Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 194: Thành công




"Nghe" có thể nghe ra nhiều như vậy.

Hai người Mao Thương Hải và Chung Hữu Thì đều cảm thấy khó tin, điều này sao có thể nghe được!

Mao Thương Hải và Chung Hữu Thì nhìn hướng Lục Nguyên, thấy hắn đúng thực là nhắm mắt. Ở trước mặt hai người không nhắm mắt mà giả bộ nhắm thì là không thể nào.

Mao Thương Hải cười ha hả nói:

- Ta mặc kệ ngươi làm sao nghe được nhiều như vậy, nhưng bây giờ ngoan ngoãn thua cho ta!

Gã ra tay phát động Hải Quyển Tâm Sát kiếm pháp.

Chung Hữu Thì không chút do dự dùng Thất Bảo Âm Dương pháp bảo cắt hướng Lục Nguyên. Bề mặt Thất Bảo Âm Dương pháp bảo ẩn chứa bảy sắc, một khi thúc đẩy thì không gì chắn nổi, dù là sắt dày cũng sẽ bị cắt đứt, cùng tấn công Lục Nguyên. Mặc kệ ngươi có mở mắt hay không, trước xử lý rồi nói sau.

Tránh thoát!

Chỉ thấy Lục Nguyên né tránh được hết, hắn vẫn nhắm mắt né công kích của hai người. Khiến Mao Thương Hải, Chung Hữu Thì rất nghi ngờ, làm sao hắn tránh được, có chút lạ. Nhưng mặc kệ, hắn tránh được một kích không lẽ có thể tránh tiếp sau được sao?

Mao Thương Hải lật tay ra công kích thêm sắc bén. Thương Hải Hữu Lệ kiếm pháp, bộ kiếm pháp này nghe có vài phần ý thơ, thậm chí mỗi kiếm chiêu lấy một câu thơ làm tên. Ví dụ câu cuối cùng là Thương Hải Nguyệt Minh Châu Hữu Lệ, kỳ thực đó là kiếm pháp hung tàn nhất trong bộ kiếm pháp đó.

Chung Hữu Thì thì dùng Thái Ất tâm pháp độc đáo của Côn Luân, khiến tốc độ pháp bảo càng nhanh. Côn Luân nổi tiếng pháp bảo, các loại pháp bảo phối hợp với công pháp. Thái Ất tâm pháp bản vô thượng bí quyển bị Thiên Tàn Lão Nhân cướp đi, tuy nhiên ít nhiều để lại một ít, có thể khiến pháp bảo tốc độ càng nhanh, uy lực càng lớn.

Vẫn tránh được! Né tránh thong dong nhàn nhã.

Mao Thương Hải và Chung Hữu Thì đều cảm thấy khó tin. Lục Nguyên vẫn nhắm mắt lại né tất cả sát chiêu của hai người, hơn nữa hắn bắt đầu thi triển ra kiếm pháp của mình. Thanh Dưỡng Ngô kiếm bay múa cực kỳ linh hoạt, đè ép Mao Thương Hải và Chung Hữu Thì sắp ói máu. Nếu không phải có khi trong kiếm chiêu đôi khi hộ ra sơ hở bình thường Lục Nguyên tuyệt đối không làm ra, khiến Mao Thương Hải, Chung Hữu Thì khẳng định hắn đích thực nhắm mắt, nếu không nhắm mắt thì sao sinh ra sơ hở thế này?

Tuy nhiên, loại sơ hở như vậy ngày càng ít.

Lúc mới bắt đầu là mấy chiêu một sơ hở, giờ thì mấy chục chiêu đều không thấy một sơ hở.

Mao Thương Hải, Chung Hữu Thì liên tục kêu khổ, hai người tuyệt đối không ngờ rằng một năm trước có thể thắng Lục Nguyên tiểu bối, nay hắn nhắm có thể khiêu chiến họ, điều này khiến người sao mà tin cho nổi? Nhưng cố tình sự thực bày ra ngay trước mắt.

Chỉ thấy Lục Nguyên chợt hét dài:

- Thành công!

