Hoàng Đế Sủng Ái

Chương 569: chap-569




Chương 569

Hách Liên Quyết hơi chau mày suy nghĩ. Mặc dù chưa tiếp xúc nhiều với Trầm Sát và Lâu Thất nhưng ông hiểu chúng. Trầm Sát và Lâu Thất có thói quen đi trước sao có thể phía người khác tới, còn chúng lại đi sau?

"Tiếp tục do thám, xem Trầm Sát và tiểu công chúa xảy ra chuyện gì"

"Rõ!"

Thám tử vội vã rời đi

Lâu Thất và Trầm Sát mặc dù biết Hách Liên Quyết đang ở khu mộ phần của Lâu gia, Hiên Viên Chế cũng hy vọng họ sẽ tới thế nhưng với hai người, chẳng có gì quan trọng hơn việc các việc khiến chúng hân hoan thâu đêm sau khi giải cổ độc trên người Trầm Sát.

Không nói Lâu Thất, mà ngay đến cả Trầm Sát cũng chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như thế này. Bởi vì hắn đã giải được cổ độc, rồi lại giao hoan khoái lạc với Lâu Thất cả đêm, hấp thu tất cả dược tính của cô ta, nội lực tăng lên bội phần.

Còn Lâu Thất cũng vì một phần dược tính đã được truyền sang cho Trầm Sát nên cơ thể cô cảm thấy hài hoà hơn, nội lực cũng tăng lên không ít.

Điều đó khiến cả hai ngươi vui mừng vô cùng.

Đến sáng sớm, cuối cùng Trầm Sát cũng buông tha cho Lâu Thất. U U rất thông minh đã vào trong xe người, dụi người vào chân Trầm Sát. Quả nhiên lúc này tâm trạng của Trầm Sát rất tốt nên ôm nó lên, sau đó truyền một phần nội lực cho nó

U U cảm thấy vô cùng phấn khích

Có phần nội lực này, lông trên người nó mọc ra nhanh chóng nhưng rất mượt mà, mềm mại.

U U cũng biết báo ơn, lập tức rời đi sang chỗ Tiểu Trù.

Tiểu Trù và Nhị Linh lúc này đang ngáp ngắn ngáp dài sau một đêm. Họ đang thu dọn hành lý cùng Ấn Dao Phong và Thu Khánh tiên, rồi nấu bữa sáng.

Họ cũng không dám tới chỗ xe ngựa, cũng chẳng biết lúc nào hậu hạ hai người họ mới phù hợp. Lăn lộn với nhau cả đêm như thế cơ mà. U U tới gọi họ, nên họ đã hiểu ra, vội tới cạnh xe ngựa

"Đế Quân, Đế Hậu, có cần tắm rửa trước không ạ?" Tiểu Trù lên tiếng

Nhị Linh đỏ mặt đứng ở một bên

Lâu Thất nghe thấy chợt thấy xấu hổ vì chuyện cả đêm qua, cô ấn vào người Trầm Sát trách móc, "Đều là tại chàng, bây giờ mặt mũi đâu mà gặp họ nữa."

Trầm Sát nhìn cô với ánh mắt trêu đùa, Lâu Thất cảm thấy không ổn, đang định tránh đi thì hắn đã tóm lấy vai cô, giọng thâm trầm: "Vậy nàng nói xem, bổn Đế Quân tính sổ đêm qua với nàng thế nào đây?"

"Làm gì có gì mà tính sổ?"Lâu Thất trừng mắt nhìn hắn, vén rèm cửa xe lên định nhảy xuống. Thế nhưng cô đã đánh giá quả cao bản thân mình. Chân vừa chạm đất liền khụy xuống, cả người ngã sõng soài ra mặt đất.

Rõ ràng nội lực tăng lên không ít, nhưng tại sao chân lại tê dại thế này? Không phải chân, mà đến cả vùng eo và hông cũng như muốn gãy ra

Cuối cùng cô đã được nếm trải cái cảm giác "Giao hoan quá độ"

Tiểu Trù cùng Nhị Linh nhanh chóng tới dìu cô dậy. Trên xe ngựa phát ra tiếng cười, khiến cô càng xấu hổ

"Mau dìu ta đi tắm" Trên xe ngựa có quần áo thay, thế nhưng dính đầy mồ hôi cùng với mùi vị tình ái, khiến Lâu Thất phải nhanh chóng đi tắm rửa,

Trầm Sát sau đó cũng nhảy xuống xe

Tới lúc nhìn thấy đám người canh chừng bên ngoài, Lâu Thất chợt đỏ mặt. Mặc dù cô biết trong thời cổ đại khi Đế Vương hay thậm chí là các vương tôn công tử con nhà giàu lúc hành lạc đều có nô tì, cùng nữ đứng bên ngoài canh chừng, người khác làm gì bên trong họ đều biết, thế nhưng lúc này cô vẫn thấy ngại ngùng, không được tự nhiên. Bao nhiêu người canh chừng nhứ thế, còn cô với Trầm Sát gầm thét cả đêm, quả thật làm sao mà không xấu hổ cho được.

