Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch

Chương 26: Sứ giả (1)




-" Á...đau chết ta mất thôi "- Bách Lệ Băng tỉnh dậy cả người như nhừ hết cả ra, đến nỗi không nhích nổi tay , nhìn sang tên hoàng đế đang nằm ngủ ngon lành kia nàng bực mình chuẩn bị nhéo ột phát thì sững người ..

Từ đêm qua nàng chính thức đã làm hoàng hậu chính thức trở thành nữ nhân của Mạc Phong Thần , lại nhìn xuống người mình , nhìn sang bên , nhìn xuống dưới , nói chung nhìn khắp tẩm cung mặt nàng đỏ bừng hết cả lên .

Ngượng ngịu nàng nằm xuống chui chặt vào trong chăn , thắc mắc tại sao hôm nay hắn lại ngủ dậy muộn như thế , chắc là đêm qua "ăn" nàng lo quá nên giờ mới ngủ như vậy đây !

Nhớ lại đêm hôm qua , hình như là nàng chủ động thì phải , thôi xong !

Ngó mặt ra thấy hắn vẫn đang ngủ , nàng thấy có chút tò mò, hình như ở " lĩnh vực " kia hắn chưa có từng thử qua mọi người vẫn nói hắn là "xử nam" mà , tại sao đêm qua có vẻ " thuần thục " như vậy ?

Ngứa tay ngứa chân , nàng mò mẫm sờ sờ lên khuôn mặt hắn , rồi cứ thế sờ soạng lung tung , nào thì sờ mặt sờ mũi rồi sang đến đôi môi ..

Ặc , Ặc hình như nụ hôn đầu của hắn là do nàng cướp được ..

Khuôn mặt tuyệt mĩ của hắn lúc ngủ cũng thật quyến rũ , nàng nhìn đến nỗi máu mũi chuẩn bị phụt ra , cười thành tiếng rồi nhịn không được nhướn người đặt môi mình vào đôi môi " xinh đẹp " của hắn ..

Đang chuẩn bị rời thì đã bị một bàn tay to lớn nào đó của một người nào đó ôm chặt lấy eo ép nàng vào người rồi nồng nhiệt " ăn " môi nàng .

-" Hoàng hậu , mới sáng sớm nàng đã muốn sao ? Đêm qua chẳng lẽ vi phu phục vụ chưa tận tình ?"- Mạc Phong Thần tỉnh giấc , lưu luyến rời môi nàng mở miệng yêu mị nói .

-" Ha..ha....ha ..tốt ..rất tốt..ta..ta.rất hài lòng..ha ..ha..ha "- Nàng chui người vào trong chăn , nụ cười của hắn khiến nàng hơi run sợ , đêm qua hắn như thú dữ ăn chay lâu chưa được ăn thịt vậy !

-" Băng nhi nàng nổi lửa , bây giờ nàng phải tự mình dập lửa !"- Mạc Phong Thần lập tức đè úp nàng ..

Một cảnh xuân tình lại diễn ra trong buổi sớm ..

-" Tiểu thư người nên ăn chút gì đó đi !"- Tiểu Hằng cung kính đem điểm tâm dâng lên cho nàng , vừa nãy tiểu thư mới tỉnh dậy đã kêu gào đau người đau lưng đau đủ mọi chỗ , mời thái y thì nàng nhất quyết không chịu .

-" Ta không ăn , đêm qua ta ăn đủ rồi !"- Bách Lệ Băng vô cùng bực mình nói , nàng đang sẵn một cổ tức giận tâm tình đâu mà ăn .

-" Tiểu thư trước khi rời hoàng thượng có căn dặn khi nào tiểu thư tỉnh dậy thì phải dặn tiểu thư ăn thật lo mới thôi nếu làm không được sẽ phạt 50 trượng , tiểu thư người có thương Tiểu Hằng thì hãy ăn chút điểm tâm "- Tiểu Hằng run rẩy nói

-" Hừ , Mạc Phong Thần tí nữa chàng chết với ta , tên hoàng thượng chết giẫm , tên hoàng thượng xấu xí , tên hoàng thượng vô nhân đức , á "- Bách Lệ Băng hét toáng lên xả cơn tức giận vang vọng khắp tẩm cung khiếp ọi người kinh sợ .

Ám vệ cũng rớt cả mồ hôi lãnh , hoàng hậu thật cường hãn !

Bách Lệ Băng trong cơn tức cầm điểm tâm nhai ngấu nhai nghiến , nàng chắc đang tưởng tượng miếng điểm tâm là hắn đây ! ăn cho đỡ tức ..

Ăn xong nàng chán quá đang chuẩn bị dạo cùng chơi cho đỡ buồn thì tiếng truyền vọng vào ..