Đúng thế, khoảnh khắc này, ở thận thượng dường như kích phát ra lực lượng bí ẩn truyền đến đôi tai. Lục Nguyên cảm giác mình đã thành công, đôi tai có thể hoàn mỹ nghe tất cả thanh âm. Tiếng kiếm động, tiếng kiếm xé gió, gió rơi trên mặt đất, tất cả các loại thanh âm.

Nếu đã thành công thì Lục Nguyên không ngừng lại nữa, vẫn không mở mắt ra, lần nữa dễ dàng một kiếm đánh bật, kích động Trường Sinh Quả. Cùng lúc đó bình sứ động, đem Trường Sinh Quả màu lam bỏ vào trong bình sứ. Cả quá trình hắn hoàn toàn không nhìn, chỉ dựa vào nghe tiếng.

- Hai vị sư thúc, suýt chút quên việc chính. Hãy ngoan ngoãn giao ra Trường Sinh Quả các ngươi thu thập được đi.

Lục Nguyên nói:

- Đương nhiên nếu hai ngươi không giao thì ta có thể bắt chước tu tiên giả giết người xem thành yêu ma giết, không phải chuyện gì khó.

Ở trong Trường Sinh Động vài ngày, giờ Lục Nguyên đã học theo, người khác làm được thì tất nhiên hắn cũng có thể.

Kỳ thực Lục Nguyên làm vậy chỉ là hù dọa thôi, nếu hai người này thật sự không giao thì hắn sẽ không giết thiệt. Dù gì sâu trong xương tủy Lục Nguyên chịu tiên môn giáo dục nhiều năm, không khả năng vì tài vật giết hai vị sư thúc.

Mao Thương Hải, Chung Hữu Thì mặt trắng bệch, qua một lúc chỉ đành bất đắc dĩ cười khổ, ngoan ngoãn giao ra Trường Sinh Quả.

Nhưng nếu nói họ ngoan ngoãn giao ra hết thì Lục Nguyên không tin, vì một người chỉ đưa ra một Trường Sinh Quả màu đỏ thôi. Nhưng họ cứng rắn nói không thu gom được nhiều Trường Sinh Quả hơn, Lục Nguyên cũng hết cách, dù sao Trường Sinh Quả ở trong pháp khí không gian riêng họ, không giết người thì không biết được số lượng thật sự. Tính cách Lục Nguyên không thích giết người, thu được hai Trường Sinh Quả màu đỏ thì bay đi.

Bây giờ hắn góp nhặt được không ít Trường Sinh Quả.

Trường Sinh Quả màu đỏ chắc là được bốn viên, Trường Sinh Quả màu cam là hai viên, một viên Trường Sinh Quả vàng, một viên Trường Sinh Quả xanh, một viên Trường Sinh Quả lam. Tức nói tổng cộng hắn có chín viên Trường Sinh Quả, trong Trường Sinh Động có tổng tám mươi bốn viên Trường Sinh Quả thì chín viên rơi vào tay hắn. Không tệ, không tệ, chiến tích thế này không tệ chút nào.

Đôi mắt đã mở, đôi tai hồi phục bình thường.

Lục Nguyên ngồi khoanh chân trên mặt đất bằng, tĩnh tọa. Kỳ thực tương đối thì tu hành mũi là đơn giản nhất. Tu tiên giả dùng mũi rất nhiều, bình thường tu tiên giả làm nhiều nhất là tĩnh tọa, tĩnh tọa thì hít vào thở ra, hô hấp cần dùng mũi, cho nên cửa này đơn giản.

Hắn ngồi xếp bằng, nghiêm chỉnh, hết sức nghiêm túc hô hấp, không nghĩ cái gì khác. Không bao lâu sau ở phổi cảm nhận luồng năng lượng dâng lên mũi, trong lòng bỗng nảy ra lĩnh ngộ, cửa mũi coi như vượt qua.

Đến đây thì Lục Nguyên phát hiện toàn thân dù là máu, da thịt, xương cốt, kinh mạch, ngũ tạng, lục phủ, mắt, mũi, tai, đầu óc, pháp lực có thể đi đến bất cứ đâu, thật sự trải rộng toàn thân, không chỗ nào không tới, so với pháp lực luyện khí kỳ trải rộng kinh mạch khắp người không có gì khác rồi lại hoàn toàn khác.

