng có được nước lấn tới.

Darius Vincent híp mắt lại nhìn cô. Môi mỏng cong lên đầu gật nhẹ. Là một loại chấp nhận, miễn cưỡng chấp nhận.

"Vậy... Chúng ta bắt đầu chứ?"

"Anh chắc hẳn đã chuẩn bị hai bản hợp đồng chứ?"

"Chắc chắn rồi, chỉ cần em kí tên thôi"

Darius Vincent lấy ra một tệp hồ sơ, hai bản hợp đồng và một chiếc bút, đẩy tới trước mặt Nhược Vũ

Ban đầu cô nhận lấy bút khoảng chừng 2mm cách mặt giấy thì ngừng lại thoạt như suy nghĩ lại gần giống như phân vân. Darius Vincent phía đối diện nhìn tới có vẻ nóng lòng.

"Tháng trước sau khi em rời đi anh đã kêu người của gia tộc tìm kiếm chút gì đó, mặc dù em đã khóa thông tin gia đình em nhưng mà quốc tế thì chưa"

"Quốc tế?"

Đoàn Ánh Nguyệt khẽ cao giọng, đôi mày nhăn lại, Darius Vincent hất mặt về mấy bản hợp đồng, Nhược Vũ hít lấy một hơi khí lạnh mạnh tay dứt khoát ấn xuống mà kí lên mấy nét rõ ràng xinh đẹp.

"Chúng ta bắt đầu được chưa?"

"Tôi còn chưa ăn sáng, tôi không vội anh vội vàng cái gì?"

Nhược Vũ đứng dậy chỉnh lại váy ngủ, tóc dài xõa ra được cô đồng thời búi gọn lên cao, vừa tùy tiện lại quyến rũ. Hướng vào phòng bếp.

Darius Vincent nhìn theo vẫn ngồi trên ghế, hồi lâu mới đứng dậy vào trong.

Nhược Vũ chỉ vừa kịp trút sữa ra ly, hai cái trứng và mấy lát bánh mỳ chưa động tới đã bị Darius Vincent ôm lấy từ phía sau.

"Buông ra"

"Rainia"

"Anh muốn gì cũng được phải để tôi ăn sáng trước"

"Anh cũng chưa ăn sáng"

"Nó đâu liên quan đến tôi?"

"Anh muốn em"

"Cái..."

Nhược Vũ eo bị Darius Vincent ôm chặt lấy hai thân thể như dán vào nhau, sát đến nỗi cô còn cảm nhận được hơi ấm từ người anh ta, tay kia của Darius Vincent khẽ lấy cằm của Nhược Vũ hôn tới. Chỉ là một nụ hôn nhẹ bên ngoài cánh môi, lần lượt hôn tới xuống cổ và xương quai xanh.

"Darius..."

Darius xoay người cô lại đối diện với mình phía sau dựa vào bàn ăn lớn, Nhược Vũ nhìn thấy được tận sâu trong đáy mắt anh ta là một mảng say mê. Càng khiến Nhược Vũ trào phúng, nó trần trụi và rõ ràng thế nào kia mà.

Chi bằng mở đầu nhanh kết thúc nhanh.

Nhược Vũ bỏ qua mấy thức ăn sáng hai tay vòng qua sau lưng cổ Darius nhón chân hôn lên, lần này là một nụ hôn sâu. Darius đón lấy, tay đỡ Nhược Vũ ngay eo cho cô một điểm tựa, khẽ cúi người xuống cho cô đỡ mỏi, một tay bắt đầu tìm tới cởi áo ngủ.

Nhược Vũ giữ tay anh ta lại.

"Tôi không thích làm ở đây"

Darius hiểu rõ ý của cô, nhanh chóng cúi người luồng tay xuống hai chân bồng cô lên, thuần thục tìm tới phòng ngủ. Căn phòng còn chưa mở đèn, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn ngủ chiếu ra không gian thêm một tầng mờ ảo. Mùi hương từ nến thơm lan tỏa ra càng khiến ham muốn tình dục như dâng trào.

Bên ngoài tuyết đang rơi, không khí lạnh lẽo phải khiến người ta làm mấy hoạt động nóng bỏng.

Darius ép Nhược Vũ vào tường nhẹ nhàng hôn lấy bên cổ cô, mùi hương hoa hồng nhè nhẹ vờn quanh chóp mũi càng khiến anh ta mê mệt.

Váy ngủ tối màu cũng được một tay Darius tháo bỏ, chiếc váy không có chỗ giữ lại một đường tuột xuống tận đất cả người Nhược Vũ như trần trụi trước mắt Darius.

Không phải lần đầu tiên cho nên cái cảm giác kia cũng không còn, mà bây giờ lại chỉ là một sự giao dịch giữa hai người, kẻ muốn tình dục người cần thông tin. Giống như một cuộc buôn bán, không phải tiền mà là thể xác và sắc tình.

Darius nửa thân trên trần trụi màu da đồng khỏe khoắn lộ rõ mấy cơ bụng cho thấy anh ta rất chú trọng sức khỏe và thể hình của mình. Nhược Vũ nhớ nhớ lại, lần trước hình như anh ta không thế này.