-" Thục phi , Tiêu Phi , Linh phi cầu kiến hoàng hậu nương nương "

Bách Lệ Băng vừa nghe thấy máu nóng nổi lên đầu , hay lắm đến đây chơi với ta đang lúc buồn chán

-" Truyền " - Bách Lệ Băng nhàn nhạt nói rồi xốc lại y trang cài lại trâm phượng trên đầu rồi hùng hồn tiến lên ngồi trên ghế phượng của hoàng hậu ..

Khí chất của nàng cho đến dung mạo đều là tuyệt thế khó người nào sánh bằng , y trang màu đỏ lỗng lẫy , trâm phượng diễm lệ điểm tô ái tóc đen mượt như suối..

Thục phi, Tiêu phi , Linh phi một người một vẻ bước vào nhìn thấy nàng mà cảm thấy chính mình xấu xí , hèn mọn lại thêm lòng ghen tị rằn lòng xuống hành lễ

-" Thần thiếp bái kiến hoàng hậu , hoàng hậu nương nương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "

-" Đứng lên đi , ban ngồi "- Bách Lệ Băng cười cười phất tay rồi sai người đem ghế mời các quý phi ngồi , bây giờ trong hậu cung chỉ còn có ba quý phi , hoàng quý phi thì hắn chưa lập và tân hoàng hậu là nàng .

-" Hoàng hậu chúng thần thiếp đến đây thỉnh an người tiện thể có vài lễ vật muốn dâng lên để tỏ lòng thành kính với hoàng hậu nương nương "- Linh phi yểu điệu nói , rồi sai người mang lên ba lễ vật được phủ kín bằng lụa đỏ .

Bách Lệ Băng nhìn xuống không nói gì chỉ gật gật đầu , Tiêu Hàng thầm lau mồ hôi , từ nãy đến giờ hoàng hậu vẫn giữ được phép tắc may quá..

Rồi một loạt khăn lụa đỏ được bộ xương , từng món đồ được hiện ra..

Bách Lệ Băng nhìn qua trong mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên nhưng không bộc lộ ra ngoài , nàng đúng là không ngờ mấy vị quý phi này cũng nhiều châu báu ngọc ngà như thế !

Khay lễ vật thứ nhất đựng một bộ ngọc bích vô cùng đẹp được chế tạo vô cùng tinh tế nàng nhìn qua cũng biết đây là ngọc quý . Đây chắc là món đồ Linh phi dâng .

Khay thứ hai không gì khác ngoài một khay toàn là hoàng kim , châu báu . Không ai khác ngoài Thục phi.

Còn khay thứ ba là yến huyết ngàn năm , cái này nàng biết cũng từng thưởng thức nhiều rồi.

-" Hoàng hậu , đây chỉ là những vật mọn mong hoàng hậu nhận cho thần thiếp vui lòng "- Tiêu phi giờ mới mở miệng .

-" Bổn cung đa tạ thành ý của các quý phi , không biết các quý phi dâng lên làm gì ?"- Bách Lệ Băng ngồi xuống nói .

-" Thần thiếp là có ý tốt với hoàng hậu , mong hoàng hậu nương nương bỏ qua những nỗi lầm của thần thiếp trước đây "- Thục phi thận trọng nói , nghe nói hoàng hậu trước đây cũng chỉ là trách cứ hoàng quý phi mà bị lưu vào lãnh cung , bây giờ hoàng quý phi đã lên làm hoàng hậu bảo không thận trọng sao được ?

-" Ha..ha ..mọi người có lỗi gì đâu cơ chứ , chúng ta là tỷ muội phải không !"- Tỷ cái đầu ngươi , nàng nói như vậy chẳng qua để giữ ấy người chút thể diện mà thôi .

-" Hoàng hậu đúng là tài nữ hiếm có , chúng ta đều là nữ nhân của hoàng thượng tất phải cùng một lòng hầu hạ hoàng thượng cho tốt "- Tiêu phi được nước liền nói ra suy nghĩ , hoàng thượng tự nhiên biết đến nữ sắc vô cùng sủng ái hoàng hậu vì vậy muốn được hoàng thượng để mắt đến chỉ còn một cách là lấy lòng hoàng hậu bây giờ , nhưng Tiêu phi có lẽ đã quên mất những gì nàng đã từng nói trước đây rồi !

Bách Lệ Băng vừa nghe xong máu nóng dồn lên đầu , cái gì mà là nữ nhân của chàng , nàng , chỉ có nàng mới là nữ nhân của hoàng thượng , hắn cũng chỉ là nam nhân của nàng , bộ mấy người này nghe lời nàng từng nói là gió thoảng qua tai a !

