Được Trần Thạch đồng ý trả lời thuyết phục, Vu Thi Lam lại ngoài ý muốn lại rất cao hứng, cám ơn hắn rồi sau đó để lại hắn cùng Kiều Phỉ Vũ không gian riêng nói chuyện, rất có ánh mắt mà cáo từ.
Đã muốn mười hai rưỡi, lúc này hẹn ăn cơm trưa tựa hồ cũng đã trễ, Vương Vân nói là phải về nhà, nghĩ đến đã muốn trở về. Vu Thi Lam liền không có gọi điện thoại, mà là phát tin nhắn, hẹn Vương Vân ăn cơm chiều, tính toán đến thời điểm đó đem sự tình này cùng cô ta nói một chút.
Phát tin nhắn xong, thang máy cũng vừa lúc đến lầu một, Vu Thi Lam thu điện thoại di động ngẩng đầu đi ra ngoài. Lại không ngờ, trợ lý Emi liền đã đứng ở cửa thang máy, thấy cô đi ra còn cố ý từng bước đi lên, làm cho cô buộc lòng phải bước sang một bên, tránh thoát khả năng bị thang máy giáp lên.
"Vu Thi Lam, cô đi tìm Trần Thạch làm cái gì?" Trợ lý của Emi nhìn cô, khẩu khí của câu hỏi cực độ không tốt.
Đều là cùng một cái công ty, về sau cô làm cái gì khẳng định cũng không thể tránh, Vu Thi Lam liền rõ ràng nói thật ra, "Tôi đi cùng Trần tổng giám ký hợp đồng, về sau chúng ta đều là đồng sự."
Trợ lý của Emi nghe xong, nhưng là lạnh lùng hừ một tiếng, "Tôi nói như thế nào mà kiên quyết muốn giải ước, nguyên lai là đặt chân ở chỗ cao hơn. Chim sẽ vĩnh viễn không thể biến thành phượng hoàng, không có năng lực lại còn là người chân ngoài dài hơn chân trong, vĩnh viễn cũng không nổi tiếng được."
Nói xong lời này, trợ lý của Emi không có cho Vu Thi Lam cơ hội đáp lời, tức giận xoay người thải giày cao gót đát đát đi.
Vu Thi Lam bất đắc dĩ buông tay, này cũng là sự tình không có biện pháp. Lưu lại, tất nhiên sẽ bị Emi nhắm đến, chỉ cần cô ta không ngầm hại cô, kia cô cũng chỉ làm như không biết là được rồi.
__
Thời điểm Vương Vân nhận được tin nhắn, chính là cầm ra chìa khóa chuẩn bị mở cửa nhà.
Nhìn đến trên tin nhắn Vu Thi Lam nói đã giải ước thành công lại ký hợp đồng thành công, đồng thời cô vì Vu Thi Lam mà cao hứng, cũng không khỏi cảm thán, thật sự là đồng nhân bất đồng mệnh. Vu Thi Lam cũng giống như cô không có hậu trường, nhưng là so với cô may mắn hơn nhiều, rời khỏi Emi, cư nhiên lại bước một bước cao hơn có năng lực theo Trần Thạch.
"Buổi tối tới nhà của em ăn cơm đi, Tiểu Muội cũng đã trở lại, trù nghệ của cậu ấy rất tốt. Em mở bình rượu đỏ, chúc mừng chị." Vương Vân phản hồi tin nhắn, mới mở cửa vào nhà.
Đào Tiểu Muội đang bận rộn ở phòng bếp, chỉ nghe được động tĩnh liền giương giọng hỏi: "Vân Tử, là cậu sao?
Vương Vân lên tiếng, đem này nọ buông xuống liền chui vào phòng bếp.
Đào Tiểu Muội hôm nay làm cơm thật phong phú, đường dấm chua bài cốt, cá luộc, cọng hoa tỏi non tráng trứng, dấm chua nước rau xà lách, rau trộn trứng muối đậu hủ, trước mắt trong nồi còn đang nấu canh xương dưa gang.
"Cái ngày gì a, liền nấu nhiều đồ ăn như vậy, cùng quá ngày lễ gì sao?" Vương Vân cả kinh nói.
