Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong

Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong - Chương 55: Tìm người




Hôm sau thức dậy cô phát hiện mắt mình rất khó chịu, ngắm mình trong gương thì thấy nó sưng to

Cũng không thể nghỉ làm vì lý do khóc quá nhiều, vậy nên đành phải cố gắng

Đến nơi làm, mọi người xung quanh đều chỉ chỉ trỏ trỏ

Hôm nãy đã cố gắng đi làm thật sớm vậy mà vẫn gặp người, thật là mệt

'Ôi, đáng thương không! Bị mắng đến nỗi khóc sưng cả mắt'

'Cũng đúng mà, đồ đã mặc qua 1 lần chủ tịch sẽ không mặc lần 2'

Họ đang nói gì cô thực sự không hiểu cũng không muốn hiểu

Đi thẳng lên phòng thư ký

'Doãn tỷ, em đến rồi đây'

Lân Doãn đang soạn tài liệu nghe thấy tiếng liền bước đến

'Em đến đúng lúc đó, hôm nay chị tìm được cửa hàng bán tổ yến rất chất lượng, tặng em 1 phần'

Hoan Hoan thả hồn trên mây không nghe rõ Lâm Doãn nói gì, mặt thì cứ cúi gầm cuống đất

Lâm Doãn cũng cúi theo nào ngờ phát hiện cặp mắt sưng to như 2 quả đào

'Mắt em bị sao vậy?'

Cô lo lắng đưa tay ra nâng mặt Hoan Hoan lên quan sát

Khóc sao? Có việc gì mà khóc ra nông nỗi này

'Đi theo chị'

Cô nắm tay Hoan Hoan kéo đến ghế sofa rồi lấy 1 cái khăn lạnh chườm lên đôi mắt sưng kia

'Em có việc gì sao, khóc đến nông nỗi này'

Cô lặng im không nói gì, cô biết Lâm Doãn lo lắng cho mình, nhưng chuyện này thật sự dù có nói ra cũng không khiến cô khá hơn được

Lâm Doãn thấy cô không nói thì không hỏi nữa

Chắc là đang gặp vấn đề khó nói, cô bé này có gì cũng ôm hết vào lòng để bản thân 1 mình gánh chịu

Nửa tiếng sau khi mắt cô đỡ sưng cũng là lúc bắt đầu giờ làm

Hôm nay người đưa văn kiện vào phòng chủ tịch là Lâm Doãn, Hoan Hoan luôn tìm cách để từ chối

Chắc có lẽ đang có chuyện buồn nên tâm trạng không ổn định

Nhưng Lâm Doãn đâu ngờ được nguyên nhân khiến tâm trạng Hoan Hoan như vậy là do vị ngồi bên trong kia?

'Bé Hoan, em đến phòng của Liễu tổng lấy tài liệu đấu thầu khu chung cư Z giúp chị được không?'

Lâm Doãn vỗ vỗ cái trán, lúc nãy định gặp Liễu Thanh nhưng phải xử lý đống văn kiện kia làm cô quên mất

'Dạ được, em lập tức đi lấy giúp chị'

Hoan Hoan đang quét dọn, nghe Lâm Doãn nói liền chạy đi

'Phiền em rồi'

Cô vào làm cũng được vài tháng nhưng thật sự không biết phòng của Liễu Thanh ở đâu, đành phải xem bản đồ chỉ dẫn

Nhưng khi đến nơi lại không thấy người đâu, hồ sơ cơ mật cô không dám lấy nên đành phải tìm người thôi

Đi 1 vòng mỏi cả chân, cho nên quyết định hỏi xem Liễu Thanh ở đâu

'Chị có thấy Liễu tổng không ạ?

'Tôi với cô không quen biết nhau nên đừng tùy tiện gọi thân mật như vậy, chị gì chứ?'

Cô nhân viên mặt áo vàng thấy Hoan Hoan đến bắt chuyện liền tránh né, gương mặt hiện lên vài phần khinh thường

'Không còn được chủ tịch đối tốt nên liền chuyển sang Liễu tổng, đúng là lẳng lơ'

Cô gái đi cùng liền mở miệng mỉa mai

Tốt nhất nên tự mình tìm thì tốt hơn, ở đây chẳng có ai muốn giúp cô cả

Không cần ở nơi này tốn công phí sức

Hoan Hoan mặc kệ đám người chua ngoa kia, tiếp tục đi tìm

Nhưng họ không có ý định để cô đi, vênh váo chặn đường

'Sao vậy, chẳng qua chỉ là đồng nghiệp trêu đùa 1 tý không chịu nỗi sao, da mặt cô từ lúc nào lại mỏng như vậy?'

'Tôi đang bận ...'

'Bận? Cô chỉ làm công việc lau dọn, tôi là phó tổng cả ngày phải xử lý công văn, giấy tờ. Việc tôi làm so với Lâm Doãn chỉ hơn chứ không kém, chịu bỏ thời gian nói chuyện với cô là khách sáo lắm rồi, còn bày ra thái độ đó'

'Đúng đó, đúng đó, làm cho ai xem chứ'

Xem ra họ là đang muốn khiến cô trễ việc, muốn thấy cô bị trách phạt

Hoan Hoan quay đầu bỏ đi, cô gái áo vàng đã chặn đường

'Nè, phó tổng đang nói chuyện với cô mà cô lại bỏ đi, có biết lịch sự không vậy!!!'

Chó cậy chủ là đang nói cô ta chứ còn ai nữa, mượn uy vị phó tổng cô còn không biết cả tên mà thét vào mặt cô

Đúng là người hiền thì hay bị bắt nạt

'Công ty cấm cãi nhau' Hoan Hoan không tỏ ra sợ hãi nhìn thẳng vào người trước mắt, cô ta nghe xong có kinh hãi đôi chút

Những người muốn xem kịch hay nghe cô nói cũng có chút e dè

Vị phó tổng kia dáng đi khoan thai, tay vòng trước ngực tiến tới hạ uy phong

'Hôm đó Emma bị đuổi là do cô ta làm càn lúc nào không làm, lại chọn buổi tiệc cao cấp khiến chủ tịch mất mặt nên kết cục mới như thế. Cô là người bị chủ tịch vứt bỏ, tôi là phó tổng được xem trọng, nếu bị đuổi thì cô nói xem ai sẽ là người đáng bị đuổi?'


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.