Nếu như cho họ làm lại chuyện này một lần nữa, chắc chắn cô sẽ nghĩ ra biện pháp khác

Thế nhưng Trầm Sát thì vẫn lạnh lùng như cũ, nhìn qua đám thuộc hạ, khiến chúng có cảm giác sợ hãi.

Lâu Tín chợt thấy phải giải thích một câu, nếu không sau này khó mà yên ổn với hắn ta.

"Đế Quân, tối qua chúng tôi đều đã nhắm hết mắt lại, nên tuyệt đối không nhìn thấy gì đâu ạ"

"Cút " Lâu Thất đá hắn một cái. Cái tên này lại còn nhắc tới chuyện đêm qua nữa sao?

Sắc mặt của Trầm Sát lại ổn hơn một chút

Nếu không cả vạn người nhìn thấy cơ thể của Lâu Thất, mặc dù chỉ là lưng trần của cô ta, thì hắn cũng đã cảm thấy không chịu nổi.

Lâu Tín lập tức tránh ra. Lâu Thất vốn đã rụng rời chân tay, đá hắn một cái như thế cũng suýt ngã lăn ra.

Trầm Sát nhìn cô rồi cười khé, sau đó lệnh cho Tiểu Trù và Nhị Linh lui ra. Hắn bế thốc cô lên, "Bổn Đế Quân khiến nàng đi không nổi thế này, đành phải ôm để trả nợ vậy."

Thế này chẳng phải khiến cô mất mặt hay sao.

Lâu Thất lườm hắn. Thế nhưng lúc này cô nhớ tới Ưng và Nguyệt, lập tức hỏi: "Ưng và Nguyệt thế nào rồi?"

"Hả " Trầm Sát không hiểu

Lâu Thất sững người ra một lát, "Chàng không nhớ là tối qua chàng suýt giết chết họ hay sao?"

"Tối qua trong ký ý của bổn Đế Quân thì có mỗi một mình nàng" Trầm Sát sau đó hỏi tiếp, "Chúng tới đây sao?"

"Đúng thế?" Lâu Thất giải thích qua loa chuyện tối qua với hắn. Cô nghĩ là hắn còn nhớ bởi vì lúc cuối cùng hắn đã khống chế được bản thân. Nếu không cho dù Thần Thủy Niêm có thần diệu tới đâu cùng khống thể giúp chúng sống sót nổi.

Trầm Sát cảm thấy tự trách mình

"Không thể trách chàng được, hơn nữa chàng cũng đã khống chế được mình" Lâu Thất đập lên người hắn. Cũng may mà không thế được nếu không hắn đã đích thân giết chết Ưng và Nguyệt. Cho dù có giải được cổ độc, cả đời này hắn cũng không thể vui vẻ được.

Vì thế mới nói hắn quả thật rất lợi hại! Trong tình huống như thế vẫn kiểm soát đươc bản thân, lại còn nghe những lời kích thích của cô ta.

Mặc dù cô ta chính là thần dược của hắn, thế nhưng cũng phải thừa nhận ý chí và khả năng khắc chế của hắn đã giúp hắn giải cổ độc.

Hắn khiến cô cảm thấy tự hào

"Để ta đưa nàng đi tắm, sau đó bổn Đế Quân sẽ tới thăm họ"

Lâu Thất gật đầu.

Trầm Sát đưa cô tới chỗ tắm mà Tiểu Trù cùng Nhị Linh đã chuẩn bị sau đó rời đi. Lâu Thất lúc này cảm thấy toàn thân cô rệu rã, nhức mỏi. Tiểu Trù lấy một lọ thuốc đổ vào trong nước tắm, tạo thành những bọt nhỏ li ti, che đi cơ thể của cô. đồng thời, những bọt nhỏ đó khiến cô cảm thấy khá dễ chịu

"Đây là những thứ Thần Y đưa cho"

Lâu Thất cầm thấy chiếc khăn đắp lên mặt cô. Quả thật cô cảm thấy khá xấu hổ.

"Đoạn Trần Tông dạo này tình hình thế nào? "Cô lên tiếng hỏi. Hẳn là tối qua Tần Thúc Bảo cùng Hỏa vệ đã đi kiểm tra một lượt tại Đoạn Trần Tông Thượng Tông.

