Hoá Ra Anh Giả Ngốc

Chương 37




Sau một hồi anh loay hoayởtrong bếp cuối cùng anh cũng làm xong đồăn. Anh múc đồăn vào đĩa và đểlên bàn ăn, anh tựhào chống hai tay nhưeo nhìn những món mà mình làm.

Ngải Luân hào hứng chạy vào trong bếp khi nghe thấy tiếng bát đĩa. Vào đến nơi Ngải Luân mặt màu tối sầm kêu lên:" Chương Mỹ! Chương Mỹem đâu rồi! "

Chương Mỹđi vào khó chịu nói:" gọi em có việc gì? ".

- Em giúp anh em làm đồăn sao?

- Sao vậy?

- Em nhìn đi này! ( Ngải Luân vừa nói vừa chỉvào bàn ăn)

Chương Mỹbước vào nhìn đến chỗNgải Luân chỉsắc mặt Chương Mỹliền biến đổi than vãn:" Trờiơi! Anh haiơi là anh hai! "

Anh nhìn Chương Mỹkhó hiểu nói:" sao vậy? "

- Anh làm gì đây?

- Đồăn!

- Không phải! Ý của em không phải là nhưvậy

- Nói tiếng người.

- Anh tựnhìn đi, nhìn xem mấy món này nhưthếnào

- Nhìn là muốn ăn

- Mấy món này cháy khét hết rồi! Không những thếtrưng bày còn không đẹp mắt món này cho con bông của em ăn còn không thèm lấy đâu cho người ăn,nhìn xem có chỗnào muốn ăn?

Anh tối sầm mặt mày không nói được lời nào xung quanh anh chỉtoàn là chết tróc. Ngải Luân thấy vậy vội vàng ngăn Chương Mỹlại:" Chương Mỹđừng nói nữa! anh xin em đó! đừng nói nữa "

Cô trong phòng thấyồn ào đi ra xem sao, cô cứđi theo tiếngồn mà đi vào phòng bếp. Thấy cô bước vào anh liền thay đổi khuôn mặt sangủy khuất

Thấy cô vào tất cảđều im lặng không nói gì cô là người nói đầu tiên:" có chuyện gì vậy? "

Chương Mỹxua tay trảlời lại cô:" không có chuyện gì đâu "

Cô nhìn đằng sau Chương Mỹlà anh rồi nhìn xuống bàn ăn. Cô hiểu được đôi chút chuyện vừa xảy ra:" cơm làm xong rồi sao không ai vào gọi tôi? "

- Em định vào gọi chịđây

Cô gật đầu đi vào bàn ăn ngồi xuống thấy cô định ăn anh liền ngăn lại:" vợkhông lên ăn đâu! sẽrất khó ăn đấy "

- Không sao! Nhìn vậy thôi chắc là ăn cũng ngon

Nghe vậy Chương Mỹvà Ngải Luân nhìn nhau một lúc rồi cũng ngồi xuống bàn ăn. Cô thấy Ngải Luân và Chương Mỹkhông có ta định ăn cô liền nói:" tôi sẽđến một hai ba là tất cảphải ăn đấy "

- Được ( cảba đồng thanh)

- Chồng thì không được ăn

- Tại sao?

- Vì Chồng là người làm ra mấy món này mà, người làm phải có người ăn và nhận xét có đúng không? Vậy nên chồng không được ăn hiểu chưa?

- Hiểu rồi!

- Vậy nha! Một... hai...... ba ăn

Cảba đều đưa đồăn vào miệng cô thì bình thản đưa vào miệng còn Ngải Luân và Chương Mỹthì nhăn nhó đưa vào miệng một cách khổsở

Vừa đưa vào miệng thì Ngải Luân và Chương Mỹcứng người nhìn nhau rồi nhìn cô, thấy cô nhuốt vào bụng hai người lại nhìn nhau rồi cốnhuốt vào bụng vừa nhuốt vào thì anh mong chờhỏi:" sao rồi có ngon không? "

Ngải Luân ngục đầu xuống bàn, bộmặt rất là khó coi với tay vềphía trước kêu:" có ai đó cứu tôi với! Tôi bịtrúng độc rồi! Không phải cảm giác này còn tồi tệhơn là trúng độc "

- Khó ăn đến vậy sao? (Anh giảvờdưng dưng nói)

Ngải Luân ngồi bật dậy:" đúng rất là khó ăn "

## * Bốp

- Ui da....... Chương Mỹsao em lại đánh anh?

- Tội nói nhiều

- Anh chỉnói sựthật thôi mà ( Ngải Luânủy khuất nói)

Chương Mỹnhìn Ngải Luân bằng ánh mắt đe dọa nói: " sựthật là rất ngon nhớchưa "

- Nhớ....... nhớrồi!

- Nhớrồi thì tốt, giờthì ăn hết đồăn chỗanh đi

- Không thểnào? em đang nói đùa thôi đúng không?

- Tôi giống nhưđang đùa sao?

- Chẳng lẽem muốn anh chết vì mấy món đồăn này sao?

- Anh chết được thì em đã phúc

Cô thấy hai người trước mặt khá làồn ào liền ngăn cảm hai người lại:" hai người đừng cãi nhau nữa "

Cảhai liền im bặt không nói được lời nào


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.