Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch

Chương 33: Hội tuyển tú nữ (2)




" Hoàng thái hậu giá lâm "

Tiếng hô vang vọng khắp tẩm cung hoàng hậu , cung nữ thái giám nhất nhất quỳ xuống hành lễ thận trọng , lão bà thái hậu này khó tính vô cũng điều này ai cũng biết . Hoàng thái hậu khoác trên mình y phục rực rỡ , phong thái cao ngạo một tay thong thả đung đưa , một tay thì để cung nữ dìu y như cảnh trong phim vậy , phía sau là một hàng dài cung nữ theo hầu hạ . Hoàng thái hậu bước vào cũng là lúc nàng chuẩn bị đi nghỉ , Thần phi Bách Hợp thì đang quỳ dưới đất , thật khiến người ta dị nghị ,

Bách Lệ Băng vừa nghe thấy lão bà đó đến đành thở dài cố gắng lê bước ra tiếp đón không thì lại nói không làm chòn bổn phận . Nàng lại quay trở về chỗ ngồi , còn thần phi kia vừa nghe thấy thì trong ánh mắt tỏ vẻ mừng rỡ vì có người chống lưng ình lập tức đứng dậy hành lễ

-" Hoàng thái hậu vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "- Lời nói thật trong trẻo mượt mà nhưng lại khiến nàng rợn da gà .

-" Bình thân "- Lão bà thái hậu tỏ vẻ uy nghiêm nâng tay nói , đột nhiên chuyển ánh mắt nhìn tới nàng thì không khỏi tức giận

-" Thật làm càn , gặp ai gia mà không hành lễ , hoàng hậu là đang coi thương lễ nghĩa đó sao ?"- Trong giọng nói có viết bao phần khinh bỉ , hoàng thái hậu đứng đó tức giận nói một bên thần phi đứng nhìn còn nàng thì chễm chệ ngồi trên ghế phượng hoàng

Bách Lệ Băng chẳng nói chẳng rằng đứng dậy di chuyển người bước xuống dưới , mặt đối mặt với hoàng thái hậu , hai bên nhìn nhau trong mắt toàn căm ghét . Bầu không khsi lúc này đột nhiên ngột ngạt đến khó thở bức chết người khác

-" Hoàng thái hậu , bổn cung không phải không muốn hành lễ nhưng Phong Thần đã miễn cho bổn cung mấy cái quy tắc vớ vẩn đó rồi "- Nàng cố gắng ra vẻ ta đây làm Tiểu Hằng đứng bên cạnh mà âm thầm rớt mồ hôi lo cho tiểu thư mình còn hoàng thái hậu lại càng tức giận hơn trừng mắt nhìn nàng tay không khỏi run run

Đúng lúc đó , Thần phi lại nhào đến quỳ dưới chân nàng bộ dạng thấp kém khiến người ta mủi lòng mở lời khuyên ngăn

-" Hoàng thái hậu , người bớt giận , hoàng hậu tỷ mong xin lỗi thái hậu và hành lễ làm như thế thực sự không đúng mực "- Có lẽ ai nghe xong lời này cũng nghĩ là thần phi rất có lễ nghĩa gia giáo vô cùng trí lý hiểu phép còn nàng mẫu nghi thiên hạ lại là người vô phép trong lòng lão bà thái hậu đương nhiên cũng nghĩ vậy , mặt mày bớt dữ đi vài phần đột nhiên ánh mắt nhu hòa từ từ cúi xuống đỡ Thần phi dậy cung sủng mở lời

-" Thần phi , thân thể ngươi còn yếu đến đây làm gì ?"- Âm điệu nhu hòa hoàn toàn khác khi nói chuyện với nàng , từ đó cho thấy hoàng thái hậu này rất yêu quý Thần phi mặc dù nàng ta mới đến

Bách Lệ Băng tức đến nghiến răng nghiến lời âm thâm chửi rủa hồ ly tinh Thần phi này , nàng ta dám nói kiểu này xem ra là muốn chết rồi . Nàng chẳng nói gì mặc xác hai người đứng đó nói chuyện thâm tình còn mình thì cùng Tiểu Hằng quay bước về phòng nghỉ ngơi , ai ngờ chân chưa bước nửa bước thì lại có tiếng đằng sau gọi lại

-" Hoàng hậu , ngươi không chút phép tắc , láo xược , không một chút tư cách làm hoàng hậu , ai gia không thể khuyên ngăn hoàng thượng lại mê luyến nữ sắc nhưng quốc gia đại sự quan trọng hơn , hội tuyển tú nữ đã đến , ngươi thân làm hoàng hậu phải có trách nghiệm "- Lời nói sắc bén tựa lưỡi dao của lão bà càng làm nàng tức hơn , mặt đã giận tím tái , nếu không phải vì hắn thì nàng đã cho lão bà hoàng thái hậu này biết tay rồi , mà hóa ra bà thái hậu này không phải mẹ ruột của Phong Thần là mệ kế mà thôi

