Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chương 140: Đêm nay chờ trẫm




Đột nhiên xung quanh an tĩnh lại, bởi vì có một người từ bên ngoài bước vào.

Người kia vừa bước vào, đã dừng đôi mắt ở trên người nàng, xem xét từ đầu cho đến chân.

“Nếu như từ đầu ngươi đã như vậy, trẫm đã cực kỳ cao hứng.” Gương mặt như hoa như ngọc tựa như phấn điêu ngọc mài kia, dáng người gầy mảnh, mái tóc vừa đen vừa sáng bóng, mũ phượng, hoa phục, tất cả đều rất tinh mỹ, nàng giống như một cực phẩm bước ra từtrong truyền thuyết đế vương kim ốc tàng kiều, tuy nhiên trên mặt hắnlại lộ ra biểu tình không được tự nhiên. Vì sao hắn đã quen với cái dạng béo mập chậm chạp kia của nàng rồi, bây giờ khi thay đổi khác đi hắnlại không thể quen được?

Vì thê tử xinh đẹp là của người khác, mà không phải là của mình.

Một khi thê tử trở nên xinh đẹp, còn dám ôm sao –

Nhưng mà hắn sẽ cố gắng để quen dần.

Hơn nữa chuyện này căn bản không có gì khó khăn hết —

Hắn đã đem dáng hình bánh bao kia củanàng khóa chặt dưới đáy lòng, cho nên nếu như Chu Thải Thải chợt biếnđổi không còn là Chu Thải Thải, hắn cũng không hề toát lên sự vui mừngtrong tưởng tượng. Hắn bước đến, nắm lấy tay nàng: “Tại sao lại đemgiường đổi đi, chẳng lẽ những lời trẫm viết trong thư ngươi không nhớsao?”

Thải Thải cúi đầu, cắn vào tay hắn, tứcthì trên mu bàn tay lưu lại ấn ký một dấu hàm răng, Sở Cuồng lại làm như không để ý, Thải Thải tự nhiên biết hắn là cố ý, vì vậy liền cắn mạnhthêm một chút nữa. Sở Cuồng nhìn mặt của nàng: “Ý chỉ của trẫm, bây giờngươi đọc lại nội dung trong thư một lần cho trẫm nghe —”

“Thần thiếp quên rồi.”

“Trẫm nhớ hình như ai đó đã gặp qua là không quên được không phải hay sao? Có phải là ngươi? Hoàng hậu?”

“Hoàng thượng nhớ nhầm rồi.”

“Trí nhớ trẫm vẫn còn rất tốt, trong thưtrẫm đã nói: ‘Vì sao lại muốn căn phòng khôi phục trở về nguyên trạng,thật ra mục đích vô cùng đơn giản, trẫm muốn cùng hoàng hậu nhớ đến mộtmàn kinh tâm động phách vào ngay đêm tân hôn ngày đó mà thôi.’” Gươngmặt tuấn mỹ tiến đến gần, khi mặt nàng chỉ cách mặt hắn trong gang tấc,lại hoàn toàn không nhìn gương mặt đang nhíu thành một nắm của bánh bao: “Trẫm nhớ đêm đó, hình như chúng ta có một ít chuyện còn quên làm thìphải?”

“Không phải.”

“Trẫm nói là—” Hai tay hắn bế nàng lên,lại phát hiện cân nặng này lại nhẹ vô cùng. Chỉ vì đợi nàng hồi cung ônchuyện, Sở Cuồng đã luyện tập bê đá ở hoa viên hơn một năm trời, đôicánh tay này đã có thể chịu được sức nặng không bình thường, hiện tạilại cảm thấy mất mác vô cùng. Đặt bánh bao nhẹ như lông hồng lên trêngiường, hắn cũng ngồi xuống, vô sỉ tiến đến gần đến bên tai nàng nói:“Rượu giao bôi. Chúng ta còn chưa uống rượu giao bôi……”

“Rượu giao bôi đã dùng để bái tế trời đất rồi.” Ý nàng chính là vẩy xuống đất rồi.

“Vậy thì uống thêm lần nữa vậy.”

“—” Bánh bao âm trầm nhìn mặt người nào đó.

“Đêm nay.” Hắn lấy ngón tay xẹt qua chóp mũi nàng: “Trẫm sẽ cùng với ngươi—”

Đột nhiên, bánh bao có một lỗi giác sắpbị sắc quỷ lột da, nàng rối rắm đứng dậy, dựa vào vách tường: “Thầnthiếp đã cùng hoàng thượng giao ước rồi mà.”

“Đã quên rồi.”

“Thần thiếp thì chưa, người đã nói, chúng ta sẽ không làm những chuyện của phu thê.”

“Đó là chuyện đã qua rồi.”

