Đing~
Điện thoại chợt vang lên tiếng tin nhắn
Hoan Hoan mở lên xem, cũng chẳng biết bên trong là gì, vẻ mặt cô từ hồng chuyển sang trắng
Hô hấp không thông, miệng nhỏ muốn mắng chửi
Cô thấp thỏm đứng lên
'Doãn ... Doãn tỷ ...'
Lâm Doãn đang ngồi chọc chọc miếng bánh pudding có chút ngây ngốc hỏi
'Hửm?'
'Cái này ... em ... em có chút việc gấp, hôm sau sẽ bồi thường cho chị, em về trước'
Nói xong liền lao đi như 1 cơn gió, để mặc Lâm Doãn ngồi cô đơn
Haiz, người có gia đình đúng là khổ nha
Đi chơi cũng chẳng yên ổn với lão chồng
__________
Hoan Hoan cầm điện thoại vừa chạy vừa gọi
Đầu dây bên kia âm thanh trầm ổn vang lên
'Alo, em không phải bỏ mặc anh mà đi với thư ký Lâm sao? Bây giờ lại ...'
'Anh lập tức về nhà, chúng ta cần nói chuyện'
'Nhưng anh đang họp ...'
'LẬP TỨC VỀ NHÀ!!!'
Cô nói xong liền tức giận tắt máy, hận không thể xem cái màn hình là ông chồng khốn kiếp của mình ra sức chọc
Hoan Hoan không yên ổn ngồi trên ghế sofa, lo lắng đi khắp nơi trong phòng khách
Mất kiên nhẫn uống vài ngụm trà
'Tên hỗn đản, còn chưa về, đúng là khiến mình tức chết mà!'
Tiếng đẩy cửa văng vẳng bên tai, cô xoay người liền thấy Lãnh Phong âu phục tươm tất
Trên miệng còn duy trì nụ cười đáng ghét
Lửa giận liền bốc lên đến tận não, cô cầm lấy sấp báo mới nhất ngày hôm nay, cũng tiện thể cầm lấy điện thoại, gối ôm, lọ hoa ... ném tất cả về phía hắn
Lãnh Phong điêu luyện né tránh, vẫn không ngừng cười, ngơ ngác hỏi
'Bà xã~ Em đón tiếp anh như thế này cũng quá nồng nhiệt rồi, nhớ anh đến vậy sao?'
'Anh ... Lãnh Phong, anh khốn kiếp, mặt dày vô lại. Còn giả vờ ngu ngốc mà nói như vậy sao?!!!'
Những thứ thuận tay cầm được cô đều ném về phía hắn
Căn nhà đẹp bỗng chốc hỗn loạn
Còn vị chủ tịch kia vẫn duy trì nụ cười sáng lạng
Đợi khi cô thấm mệt liền vô tư đến bên cạnh dìu cô ngồi xuống sofa ân cần đưa ly nước lọc cho vợ
'Đã có chồng mà còn nghịch ngợm như vậy'
Hắn vỗ về lưng cô tinh quái nói
Hoan Hoan uống cạn ly nước, bình tĩnh lại đem điện thoại bấm bấm rồi đưa hắn xem
'Giải thích đi, chuyện này là sao?'
Lãnh Phong nhìn nhìn vài giây rồi giả tạo bảo
'Ai da, chuyện gì thế này, sao chuyện chúng ta kết hôn lại rò rỉ hình ảnh. Chẳng lẽ là do khách của buổi tiệc ...'
'Anh nghĩ em ngốc sao? Những người đó có chán sống, ăn gan hùm mật gấu cũng chẳng dám hó hé chuyện của anh dù chỉ 1 chữ. Trừ khi anh chính là tên đầu sỏ phát tán chuyện này cho truyền thông!!!'
Cô đánh hắn lửa giận cũng chẳng thuyên giảm
Lãnh Phong ngồi yên để cô ... đấm bóp, cái miệng còn cố giảo biện
'Sao anh có thể chứ?'
Cô nổi điên đứng hẳn lên sofa chỉ tay về phía hắn
'Góc chụp đẹp như vậy nếu không phải anh thì là kẻ nào, bây giờ còn giả vờ như chẳng có gì. Anh ... anh vô sĩ!!!'
'Không hổ là vợ yêu, chuyện này mà em cũng có thể đoán ra được, lợi hại, lợi hại a'
Hắn 2 mắt phát sáng liên tục vỗ tay tán dương sự thông minh của vợ mình
Nhưng cô còn lâu mới vui được, tức càng thêm tức
Không thèm nói gì nữa, bước xuống ghế xoay người rời đi
Hắn nhanh chóng lao đến, từ phía sau ôm lấy cô
Hoan Hoan vùng vẫy
'Buông ra, em đang rất tức giận, Lãnh Phong ... anh vô lại, mau buông ra!!!'
'Không muốn' Hắn không nghe theo, còn tiện thể cọ cọ vào mái tóc hít lấy hương thơm
Cô phản khán
'Đã nói trước, khi nào em có chỗ đứng thì mới công bố chuyện kết hôn của chúng ta. Vậy mà anh lại tự làm theo ý mình'
'Đúng là vậy, nhưng sau đó anh suy nghĩ ... em là vợ anh không phải càng có chỗ đứng hay sao?'
Hoan Hoan muốn trầm cảm
'Nói tóm lại, anh phá hỏng nguyên tắc, cho nên phải bồi thường!'
'Được' Hắn sảng khoái đồng ý
'Em muốn mở 1 quán cafe'
Hắn không nói gì, trầm ngâm hồi lâu
Vốn hắn định sẽ tìm 1 lí do để cô nghỉ việc sau đó ở nhà nấu cơm, hắn sẽ có lí do về nhà thường xuyên
Ở công ty chẳng bao giờ cô cho hắn thơm thơm, tức chết
Vậy mà cô định mở quán ư?
Sau đó sẽ túc trực 24/24 làm gì còn thời gian cho hắn?