-" Bản cung đã biết , mọi việc đã được chuẩn bị xong , Thần phi ngươi là cái quái gì mà cứ thích lo chuyện của người khác vậy nhỉ , còn dám lên mặt dậy đời bản cung đây nữa thế là phép tắc gì hả hoàng thái hậu "- Bách Lệ Băng không kiêng kị nói mặc cho hoàng thái hậu còn ở đây vẫn cứ thích chế giễu ả hồ ly tinh kia , sau ngày hôm nay nàng ta chết chắc với nàng

Thần phi lập tức bày ra bộ mắt e sợ không dám mở miệng , hoàng thái hậu thì lồng ruột nói

-" Hoàng hậu , ngươi vừa phải thôi , đừng quá đáng , đừng cho rằng được hoàng thượng sủng ái thì muốn làm gì thì làm trong hậu cung này "- Hoàng thái hậu xem ra đã thực sự rất tức giận lớn tiếng dạy bảo nàng

Bách Lệ Băng cũng đâu phải dạng vừa lập tức lớn tiếng nói lại

-" Chẳng lẽ một phi tần thấp hèn mà bản cung cũng dạy bảo nổi thì làm ngồi lên cái ngai vị hoàng hậu này làm gì , hoàng thái hậu người già rồi nên về cung tĩnh dưỡng an hưởng những ngày cuối đời đi là vừa việc gì cứ xía vào chuyện hậu cung làm chi "- Dứt lời , cung nữ ai nấy đều bàng hoàng lo sợ , hoàng hậu nói những lời đó thực sự là kinh thiên động địa .

Hoàng thái hậu không thể tức giận hơn , tay phải đã giơ lên muốn cho nàng một tát nhưng Bách Lệ Băng nàng là ai lập tức chế ngự được , khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng lên vì tức giận . Từ khi khai thiên lập địa đến nay họ chưa từng thấy cảnh hoàng hậu to tiếng với hoàng thái hậu bao gờ , tình cảnh này khiến ai nấy đều kinh hãi

-" Hoàng thái hậu , nếu người muốn đánh ta thì tốt nhất đừng đánh kẻo làm đau bàn tay quý giá của người "- Nàng lạnh lùng nói bộ dáng lạnh lùng không kém cạnh hắn chút nào , hoàng thái hậu mặc du tức giận ngút trời nhưng không thể làm gì hơn , nếu muốn tố cáo với hắn thì thà đừng tố cáo còn hơn có khi hắn còn tức giận đuổi hết đám phi tần trong hậu cung đi thì bà không còn đối sách gì để đấu với nàng

Tình hình bắt đầu dịu đi vài phần , Thần phi im lặng suốt từ nãy đến giờ không lên tiếng chỉ ân cần chăm sóc lão bà hoàng thái hậu còn nàng thì quay bước ngồi xuống bàn lệnh cho Tiểu Hằng mới hoàng thái hậu cùng Thần phi an tọa

Hai người này làm sao đấu lại được với nàng , Bách Lệ Băng nàng là ai cơ chứ !

-" Hội tuyển tú nữ bản cung vốn đã sắp xếp xong , cáo thị đã được dán khắp kinh thành , ngày mai sẽ bắt đầu , cách thức thì vẫn như mọi năm , chỉ khác năm nay trình tự tuyển sẽ thay đổi , nội dung cụ thể như thế nào thì đây , hai người vừa lòng chưa "- Để cố gắng làm dịu tình hình nàng đã nhẫn nhịn lắm rồi đó , hai người này còn làm nàng tức giận thì đừng có trách nàng

Rồi nàng cho người đem bản nội dung nên cho hai vị nương nương xem xét , hoàng thái hậu đã dịu đi không còn tức giận như khi nãy nhưng vẫn còn khó chịu với nàng , Thần phi thì rất nghiêm túc xem

Cách tuyển năm nay chính là giống như thi hoa hậu thời hiện đại đó , hắc hắc nàng mất hai ngày để nghĩ ra đó . Xem nào , trước hết cách thức thế nào thì nàng mặc kệ ấy người trong triều đình xử lý còn phần tuyển vào thì phải qua nàng - hoàng hậu Mạc quốc . Thứ nhất sẽ cho thi sắc đẹp sau đó là trang phục , ẹc thời này đương nhiên không có phần thi áo tắm với vài thứ khác ...rồi cuối cùng sẽ là tài năng .