“Hoàng thượng, là bởi vì thần thiếp đãgầy lại sao?” Nàng hỏi thẳng: “Chẳng lẽ béo gầy lại có thể thay đổi ấntượng của hoàng thượng đối với một người sao?! Lại khiến cho hoàngthượng đã từng chán ghét, ghê tởm, nay lại có thể ôm vào trong ngực?! ”Sắc mặt nàng có chút không tốt, “Chẳng lẽ chỉ vì đơn phương hoàng thượng thay đổi, thần thiếp cũng phải nhất định giống người, thậm chí vô điềukiện mà tiếp nhận hoàng thượng sao?!”

“Ngươi!” Hắn cơ hồ là nhảy dựng lên, nắm lấy cằm của nàng: “Ngươi cho là có thể nhìn thấu lòng trẫm sao?”

“Ta làm sao có thể nhìn thấu lòng hoàng thượng được chứ.”

Hắn hỏi: “Vậy ngươi làm sao biết đượctrẫm thay đổi vì dung mạo trước hay sau khi biến đổi của ngươi? Ngươilàm sao lại biết trẫm là không thật lòng?”

“Chỉ cần nhìn, thần thiếp cũng đã hiểu rất rõ hoàng thượng.” Dù sao biết chính là biết.

Sở Cuồng thở phì phò nói: “Đêm nay tắm rửa sạch sẽ, tốt nhất ngay cả lỗ chân lông cũng phải rửa sạch, chờ trẫm, có biết không?!”

Nói xong, hắn đi một mạch ra khỏi Phượng Tảo cung, nhìn bảng hiệu Phượng Tảo cung liền mất hồn.

Tiểu Đức tử thận trọng nói: “Hoàng thượng, y theo nô tài, nương nương nhất định sẽ không dễ dàng thỏa hiệp–”

Hừ, không thỏa hiệp thì thế nào, nàng cũng là nữ nhân, là hoàng hậu, là chính thê của hắn.

Trận này vô luận là đánh ra sao, nữ nhânnày cũng chỉ một cách là khuất phục mà thôi! Đôi môi xinh đẹp của SởCuồng khẽ nhếch lên, một năm lo lắng đề phòng này rốt cục cũng đã vượtqua, dù sao đem nàng nữ nhân này ném một mình ra ngoài, thật khiến người không thể yên lòng. Sở Cuồng tâm tình vui vẻ vì đêm nay sắp được làmtân lang, hắn dặn dò tiểu Đức tử: “Chuẩn bị rượu hợp hoan đi.”

Tiểu Đức tử cười tủm tỉm bước đi.

Mặc dù ngoài miệng nàng không chịu thừa nhận, nhưng chắc hẳn cũng rất chờ mong đi.

Hắn khẽ ngẩng đầu lên. Nhưng hắn có thểxác định, đợi đêm đến, nữ nhân mạnh miệng kia cũng sẽ bị khuất phục chomà xem. Hăn cũng đã sẵn sàng xem nàng khuất phục như thế nào ở tronglòng hắn.

Phê duyệt tấu chương thật nhanh, Sở Cuồng hết sức chăm chú hoàn thành công việc hôm nay, để dành nhiều thời gianđủ để ôn tồn, ha ha ha, tâm tình vui vẻ hiện lên trên mặt hắn cả ngày,ngay cả các nô tài nhìn cũng sung sướng lây, lại nhớ đến khối huyền ngọc của Nam Mai, hắn phân phó: “Đem ngọc này đặt trong nơi nào dương khícực thịnh trong cung đi.”

Nơi có dương khí cực thịnh ở trong cung, đó là Tử Quang điện, nơi mà ngày ngày hắn đều lâm triều.

Vì vậy tiểu Đức tử đem huyền ngọc giấu vào sau tấm biển ở Tử Quang điện.

Sau khi trở lại, vừa hay lại nhìn thấyThải Thải mang theo đám nô tỳ đi về phía điện Thái hậu để thỉnh an, lạithấy cả đám phi tử cũng tiến về phía điện thái thái hậu để thỉnh an, đột nhiên thầm nghĩ, không biết hoàng hậu sau khi phát hiện hoàng thượngmới sắc phong Mai phi nương nương và Lan phi nương nương thì sẽ như thếnào đây nhỉ? Trước mắt địa vị hai vị nương nương này ở trong cung vôcùng đặc thù, một thân quyền thế và sủng ái, chỉ là lấy kinh nghiệm sống ở trong cung của tiểu Đức tử, quyền lực này giao ra thật dễ, nhưng muốn thu hồi, thì thật khó khăn.

Nương nương đi một năm này, không biết tốt, hay là không tốt đây.

Tóm lại, Mai phi cùng Lan phi đang đắc ý, lại không rõ chân tình của hoàng thượng, vì vậy có thể sẽ không đã đểhoàng hậu vào trong mắt.

Tiểu Đức tử là người theo sát bên SởCuồng nên đã được rèn giũa qua, đối với chuyện hậu cung hắn rất thờ ơlạnh nhạt, đồng thời cũng hết sức hiểu rõ.

Đi tới đi lui, vừa đúng lúc đụng phải Mai phi cùng Lan phi đang đi đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.