Luyện thể kỳ đại viên mãn, đây là chân chính vô khí bất chí, pháp lực thông thuận toàn thân, trôi chảy.

Cùng lúc đó, Lục Nguyên phát hiện thân thể đang tiến hành biến hóa lớn.

Đầu tiên biến hóa ở kinh mạch, chớp mắt hình như kinh mạch càng to khỏe hơn, co dãn hơn. Tiếp theo là máu, da thịt, xương cốt, kinh mạch, ngũ tạng, lục phủ, mắt, mũi, tai, những thứ này cũng xảy ra biến đổi, khí quan thân thể biến càng chắc khỏe hơn.

Máu biến càng nồng đậm. Da thịt càng co dãn. Xương càng cứng rắn hơn vừa rồi, vượt qua độ cứng của sắt thường. Ngũ tạng, lục phủ bị rèn luyện tiến một bước. Mắt, mũi, tai cùng lúc đó biến càng chắc chắn hơn.

Hơn nữa tất cả khí quan giờ phút này hơi trong suốt.

Lát sau đầu óc cũng tiến hành biến đổi. Dung lượng óc hình như mở rộng hơn, cùng lúc đó có chút trong suốt. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Từ trên xuống dưới thân thể hắn tỏa ánh sáng trắng nhạt, ánh sáng trắng rải đều khắp người. Lục Nguyên tẩm trong ánh sáng trắng, như thiên tiên thần thánh. Không biết qua bao lâu, ánh sáng trắng dần hội tụ trong người Lục Nguyên, cùng lúc đó bán trong suốt cũng tan biến, trở về hình dạng bình thường.

Nhưng lúc này Lục Nguyên càng trắng hơn, đôi tay tựa như thủy tinh.

Đây mới là chân chính luyện thể kỳ đệ thập tầng đại viên mãn, tầng cuối cùng của luyện thể.

Đến đây thì khí, thể khắp người đều luyện, chỉ kém một lần cuối cùng đột phá là sẽ cso thể triệu hoán ra trường sinh môn tới trường sinh kỳ. Đương nhiên lần đột phá cuối cùng triệu hoán ra trường sinh môn tới trường sinh kỳ cực kỳ khó khăn, đâu dễ dàng vượt qua được. May là lần này ở trong Trường Sinh Động, vì Trường Sinh Quả mà đến, có Trường Sinh Quả vấn đề sẽ dễ dàng rất nhiều.

Lần này luyện công thu hoạch khá lớn.

pháp lực tiến một bước, sau này ở trong Trường Sinh Động tung hoành vô địch không hề khó.

Trong Trường Sinh Động.

Có khi vận may sẽ biến thành xui xẻo. Ví dụ ngày thứ năm, luyện đến cảnh giới luyện thể kỳ đệ thập tầng đại viên mãn, toàn thân biến trong suốt thành tiên thể chân chính, hắn tự nhận ở trong Trường Sinh Động không còn địch thủ, xem như là nửa bước trường sinh cũng không phải đối thủ của hắn.

Bên này tự nhận mình siêu lên, muốn tìm đối thủ thử tay nghề, tốt nhất là nửa bước trường sinh kỳ.

Kết quả tìm nửa ngày chẳng thấy ai cửa, trong một ngày đó không đụng phải đối thủ xuất sắc nào, không gặp phải một Trường Sinh Quả, bi kịch. Trường Sinh Quả màu chàm tổng cộng có sáu cái, kết quả ngày hôm qua, cũng chính là ngày thứ sáu trong Trường Sinh Động hắn không tìm ra cái nào.

Này không kêu bi kịch thì gọi là gì?

Nhưng hết cách, vận may là thứ không thể nắm bắt.

Bất giác bay hơi mệt.

Trước uống ngụm rượu nâng tinh thần đã.

Nếu là bình thường hắn đã sớm đi ngủ rồi, nhưng đây là ngày thứ bảy trong Trường Sinh Động, ngày này sẽ xuất hiện ba Trường Sinh Quả màu tím có hiệu quả lớn nhất, vào thời điểm này tất nhiên không thể ngủ rồi. Uống ngụm rượu nâng tinh thần xong hắn tiếp tục bay tới trước, bên này bay đi phát hiện đằng trước có một số người.