Vậy là được , quá hoàn hảo đi !

Hoàng thái hậu mặt mày bắt đầu có chuyển biến không tốt chưa kịp lên tiếng đã bị nàng ngắt lời trước

-" Việc ta đã quyết , cứ theo thế mà làm , bản cung mệt muốn đi nghỉ , Tiểu Hằng tiễn hoàng thái hậu , hoàng phi "- Bách Lệ Băng đứng lên rời bước về giường , chẳng qua nàng lấy cớ để đỡ ỏi miệng , đến thế nên kết thúc được rồi .

Hai người rời khỏi tẩm cung nàng với tâm trạng không tốt chút nào . Xem ra sắp tới lại có nhiều tin đồn thất thiệt về nàng rồi đây nhưng nàng không lo lắm , đã có hắn xử lý rồi

Suốt từ nãy đến giờ ám vệ trong chỗ tối thực sự đã cam tâm tình nguyện bái phục nàng , hoàng hậu quả nhiên có khí chất hơn người thật giống như chủ nhân . Võ công mới học có vài bận mà công lực đã sắp ngang ngửa bằng họ đặc biệt là dùng kiếm và độc dược , hoàng hậu thực sự vô cùng lợi hại . Nếu nói chủ nhận lạnh khốc vô tình tàn nhẫn , một vị hoàng đế lạnh lùng chưa từng có thì hoàng hậu lại là nữ tử tự tung tự tại , muốn tiêu dao giang hồ hành hiệp và chỉnh người .

Sáng hôm nay là ngày bắt đầu hội tuyển tú nữ

Bách Lệ Băng rất tỉnh táo thức dậy còn sớm hơn cả hắn , mở mắt ra thì bắt gặp ngay khuôn mặt tuấn tú mĩ nam của lão công nhà mình . Mạc Phong Thần còn đang say giấc ôm nàng ngủ , mấy hôm nay tấu chương hơi nhiều làm hắn có chút mệt mỏi nhưng chỉ cần nàng ở bên cạnh là hắn lại thấy yên lòng đến lạ thường .

Bách Lệ Băng nằm trọn trong lòng hắn còn nghe thấy tiếng tim đập đều đều của nam nhân đang ôm nàng chẳng biết tại sao lại cảm thấy tự hào cô cùng còn rất hạnh phúc . Mạc Phong Thần hắn quả thật rất yêu nàng , hì hì , nàng cũng rất yêu hắn a !

Nàng ngọ nguậy một hồi dù nhẹ nhưng cũng làm hắn thức dậy , đôi mắt sâu thắm mơ màng nhìn nàng đến động lòng người muốn cuốn nàng vào trong đó

-" Băng nhi , nàng đã dậy rồi sao ?"- Mạc Phong Thần nhẹ nhàng kéo nàng vào sát lòng hơn , cằm tựa trên đầu nàng khẽ cọ qua cọ lại làm nàng hơi nhột

-" Chàng còn không mau tỉnh dậy hôm nay là ngày tuyển vợ cho chàng đó "- Trong giọng nói toàn vị chua nồng nặc , càng nghĩ nàng lại càng khó chịu , giận hờn

-" Chàng có phải là không yêu ta rồi nữa phải không ? " - Nàng gằn giọng nói , ánh mắt tố cáo nếu hắn dám nói phải sẽ biết tay nàng

-" Ta không yêu nàng thì còn ai yêu nàng đây "- Mạc Phong Thần cung chiều nói

-" Chàng cứ thử xem , có tin ta ta dám đi tìm nam nhận khác không hả , đầy người tự nguyện yêu ta , bản cung đây xinh đẹp thế này ai mà không thích "- Bách Lệ Băng tức giận cố gắng khích giận hắn , quả nhiên Mạc Phong Thần nghe xong mặt mày đen xì , ghì nàng ra bắt lấy cái miệng nói năng linh tinh của nàng mà trừng phạt

-" Nàng dám "- Mạc Phong Thần gầm nhẹ bên tai nàng

-" Ha..ha..không dám , tí nữa lại đích thân ta đây chọn vợ cho chàng , thật là bất công "- Bách Lệ Băng sau khi bị hôn thì nhụt chí rồi nhưng vẫn chưa hết giận , cắn tay hắn nhói một cái

-" Nàng khó chịu cái gì , chính nàng muốn thế chứ trẫm muốn xóa bỏ nàng bướng bỉnh không nghe đó thôi "- Mạc Phong Thần giả vờ tức giận mắng mỏ nàng , Băng nhi của hắn cũng quá ngang cũng quá bướng bỉnh cũng hay giận dỗi làm nũng làm hắn vừa giận vừa yêu