Tiểu Trù khẽ đáp: "Toàn bộ Đoạn Trần Tông không một bóng người, cũng chẳng còn thứ gì đáng giá.Trên đài cầu phúc kia có cơ quan, Lâu thiếu chủ phát hiện cơ quan bên trong điều khiển tiết tấu của chuông gió, nên đoán là người của Đoạn Trần Tông đã bố trí bẫy để chờ Đế Quân tới."

Đúng thế, bẫy, rồi cả một đón Khôi Lỗi, một cái chuông gió, cùng A Mộc, nhân vật quan trọng đó. Chúng muốn Trầm Sát tự giết sạch người của mình, sau đó đưa hắn về đại lục Long Ngâm để chúng sử dụng

Tất cả đều đã biến mất, ngay cả tên đã làm U U bị thương cũng biết mất. Thế nhưng cũng không sao, sau khi tới đại lục Long Ngâm họ sẽ tính sổ một thể

"Các ngươi lui xuống trước đi"

"Vâng!"

Tiểu Trù và Nhị Linh lui ra rồi đóng cửa lại

Lâu Thất ngả đầu vào bồn tắm, trên mặt vẫn đắp chiếc khăn, thả lỏng cơ thế. Thuốc của Thần Y quả thật hiệu nghiệm, ngâm một lúc cơ thể cô đã thoải mái hơn rất nhiều.

Rồi một lúc sau, đột nhiên có người đổ thêm nước ấm vào. Nước trong bồn lúc này nóng hơn. Cô nghĩ đó là Tiểu Trù và đại lục Long Ngâm thêm nước nên cũng không để ý.

Tới khi có người bước vào trong bốn tắm cô mới phát hiện ra điều bất thường. Cô giật chiếc khăn trên mặt ra đã thấy Trầm Sát đang dựa vào bên cạnh cô, đưa tay kéo cô lại, ngồi lên cơ thể hắn

Lâu Thất tròn mắt nhìn hắn, "Cả đêm hôm qua vẫn chưa đủ sao?"

"Chưa đủ!" Trầm Sát điềm nhiên trả lời: "Bổn Đế Quân chịu đựng bao lâu nay, một đêm sao đủ nổi?" Chỉ rời xa cô có một lát mà hắn đã cảm thấy bứt rứt trong người

Cảm nhận được sự khoái lạc ấy, lại đương tuổi trai tráng, làm sao hắn có thể cảm thấy đủ được.

Nước sóng sánh, Lâu Thất cắn chặt môi, kìm nén sự sung sướng. Thế nhưng Trầm Sát nhìn thấy cô đang cố kìm nén thì lại càng mạnh bạo hơn, khiến Lâu Thất không chịu nổi lại hét lên.

Từ trong bồn tắm lên giường đã được trải đệm lót gọn gàng, Trầm Sát cứ thế vần vũ Lâu Thất cho tới khi cơ giương cờ đầu hàng,

Đợi tới khi hai người muốn ăn sáng thì bữa sáng đó đã được hâm nóng lại tới lần thứ ba rồi.

Lúc này Lâu Thất quả thật toàn thân run rẩy không còn chút sức lực nào nữa. Trầm Sát phải dìu, lúc đó cô mới nhớ tới và hỏi, "Nguyệt và Ưng sao rồi?"

"Cứu kịp tính mạng cho chúng. Cũng may mà nàng dạy Thần y cách khâu vết thương, rồi có thêm Thần Thủy Niêm nên không sao. Chỉ có điều chúng mất máu quá nhiều nên cần nghỉ ngơi vài ngày."

"Ờ, nên nghỉ ngơi vài ngày" Lâu Thất gật đầu

Lúc này Hiên Viên Ý từ bên ngoài tới, "Tiểu Thất, mau tới xem Trầm Hương!" Hắn ôm Trầm Hương chạy tới vội vã, Hiên Viên Trọng Châu cũng đang ở bên cạnh.

Trầm Hương mấy ngày nay hôn mê không tỉnh, thi thoảng tình lại chỉ nói một vài cau. Lâu Thất trước đây từng nghĩ, đợi giải xong cổ độc cho Trầm Sát sẽ thăm khám cụ thể cho Trầm Hương. Thế nhưng từ tối qua tới giờ cô vẫn chưa có thời gian

"Tối qua bà ấy đã có gì đó không ổn, đôi mắt không có thần sắc chút nào" Đợi tới lúc này, sắc mắt của Trầm Hương đã trở lên đen xám, nên ông ta đành phải bế bà ấy tới.

Thế nhưng chưa kịp xem thì Hiên Viên Chế đã bước vào, nhìn Lâu Thất và Trầm Sát rội vội nói, "Mau tới khu mộ phần, khi nãy ta đã nhìn thấy từ bị phật quang, có người đã động tới bia mộ cất giữ thứ đó. Nếu không đi ngay e rằng sẽ muộn mất."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.