Lục Nguyên bất giác nghi hoặc, những người này đều là tu tiên giả các phái nhưng không nhiều người chờ tại đây. May là có một người quen mặt, Hoa Sơn tiên môn Tống Sĩ Quân.

Hắn thấp giọng kêu:

- Tống sư thúc.

Tống Sĩ Quân gật đầu chào:

- A, Lục sư điệt.

- Đằng trước xuất hiện Trường Sinh Quả, màu tím.

Tống Sĩ Quân thấp giọng nói:

- Nhưng chỗ này rất nhiều yêu ma, nghe nói còn có một cao tầng trong yêu ma đang thống lĩnh. Trường Sinh Quả tím này e rằng chúng ta chỉ có thể nhìn, muốn cướp là không thể nào.

Ngày thứ bảy trong Trường Sinh Động ra Trường Sinh Quả màu tím có công hiệu lớn nhất, bình thường bên tu tiên giả tất nhiên sẽ có một. Bên yêu ma đương nhiên cũng có một, cái còn lại là tu tiên giả và yêu ma tranh nhau, đến cuối cùng rơi vào bên nào thì không ai đoán được.

Không chút nghi ngờ, cái này là yêu ma muốn chắc rồi.

Rải rác một số tu tiên giả tại đây dù không cam lòng nhưng cũng hết cách.

Lục Nguyên nhìn qua, quả nhiên có rất nhiều yêu ma, đếm từng tên thì sợ rằng khoảng hai trăm con. Tiến vào Trường Sinh Động tổng cộng hơn bốn trăm yêu ma, bây giờ tại đây gom hai trăm cái đã khá ghê gớm, hơn nữa thấy roàng hình như yêu ma chia hai phái.

Tống Sĩ Quân ở bên cạnh nói:

- Yêu ma không khả năng là một vòng tròn, cũng giống tu tiên giả chúng ta chia làm vài khối, đụng đến Trường Sinh Quả tím cuối cùng sẽ đánh tới đánh lui. Hai phái này một phái là yêu ma thánh cô, nghe nói yêu ma thánh cô chính là con gái của tiền chủ yêu ma Nhâm Độc, là hạng quyền cao chức trọng, phái yêu ma này do ả cai quản.

- Phái khác là Phương Tùy Phong điệt tử của Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà, một yêu ma phái khác do hắn quản lý. Bên yêu ma hoàn toàn khác với nhân loại, bên yêu ma nếu ngươi là điệt tử của ai đó tài danh thì rất ghê gớm, vô số yêu ma phải nghe lệnh ngươi, nếu không nghe thì sẽ có cường giả bên trên muốn đầu chúng rơi xuống đất, chết không chỗ chôn. Nói tàn ác hơn thì đầu rơi còn nhẹ, khả năng hồn phách bị lửa ma tế luyện, chết không chết, sống không sống, dở chết dở sống.

Điều này khác với tiên môn. Trong tiên môn coi như ngươi là con cháu của ngươi có quyền thế lớn đến đâu cũng phải ngoan ngoãn tôn sư trọng đạo, tôn trọng tiền bối. Bình thường rất ít người quyền cao khiến con cháu cai quản quyền lực lớn, phải bồi dưỡng đã rồi mới để họ ngồi vào ghế.

Nếu thật sự bất tài thì không được chưởng quản.

Đương nhiên tuy yêu ma có ba đầu lĩnh nhưng cũng có hai phái phe cánh.

Một phái là phe cánh Yêu Ma Thánh Đế Đông Phương Yêu, một bên là phe cánh Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà. Còn về Hắc Ám Ma Hoàng Kinh Hoàn Chân thì bên cạnh sao mà có phe cánh được, coi như là Kinh Hoàn Chân có thân thích chắc không họ hàng nào dám đầu vào gã.

Hắc Ám Ma Hoàng Kinh Hoàn Chân từng giết vợ cầu đạo, nổi danh với đời. Kinh Hoàn Chân từng nói rằng: "Vì đạo, có thể giết cha, có thể giết mẹ, có thể giết vợ, có thể giết con, có thể giết cái, thiên hạ vạn vật vạn nhân vạn yêu, thứ gì không thể giết? Ta giết vợ thành đạo, giết thành vô địch gì!"