-" Cái khỉ khô ấy , Mạc Phong Thần làm gì có nhiều nữ nhân như vậy , chàng có một nữ nhân , chỉ một nữ nhân mà thôi , là ta - hoàng hậu đương triều mấy người hiểu chưa , hầu hạ cái đầu nhà ngươi "- Hừ bảo nàng chung một chồng với mấy nữ nhân khác ư , mơ đi , cho dù chàng có là hoàng thượng đi chăng nữa cũng đừng hòng !

Bách Lệ Băng nổi giận đùng đùng rống to .

Linh phi , Tiểu phi, Thục phi nghe xong tái mặt , trong lòng vô cùng căm tức .

-" Hoàng hậu , sao ngườ có thể ích kỉ như vậy , dù gì hoàng thượng cũng phải lật thẻ bài , đâu phải đêm nào cũng thì tâm ở chỗ hoàng hậu !"- Linh phi kiên cường cố chấp nói lại , mặc dù cũng sợ hoàng hậu nổi giận nhưng nếu như vậy thật vô lý , mấy ngàn đời làm gì có hoàng thượng nào chỉ độc sủng một nữ nhân .

-" Ta ích kỉ đó , làm sao hả ? Cái nội quy lật thẻ bài chết tiệt gì đó ta xóa hết , Mạc Phong Thần chỉ có một mình ta , bộ mấy người thủng màng nhĩ à , lăn ra khỏi tẩm cung ta ngay lập tức , người nào dám bước chân vào đây nữa bước các người chặt đứt chân nàng ta cho chó ăn nghe chưa ? " - Bách Lệ Băng bực mình nói , mọi người kinh hãi run người trong lòng thẫm nghĩ hoàng hậu thật ác tâm độc mỗm độc miệng .

Linh phi , Tiêu phi, Thục phi bị dọa cho hồn bay phách lạc , nhanh chóng rời khỏi tẩm cung trong lòng thầm chua xót những lễ vật vừa dâng không ngờ hoàng hậu lại sai người ném hết ra ngoài kèm thêm một câu

-" Ta không thèm "- Nàng thiết gì mấy thứ vớ vẩn ấy .

Đáng lẽ ra nàng không nổi giận đâu ai bảo mấy nữ nhân đó lắm chuyện khơi lên chuyện hậu cung của Mạc Phong Thần làm nàng tức giận , thích thì nàng bảo hắn phế bỏ hậu cung chỉ sủng ái một mình nàng cũng được chẳng qua nàng không thích mọi người dị nghị mà thôi .

Cung nữ thị vệ lui đi hết để lại nàng một mình chán nản nằm dài ra giường , rồi quay đầu nhìn vào chỗ tối nói

-" Mấy người họ Lôi mau ra đây !"- Hôm trước Mạc Phong Thần có nói cho nàng biết về mấy ám vệ bên cạnh nàng , nàng là nữ chủ nhân của bọn họ mệnh lệnh của nàng cũng là mệnh lệnh của hắn. Từ đó chốc chốc nhàn rỗi nàng lại gọi bọn họ ra sai việc này việc kia toàn những việc vớ vẩn đâu đâu , thật là lãng phí tài năng của bọn họ

Ám vệ hít một hơi thật sau rồi lập tức hiện thân , mỗi lần nàng gọi như vậy chắc chắn là chuyện không tốt một chút nào .

-" Hoàng hậu có gì sai bảo thuộc hạ "

-" Gọi ta là nữ hiệp được rồi , mau dạy ta võ công , các người giỏi võ công lắm mà "- Bách Lệ Băng quả quyết nói , từ lúc ở nơi này nàng cũng chỉ biết được vài chiêu mèo cào giẻ rách chẳng biết thêm tí gì , nàng muốn học còn muốn thử cảm giác tự mình bay bay trên không nó như thế nào .

Ám vệ kinh hãi da đầu sắp bóc vảy , thứ nhất về chuyện gọi nàng là nữ hiệp thì miễn cưỡng chấp nhận được vì nó cũng chỉ là cái danh xưng mặc dù đó chỉ dành cho những cô nương phong trần luôn hành hiệp cứu người còn " nữ hiệp " của họ lại là mẫu nghi Mạc quốc lại chuyên đi ức hiếp nữ nhân trong hậu cung nhưng còn chuyện dạy võ công - ngàn lần không thể .

-" Hoàng hậu..nữ hiệp ..việc này không được "- Ám vệ hít một hơi nói

-" Ta nói được là được "- Bách Lệ Băng cường ngạnh nói , nàng bảo được chính là được

-" Không thể thưa nữ hiệp "- Gọi nữ hiệp quả thật rất kì cục

-" Các ngươi cứ len lén dạy ta , Phong Thần có biết thì đã có ta bảo kê nghe không ?"- Bách Lệ Băng nói trúng tim đen của ám vệ làm bọn họ hãi hơn

-" Không thể "- Ám vệ mặc dù không hiểu nàng nói " bảo kê" là cái gì nhưng việc này, rằng ngàn lần không thể được .