Đào Tiểu Muội quay đầu nhìn Vương Vân một lát, mới có chút kỳ quái nói: "Tớ nghe Hà ca nói nhân vật là này đều bị hủy bỏ, sợ cậu tâm tình không tốt, cho nên cố ý làm chút đồ ăn ngon, an ủi cậu. Nhưng như thế nào tớ thấy, bộ dáng tâm tình cậu giống như cũng không sai."
Vương Vân thở dài: "Đều bị ném riết cũng quen thuộc, tâm tình được hay không cũng bù lại không được, không hẳn khó chịu. Đúng rồi, buổi tối cũng làm đồ ăn ngon đi, buổi chiều chúng tôi cùng nhau đi mua đồ, buổi tối tớ muốn mời khách chúc mừng."
Đào Tiểu Muội này nhìn xem thật kinh ngạc, lấy ra một bàn tay sờ soạng trán Vương Vân, mới nói: "Cậu không sao chứ, này không chỉ không có khó chịu, còn muốn mời khách chúc mừng một cái a?"
Vương Vân cười cười đang muốn nói chuyện, Vu Thi Lam phát đến một tin nhắn đến, "Buổi tối ra ngoài ăn đi, liền chỉ có hai người chúng ta, chị muốn ăn cơm Tây."
Vương Vân trầm mặc một cái, rốt cục chậm nửa nhịp phản ứng lại, tình nhân đang yêu tựa hồ không thích bóng đèn. Cô ngẩng đầu nhìn Đào Tiểu Muội, lắc lắc đầu, đối thuyết pháp, "Kia được rồi, không mời khách nữa, buổi tối tớ đi ra ngoài ăn, cậu ở nhà tự mình giải quyết."
Mặt trời không phải mọc ở phía Tây chứ, mới có mấy ngày không gặp, Vương Vân như thế nào hoàn toàn thay đổi tính tình? Đào Tiểu Muội hồ nghi đánh giá Vương Vân, gọi cô rửa tay rồi dọn thức ăn ra.
Trên bàn cơm, cô mới ngồi trước mặt Vương Vân tiến hành khảo vấn, "Cậu là hôm nay mới trở về sao? Đi máy bay lúc rạng sáng sao?
"Đêm qua đã đến." Vương Vân thuận miệng nói.
"Vậy sao hiện tại cậu mới trở về, tối hôm qua lại đi đâu vậy?
"...Đi nhà Vu Thi Lam." Vương Vân dừng một chút mới nói.
Động tác của Đào Tiểu Muội đang gấp đồ ăn cũng đình trệ lại một lát, sau đó lập tức đứng dậy, theo trong nồi múc một chén canh xương dưa gang đầy đi ra, đưa tới trước mặt Vương Vân.
"Cũng không nói sớm." Cô nói, "Trước tiên đem canh này uống đi, buổi chiều tớ đi mua một con gà mái già, ở nhà đợi, hảo hảo uống canh là bổ nhất bổ."
Bổ nhất bổ...
Vương Vân nhìn chén canh xương dưa gang trước mắt, liền bỗng nhiên nhớ lại canh gà mái già lần trước, thập phần gian nan hướng Đào Tiểu Muội hỏi, "Cậu, lần trước cho tớ uống canh gà chính là..."
Đào Tiểu Muội thở dài: "Lần đầu tiên của phụ nữ thực vất vả, lần trước nhìn thấy Vu tiểu thư ép buộc cậu thành bộ dáng gì, tớ đều nhìn không được. Lúc này trái lại là hoàn hảo, kỳ thực cũng liền ngay từ đầu phải chú ý một chút, sau này cũng tốt hơn, nhưng là thời điểm nên chú ý bồi bổ một chút, cũng giống nhau không thể qua loa."
Nhìn biểu tình chân thành của Đào Tiểu Muội, Vương Vân thật sự dở khóc dở cười, nếu như là lúc trước, cô còn có thể danh chính ngôn thuận nói cô cùng Vu Thi Lam cái gì đều không có. Nhưng là hiện tại, các cô hẳn là tình lữ chân chính, quan hệ thân mật kia thật đúng là sớm muộn gì cũng xảy ra.
"Cậu đã hiểu lầm rồi, lần trước tớ cùng chị ấy cái gì cũng đều không có." Bất quá, vẫn là muốn thay Vu Thi Lam giải thích một cái, "Lúc này đây cũng không có, vốn là có lẽ muốn có, nhưng là..."