Chính vì cái kiểu giết của gã nên không ai dám làm phe cánh bên cạnh gã, đúng là tìm cái chết.

Nghe nói yêu ma Kinh Hoàn Chân còn tưởng mình được chân chính đạo, xem tiên môn thuận theo thiên ý là tà đạo, yêu này đúng thực buồn cười.

Được rồi, lại nói tình hình hiện nay.

Không sai, Trường Sinh Quả tím này là thuộc về yêu ma. Chỉ riêng chỗ này có hơn hai trăm yêu ma là không một tu tiên giả nào dám xông tới. Yêu ma chia hai phái muốn ở đây so cao thấp, bọn chúng căn bản không để mắt tu tiên giả lẻ tẻ bên cạnh.

Núp sau thân cây từ xa nhìn đám yêu ma, Lục Nguyên trầm ngâm.

Trường Sinh Động khá rộng rãi, bên trong cũng chính là hôm nay sẽ xuất hiện hiện ba Trường Sinh Quả màu tím, chỉ vẻn vẹn ba viên. Muốn tìm hai cái khác không đơn giản, bây giờ một viên ngay trước mắt, một khi bỏ lỡ thì muốn gặp phải viên tiếp theo cực kỳ khó khăn.

Đối thủ là hai trăm yêu ma, một khi mình ra tay, trừ khi là trường sinh kỳ, nếu không dựa vào thực lực hiện nay là chết không có chỗ chôn.

Nhưng mà, đối thủ chia hai phái!

Giữa hai phái đang đánh nhau.

Tức là nói nếu bây giờ mình một hơi giết ra, lấy tốc độ nhanh nhất nhân dịp cả đám không kịp phản ứng chắc sẽ cướp được Trường Sinh Quả tím.

Đương nhiên phải nhanh, nhanh đến đa số yêu ma không kịp phản ứng.

Cùng lúc đó, chỉ có thể thử một lần, nếu không thành công lập tức bỏ chạy, không chút ngừng lại.

Lục Nguyên nghĩ như vậy, cảm thấy có thể thử một lần.

Cách này đích thực có thể thực hiện, chỉ cần mình không hiếu chiến, lấy thực lực hiện nay muốn trốn không khó. Lục Nguyên suy tư, quyết định, không sai, cứ làm vậy đi. Lục Nguyên tay nhẹ ấn chuôi kiếm.

Tấn Sĩ Quân từng có đoạn thời gian hợp tác với Lục Nguyên một đoạn thời gian, ngạc nhiên hỏi:

- Lục sư điệt, ngươi định làm gì?

Lục Nguyên nhún vai nói:

- Làm gì? Đương nhiên là cướp Trường Sinh Quả tím, có Trường Sinh Quả tím không cướp thì làm gì?

Nghe thế, trán Tống Sĩ Quân đổ mồ hôi lạnh, nói:

- Đối diện nhiều yêu ma như vậy, tới hai trăm cái, ngươi không phải trường sinh kỳ, không khả năng là đối thủ.

- Đích thực không khả năng đối địch hai trăm yêu ma nhưng đừng quên, bây giờ chúng chia thành hai phái, cho nên trong thời gian cực ngắn kỳ thực ta có cơ hội, nếu không nắm bắt được cơ may thì ta sẽ chạy trốn ngay nên cũng na toàn.

Lục Nguyên cười cười nói, bất cần đời.

Hắn dùng vọng pháp thuật quan sát chỗ Trường Sinh Quả màu tím, ngay chính giữa hai phái chiến đấu. Xác định vị trí lần cuối, Lục Nguyên bay ra ngoài.

Dưỡng Ngô kiếm hóa thành luồng kiếm quang trắng bao bọc Lục Nguyên vào trong, ngự kiếm phá không đi, đánh về phía Trường Sinh Quả tím.

Hắn bay cực nhanh, khi mọi người phản ứng lại thì đã vọt đến vòng ngoài yêu ma.

- Đó là? Con người? Tu tiên giả?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.