-" Không thì thôi ta bảo Phong Thần dạy đúng là kém cỏi quá kẻm cỏi mà "- Bách Lệ Băng không tiếc lời cảm thán một câu

Ám vệ nghe xong tức đến hộc máu võ công của bọn họ chỉ có thể kém chủ nhân còn những người khác rất ít có thể vượt .

Mang theo một cỗ ủy khuất , ám vệ lui về chỗ tối

Cùng lúc đấy Mạc Phong Thần cũng đã bãi triều ngự giá đến chỗ nàng cho người lui hết đi chưa bước chân vào đã nghe thấy tiếng thở dài não nề của nàng , đôi môi khẽ nhếch lên một đường cong tuyệt mĩ nhưng khi tận mắt trong thấy nữ nhân của mình thì miệng mới chình thức giật giật vài cái

Hoàng hậu xinh đẹp của hắn một chân thì vắt lên giường một chân thì chống nạng trông không khác mấy kẻ phong trần là mấy , nếu có thể hắn rất muốn đến Phong Châu để hỏi chi phủ đại nhân ở đó - phụ thân nàng đã dưỡng ái nữ của mình như thế nào

Bách Lệ Băng vừa nhìn thấy một thân long bào kia thì như một cái lò xo bật một phát đến ôm tay hắn

-" Phong Thần cuối cùng chàng cũng về rồi , đưa ta xuất cung đi chơi đi , nơi này thật chán "- Bách Lệ Băng đưa ra một đề nghị vô cùng " hay "

Rất tốt , nàng còn chưa chào đón hắn mà đã muốn cao chạy xa bay , rất tốt , nàng đã thành công trong việc trêu tức hắn

Mạc Phong Thần chưa kịp mở miệng thì đã bị nàng cướp lời

-" Nếu chàng đồng ý ta sẽ tha lỗi cho chàng sáng nay " - Bách Lệ Băng rất rộng lượng tha thứ nếu như hắn đồng ý nguyện vọng nhỏ nhoi của nàng

-" Được "- Một lời ban ra đáng giá ngàn vàng

-" Thật sao ?"- Bách Lệ Băng không ngờ hắn có thể đồng ý nhanh đến thế

-" Lời trẫm nói chẳng lẽ không đáng tin , hôm nay có đoàn sứ thần đến , trẫm đưa nàng đi xem "- Mạc Phong Thần sủng ái ôm lấy nàng ập xuống đôi môi đỏ kiễu diễm mà hôn.

Bách Lệ Băng trong tâm trạng vui vẻ chủ động choàng tay qua cổ hắn đón nhận nụ hôn nồng nhiệt

Quyến luyến mãi mới dứt , Mạc Phong Thần như làn gió nhẹ nhàng ôm lấy nàng vào lòng vận khinh công bay đi

-" Phong Thần dạy ta võ công được không ?"- Bách Lệ Băng níu áo hắn nói

-" Không "- Mạc Phong Thần lạnh nhạt nói , chẳng lẽ hắn không đủ sức bảo vệ nàng an toàn

-" Ta muốn học mà "- Bách Lệ Băng bày ra bộ dạng nũng nịu

-" Không " - Mạc Phong Thần ghì chặt lấy nàng cảnh báo , Bách Lệ Băng tức muốn sôi máu nhưng không làm gì được , bằng mọi giá nàng sẽ học được võ công

Bay đến mái ngỏi hoàng cung , Mạc Phong Thần đáp xuống ôm vững lấy nàng trong lòng , nhìn về phía xa xa có một đoàn cỗ kiệu rất lộng lẫy đang tiến về phía kinh thành

-" Phong Thần đó là sứ giả sao ? Họ sang đây làm gì ?"- Bách Lệ Băng ngước nhìn hỏi , trông có vẻ rất hoành tráng , có chuyện gì sao ?

-" Mỗi năm một lần họ sẽ sang đây tranh tài với Mạc quốc , năm trước chẳng lẽ nàng chưa từng nhìn qua "- Mạc Phong Thần nhíu mày nói

-" Vậy sao ? A ..Phong Thần ..hình như kẻ kia rất giống ai đó thì phải ?"- Nàng nhìn ra phía xa có một bóng dáng màu vàng chói mắt rất giống với ai đó

Mạc Phong Thần lập tức chuyển ánh mắt nhìn đến , lập tức xung quanh bắt đầu tản ra khí lạnh , thân hình cứng nhắc lập tức ôm lấy nàng về tẩm cung..

Còn người có bóng dáng vàng chói mắt không ai khác ngoài Lâm Kì - thái tử của Lâm Dạ quốc .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.