Nhưng là vì chính mình tâm tình không tốt, sau cũng không thành.
Cư nhiên không có sao?!
Đào Tiểu Muội tin tưởng Vương Vân, Vương Vân nói không có, kia khẳng định là thật sự đã không có. Nhưng là nếu không có, kia hai lần cùng một chỗ là làm gì?
"Nếu không có, kia vì cái gì mà cậu muốn lưu lại chỗ của cô ấy ở đó?" Trong lòng cô nổi lên chút hoài nghi, "Chẳng lẽ Vu Thi Lam không phải Lạp Lạp, cô ta kỳ thực không có thích cậu? Nhưng là không đúng a, chẳng lẽ là cô ta được người bên ngoài mướn đến để báo thù cậu, nghĩ muốn làm bại hoại thanh danh của cậu?"
Vương Vân phốc xích nở nụ cười, "Cậu xem truyện trạch đấu nhiều quá rồi! Không thể nào!"
Đào Tiểu Muội nóng nảy, "Này rốt cuộc là thế nào a?"
Vương Vân buông bát đũa, nghiêm túc nhìn Đào Tiểu Muội, nói: "Tiểu Muội, tớ muốn thử xem, thử xem cùng phụ nữ yêu đương."
"Cậu..." Đào Tiểu Muội không nói gì, "Điều này sao có thể thử, cậu thật sự cong? Hay còn là vì tài nguyên? Nếu như là vì tài nguyên, cho dù cái kia từng bước, nhưng là tâm cũng không thể động, không thì về sau nhân gia vỗ vỗ tay áo bỏ đi không mang theo một mảnh tình cảm, cậu làm so bây giờ? Còn có Vương Mẫn cùng Kiều Phỉ Vũ, Vân Tử, cậu biết rõ cái người Vu Thi Lam kia không đơn giản!"
Này đó đều là Vương Vân chính mình suy nghĩ mà nói cho Đào Tiểu Muội, nhưng hiện tại Đào Tiểu Muội nói ra, cô lại cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái, này hình như là đang sau lưng nói xấu Vu Thi Lam.
"Đều là tớ sai, tớ lúc trước nhìn sai rồi, nghĩ sai rồi." Cô bận rộn thay Vu Thi Lam mà giải thích, "Kỳ thật không có sự tình gì, chị ấy cùng Vương Mẫn và Kiều Phỉ Vũ đều chỉ là bạn bè, nhưng là đối với tớ, chị ấy là chân thật. Chị ấy thích tớ, mà tớ...tớ phát hiện tớ cũng thích chị, hơn nữa tớ cũng không bài xích cùng chị ấy cùng một chỗ, mặc kệ là vỏn vẹn là yêu đương hay là càng sâu một tầng."
"Nhưng cô ta là phụ nữ!" Đào Tiểu Muội không chấp nhận được.
Nếu là vì mục đích cô tạm thời có thể thỏa hiệp chấp nhận, dù sao Vương Vân đi con đường này cũng thật sự là gian nan, nếu là không thể ủy thân này cho bọn đàn ông dơ bẩn, đổi lại là một người phụ nữ có lẽ tốt hơn một chút.
Mà nếu là yêu đương, thái độ chân chính cùng một chỗ, điểm này Đào Tiểu Muội như thế nào có thể chấp nhận được.
"Người trong nhà cậu sẽ không đồng ý, Vương Mãnh cũng sẽ không đồng ý." Cô khuyên nhũ, "Vân Tử, cậu cố gắng ngẫm lại, phụ nữ cuối cùng quy túc, lại vẫn là muốn gả cho một người, sinh nhi dục nữ quy về bình thản. Nếu như cậu cũng tìm một người phụ nữ, về sau vốn không có hậu đại, không có hậu đại, các cậu về già thì làm sao được?"
Đào Tiểu Muội đầu tiên là đau lòng, tiếp theo là sinh ra lửa giận đối với Vu Thi Lam, "Có phải là cái người Vu Thi Lam kia hay không, cô ta hoa ngôn xảo ngữ lừa cậu? Vân Tử, thời gian cậu ở trong cái vòng luẩn quẩn của giới giải trí này cũng không ngắn, cậu cũng không thể bị người ta nói hai ba câu liền bị lừa!"