-" Hừ còn không mau dậy , á ...tay chàng để ở đâu thế "- Bách Lệ Băng kinh hô , chưa kịp nói gì đã bị hắn bịt miệng lật úp người

-" Nếu nàng còn chưa hài lòng thì để trẫm chứng minh cho nàng thấy , trẫm mãi chỉ là của một mình nàng thôi được chưa "- Mạc Phong Thần dùng hành động thay cho lời nói , mới sáng sớm được bữa dậy sớm mà nàng lại phải tiếp tục diễn cảnh tình cảm thật mệt mỏi

Sau khi chứng thực bằng hành động , Mạc Phong Thần vui vẻ cùng nàng bắt đầu hội , sao nàng càng ngày càng cảm thấy hắn hết sức biến thái vậy còn rất phúc hắc nữa chứ . Ví như hôm nay , tự dưng nhất nhất bắt nàng mặc cung trang phượng hoàng lộng lẫy nặng nề theo cùng long bào của hắn nữa chứ . Càng ngày càng bó tay .

Hội tuyển tú nữ diễn ra vô cùng long trọng , cả hoàng cung trang hoàng cô cùng xa hoa lộng lẫy . Từ phía kinh thành một hàng dài các nữ tử xinh đẹp y xiêm diễm lệ nô nức kéo đến . Trước khi bước vào hoàng cung , các nữ tử còn phải được các mama , thái giám trong cung xét ai có đủ tiểu chuẩn .

Mạc Phong Thần cùng nàng đứng trên cao nhìn xuống , một bên thì lạnh lùng không cảm xúc ôm một nữ nhân đang giận dỗi cắn tay áo , thật chẳng ra dáng hoàng hậu chút nào .

Sau khi các nữ tử được xem xét xong , một trăm người hoàn hảo nhất được đưa đến chính điện nơi sẽ tiếp giá hoàng hậu , hoàng thượng , các phi tần và một vài viên quan đại thần . Trong số các nữ tử , nàng đã liếc được vài nàng rất chi là xinh đẹp nhưng so với ả Thần phi kia còn kém xa vẻ mĩ miều phong thái tiên nữ .

Hừ nhớ đến nàng ta nàng lại tức , hôm nay nàng ta lại mặc hồng y vô cùng thanh thoát khiến vô số ánh mắt đổ dồn , chẳng lẽ nàng kém sức thu hút đến vậy . Càng nghĩ càng càng cảm thấy tủi thân ngước mắt lên tố cáo nam nhân đang ôm mình cái nhận lại chỉ là ánh mắt nhu hòa thoáng chốc và cái xoa đầu dịu dàng .

Bách Lệ Băng thấy hắn nhu hòa nhìn mình lòng hơi nguội đi vài phần , mở lời bắt đầu

-" Năm nay , cách thức có chút thay đổi , bản cung cùng hoàng thượng sẽ bắt đầu xem xét dung mạo của các ngươi , sau đó các ngươi sẽ thay một bộ y phục cho là đẹp nhất ọi người thưởng thức , cuối cùng là mỗi người sẽ cho bản cung thấy tài năng của mình nếu trả lời được câu hỏi của bản cung sẽ được xem trọng , người được chọn sẽ nhận một khăn tay lụa người ra về sẽ nhận một túi vàng xem như quà , các ngươi nghe rõ chưa ? "- Đến giờ , nàng mới trưng bộ dáng hoàng hậu đầy uy nghi ọi người xem , ánh mắt của hắn cũng thay đổi , Băng nhi của hắn cũng thật ra lạnh lùng

-" Dạ , thưa hoàng hậu "- Đồng loạt một trăm nữ tử hành lễ đáp

Bách Lệ Băng gật đầu coi như đáp trả , liếc thấy biết bao ánh mắt ghen ghét của đám phi tần kia thfi càng cảm thấy khinh bỉ lườm lại .

May mà lão bà hoàng thái hậu đột nhiên thân thể mệt mỏi nên ở tẩm cung tình dưỡng nên nàng mới thoải mái hơn chút .

Không khí trang trọng lạ thường

Thế nhưng một người nào đó là nhân vật chính mà một chút quan tâm cũng không có .

Mạc Phong Thần một cái liếc mắt cũng không ban xuống chỉ lạnh lùng ngồi trên ngai ôm lấy nữ nhân của mình . Ám vệ hít khí lạnh một hồi phải cảm thán sự lạnh lùng không cảm xúc của hắn đúng là cả thiên hạ này chỉ có hoàng hậu mới thu phục được hắn . Kẻ khác chắc chết sớm rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.