Còn không để cho cô rảnh rỗi quá lâu, Darius một tay giữa cằm Nhược Vũ hôn tới một tay mò mẫm cơ thể như ngọc của cô, nụ hôn kéo dài đến khi dứt ra hai người đã phải thở đến hổn hển, trong không khí lạnh luồng ấm nóng phả ra.

Mấy ngón tay thon dài trượt từ đầu ngực đến bụng rồi tới vùng kín, như tìm kiếm được chỗ đúng, Nhược Vũ bám víu lấy bờ vai của Darius, phản ứng sinh lý bắt đầu xuất hiện.

Darius cúi xuống ngậm lấy một bên ngực tham lam mút lấy, Nhược Vũ dựa sát vào tường lạnh ngắt cũng không làm dịu đi cơn nóng từ cơ thể hai người, anh ta cũng vội vàng lột bỏ những thứ vướng víu.

Mặt trời còn chưa ló dạng, tuyết vẫn cứ rơi, ánh sáng như màu hoàng hôn chiếu lên bóng hai người hiện rõ qua bức tường thật là trần trụi.

Từng cú nhấp, lên rồi xuống, Nhược Vũ ngửa cổ ra phía sau mồ hôi trượt theo xuống.

Darius bế thốc cô lên, ngực mềm mại ép sát vào Darius hai chân cô vòng qua ôm lấy phần eo rắn chắt của hắn nơi đó càng được vào sâu hơn hẳn.

Như cảm nhận được sự cao trào Nhược Vũ câu từ lủng củng ngắt quãng cùng với tiếng rên rỉ mà nói qua vành tai Darius

"Darius, dừng, dừng lại, đừng ra bên trong tôi"

Nhược Vũ vừa dứt câu, Darius gầm lên một tiếng, nhấn giữ Nhược Vũ một cái thật chặt cuối cùng cô còn cảm nhận được một dòng ấm nóng trong cơ thể, cái đó vẫn còn cương cứng ở trong cô.

Cổ họng cô khàn đặc, tóc dài xõa ra mồ hôi lấm tấm trên trán, trái lại Darius Vincent chẳng có nửa điểm chật vật sức lực dồi dào đứng hơn nửa tiếng vẫn là một bộ dáng sẵn sàng lâm trận.

Người Nhược Vũ nếu không có Darius làm điểm tựa chắc chắn đã ngã ra sàn từ lâu. Cả người mềm nhũn đều dựa hết vào người Darius.

"Rainia..."

"Rainia"

Darius di chuyển đến bên giường đặt cô nằm lên, nệm mềm khiến Nhược Vũ thoải mái vừa nhắm lại mắt, Darius liền thúc một cú đến nỗi Nhược Vũ phải trợn ngược mắt, hai bàn tay nắm chặt lấy ga giường miệng còn chưa kịp hét lên đã bị anh ta chặn lại.

Darius hôn xuống lưỡi quấn lưỡi thành thạo dẫn đường cho Nhược Vũ, hôn tới mê man. Darius buông tha đôi môi kia sợi chỉ bạc theo đó mà kéo dài.

Dương vật vừa to vừa dài cứ ra rồi vào liên tục đều đặn, Darius rút ra ba phần tư rồi thúc vào như chạm vào nơi sâu nhất của Nhược Vũ cô còn cảm nhận được nỗi ấm nóng của nó rõ ràng.

Nhược Vũ bị hắn làm tới mệt không còn sức chống cự đến nỗi tiếng rên cũng không thể bật ra lời nói cuối cùng cô nghe được là một lời nói thiết tha cùng dục vọng của hắn.

Hắn vẫn là ra bên trong cô, bụng Nhược Vũ trướng lên do tinh dịch của hai người, cơ thể mềm nhũn mặc cho Darius ra vào.

Darius thấm mệt hai tay chống lấy giữ cơ thể cuối cùng vẫn là nằm xuống bên người Nhược Vũ dương vật vẫn còn bên trong cô.

Đồng hồ điểm chín giờ hơn, Nhược Vũ mới dần mở mắt nhưng vẫn không có ý định rời khỏi chiếc giường. Bên cạnh đã lạnh đi một nửa phần giường. Trên người sớm đã mặc lại váy ngủ mềm mỏng tối màu, chăn phủ kín mít không một khe hở vậy mà vẫn cảm nhận được cái lạnh của mùa đông.

Đối với thời tiết này ngủ vẫn là lựa chọn tốt nhất. Nhưng mà còn chưa bao lâu

"Rainia, ăn sáng"

Nhược Vũ choàng tỉnh giấc, mơ hồ cảm nhận được nụ hôn rơi xuống trán, mùi thức ăn nóng hỏi bốc lên cùng làn khói nghi ngút.

"Anh đã ăn chưa?"

"Không phải đã xong rồi sao?"

Nhược Vũ nhìn anh ta, hơn một phút mới hiểu rõ vấn đề, cũng không đáp lại mà quan tâm bữa sáng của mình.

Trứng và sữa luôn là món ăn cơ bản. Cũng không có bất ngờ gì.

"Cảm ơn"

Darius chờ đến khi Nhược Vũ đã uống hết ly sữa nóng mới đưa cho cô một tệp văn kiện, cầm khá dày tay được bao bọc trong bìa hồ sơ sẫm màu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.