Vương Vân biết, Đào Tiểu Muội hoàn toàn là muốn tốt cho cô, nhưng là giờ khắc này, cô nghe Đào Tiểu Muội đối với chuyện của cô cùng Vu Thi Lam không ủng hộ không duy trì, nghe cô ta đối làm người Vu Thi Lam phun ra như vậy, không biết như thế nào, lửa giận trong lòng cũng không áp lại được.
Cô ma xát một cái đứng lên.
"Đào Tiểu Muội, cậu nói tớ, vậy còn cậu?" Cô cả giận, "Nói tớ bị người ta nói hai ba câu bị lừa gạt, cậu thì sao, bạn trai cậu là ai, là người như thế nào, cậu như thế nào cho tớ nhìn qua cũng không dám? Hai chúng ta, rốt cuộc là ai bị lừa?"
Nhắc tới bạn trai, Đào Tiểu Muội thật sự là một câu cũng nói không nên lời.
Vương Vân tuy rằng tức giận, nhưng lý trí vẫn còn, trong lúc nhất thời hô lên, nhưng cũng không nghĩ bởi vậy liền cùng Đào Tiểu Muội nháo mở, cô chỉ là nói: "Cậu không đem bạn trai của cậu cho tớ thấy, đơn giản là sợ tớ không đồng ý, nói hắn không tốt khuyên các cậu tách ra, cậu là muốn che chở cho hắn. Cậu đều có thể che chở bạn trai cậu như vậy, vậy cậu cũng có thể biết được, tớ muốn nói hắn như vậy không tốt như vậy, cậu cũng không chấp nhận được đi."
Đào Tiểu Muội cũng đứng lên, có chút thụ thương nói: "Cho nên, cậu hiện tại là vì cái người nhận thức Vu Thi Lam không được bao lâu kia, cãi nhau với tớ sao?"
Thái độ của Đào Tiểu Muội, khiến Vương Vân bình tĩnh chút, cô lắc đầu nói: "Nhận thức lâu hay không lâu khác nói, nhưng là hiện tại, chị ấy cùng tớ là người yêu.'
Người yêu? Người đồng tính luyến ái? Mới nhận thức không lâu, hơn nữa lại là sinh hoạt cá nhân không đủ điểm đồng tính luyến ái?
Đào Tiểu Muội cho tới nay, trừ bỏ cùng Vương Mãnh yêu đương, chuyện còn lại đều không có giấu diếm được Vương Vân. Mà hai người là bạn bè nhiều năm như vậy, từ lúc Vương Vân bước chân vào giới giải trí, tính tình cùng với lúc trước cũng thay đổi, cái gì cũng đều nghe Vương Vân, tài năng duy trì xuống dưới.
Nhưng hiện tại thì sao, vì một người Vu Thi Lam, cô ta lại muốn trở mặt?
Nhưng là chính mình, mỗi một câu nói đều là vì tốt có cho cô ta a!
Đào Tiểu Muội trong lòng thật sự phi thường thụ thương, lập tức ánh mắt cô liền đỏ lên, "Cho nên, luyến ái, tình yêu quan trọng hơn tình bạn, tớ đây nhiều năm là hảo tỷ muội, ngay cả Vu Thi Lam một câu không tốt đều nói không chừng?"
Đào Tiểu Muội thương tâm, Vương Vân làm sao không phải nghẹn rất nhiều ngày ủy khuất.
"Chẳng lẽ tại cậu chỗ đó nói tình bạn quan trọng hơn hơn tình yêu sao? Nếu như là vậy, cậu làm gì gạt tớ làm gì không chịu..."
"Tớ là sợ tổn thương tới cậu!" Đào Tiểu Muội đánh gãy lời của Vương Vân.
Vương Vân cảm giác Đào Tiểu Muội quả thực không thể nói lý, "Cậu gạt tớ mới làm tổn thương tớ! Cậu là tại lúc tớ thừa nhận tớ thích Vu Thi Lam sau đó còn nói chị ấy không tốt, đây mới là tổn thương tớ."
Cô nói xong, lập tức xoay người, cơm cũng không ăn, liền như vậy mà vào phòng, phanh một cái đóng sầm cửa lại.
Đào Tiểu Muội nhìn cửa phòng ngủ đóng chặt lại, chớp mắt, nước mắt liền rớt xuống.