Hóa Đơn Tam Khúc

Chương 90: Chap-90




Phần 2. Hóa đơn chương 27

Làm đéo gì có chuyện đấy, tao ngủ ko bao giờ ngáy, ko chờ tao thắc mắc thì Vĩnh Yên bảo lần đầu thấy ngáy. Uhm, tao cũng ngủ ko ít lần cùng nàng rồi mà. Tao cười trừ bảo chắc nằm sấp nên ngáy.

Hóa Đơn lại gọi facetime, tao cầm điện thoại lên, Vĩnh Yên cũng nhìn thấy, tao quay sang nhìn Vĩnh Yên. Ẻm bảo anh cứ nghe bình thường, có gì đâu...

Tao nghe, vĩnh yên dựa sát tao cười toe toét giơ tay lên, haiiii, tôi đang trông người yêu bà đấy nhé, hôm nay ko có tôi thì ng yêu bà đã mất xác cho mấy con hàng massage rồi. Hóa đơn cũng toe toét cười phía bên kia bảo thật thế á, bà buộc cờ him hắn lại cho tôi, vĩnh yên bảo thật luôn, may tôi nhìn thấy nên lôi cổ về, buộc cờ him lại chỉ sợ bà lại đau lòng thôi. 2 đứa cứ thế nói chuyện với nhau, tao đóng vai cầm điện thoại, đéo hiểu hóa đơn đang gọi cho tao hay gọi cho vĩnh yên nữa. Hóa đơn còn bảo cuối tuần hắn về hạ long, bà đi cùng hắn về nhà tôi chơi nhé. Vĩnh yên trả lời ko dám đâu, về lại xem 2 người luyện võ à, mấy đứa phá lên cười. Tao nói chen vào rằng vĩnh yên bảo cho em ý luyện cùng thì em ý về, vĩnh yên quay nhéo tai tao bảo em nói thế bao giờ, anh đừng điêu. Chém gió thêm lúc nữa hóa đơn bảo mà tôi nghe nói 2 người tình ý nhau thì phải đấy, vĩnh yên ơi bà có dùng thì nhớ giữ hàng, hàng đấy là hàng của tôi, bà chỉ dùng ké thì được nhưng cấm được phá đấy. Vĩnh yên ơi đỏ mặt, hóa đơn vẫn cười khanh khách. Biết là nói đùa vô tư thôi nhưng động trúng điểm yếu, tao biết ý quay ngay điện thoại khỏi mặt vĩnh yên, chỉ hướng về mặt tao. Tao bảo 2 đứa bảo nhau, trước lạ sau quen, có gì cũng luyện tập nâng cao trình độ, hóa đơn bĩu môi lại nói câu quen thuộc, anh cứ liệu hồn, vớ vẩn em cắt cắt... Rồi dặn dò nhớ xin nghỉ phép, tối thứ 6 phải có mặt ở hạ long.

Kết thúc cuộc gọi, vĩnh yên vẫn còn gượng gạo. Em nói hóa đơn đáng yêu thật, đến em cũng thích nó... Rồi nhẹ nhàng khoác tay tao, dựa đầu vào vai tao nói nhỏ, em vẫn bình thản yêu anh và nhìn anh hạnh phúc.

Buổi tối tao đưa vĩnh yên đi ăn, rồi đi cafe, 2 đứa chuyện trò bình thường, coi như bạn, chỉ khác cái là vĩnh yên nhát quyết kè kè khoác tay, ôm eo. Nhìn bên ngoài ko khác gì đôi tình nhân. Hoàn cảnh này với tao thì có thể coi là tình ngay lý gian, ngoại tình về mặt bối cảnh, còn trong tư tưởng thì vẫn kiên quyết chỉ 1 tình yêu.

175 Công trường đầy nắng gió, bụi bặm. Mùa hè thời gian ngày thì dài nhưng thời gian làm việc thì ngắn vì thời tiết quá nắng nóng, dẫn mấy ông đệ với mấy ông kỹ sư nhà thầu phụ đi lượn vòng công trường. Bắt được mấy bác công nhân đứng trên giáo đang trát tường, ông trên ông dưới chả có mũ máo gì, nhắc nhở thì các ông bảo đm nóng bỏ bố ra mũ mũ cái đéo gì, làm bao nhiêu lâu ko đội mũ có sao đâu. Tao yêu cầu tay kỹ sư thầu phụ gọi ông đội trưởng ra yêu cầu dừng công việc. 2 ông công nhân xuống ra văng buồi dái tứ tung. Tao bảo các bác bình tĩnh, cháu người nhà nông thôn, bố cháu hay các chú các bác của cháu ở nhà cũng làm thợ xây. Tao tháo mũ bảo hộ ra hỏi các bác nhìn mũ của cháu đi ạ, bao nhiêu vết xước là bấy nhiêu lần va quệt, nếu ko có mũ thì các vết xước này sẽ là ở trên đầu cháu phải ko ạ. cũng như các bác đi xe máy phải đội mũ bảo hiểm thôi, đấy là bảo vệ an toàn cho chính các bác. Ngoài ra ở đây là công ty, là tổ chức, nếu xảy ra vấn đề tai nạn lao động thì có cơ quan nhà nước vào điều tra, rồi tạm dừng công việc, vậy thì các bác cũng mất việc, đành rằng ko làm chỗ này thì làm chỗ khác nhưng có thể sẽ mất tiền, mất lương, rồi tai nạn nằm nhà ko đi làm được, rồi vợ khóc con thương...Tao ca 1 bài ca hy vọng thì các ông cũng gật gù, có ông thì bảo nhưng mà nóng lắm. Nóng cũng phải đội, mãi thành quen, có mấy ông công nhân gần đó cũng í ới bảo đúng rồi đội mãi thành quen đấy, giờ ra công trường ko có mũ cứ thấy ko quen, cảm giác không an toàn...

Rồi cho làm việc trở lại bình thường. Tao nhắc nhở mọi người kiên quyết giữ an toàn, an toàn là trên hết.

Họp bàn với các bên thầu phụ cũng hết buổi chiều. Nắng nóng chưa muốn về, bên thầu phụ cơ điện mời ở lại tối đi ăn, cũng đang rảnh nên đồng ý luôn. Mỗi tội chưa tắm giặt được nên người nhiều mồ hôi khó chịu, mấy lão bảo cần gì phải tắm, tối anh mời chú đi chỗ cho vài em tắm cho chú... Nghe có vẻ hấp dẫn.

Về sau...

Vợ sếp: Vợ chồng sếp có xảy ra mâu thuẫn, hục hặc nhau thậm chí ly thân 1 thời gian. Tao đóng vai trò cầu nối vài lần nhưng đéo được, có lần còn suýt chén vợ sếp hay là bị vợ sếp chén thì đéo rõ. Có đợt tao làm ăn chung với vợ sếp, tao lỗ vỡ mồm.

Hóa đơn: Hóa đơn đi canada lấy được cái đéo gì mà thường trú nhân đại khái là có thể tự do đi lại Việt Nam - Canada. Hóa đơn sn 89, nói là bây giờ vẫn liên lạc thì cũng hơi quá vì rất ít khi nói chuyện với nhau, lệch giờ và ai cũng có cuộc sống riêng. Lần gần nhất gặp là cuối năm 2016, chỉ gặp chém gió thôi ko chịch choạc.

Hình như giờ đang ở cùng thằng kiều nào ý thì phải, nhưng vẫn bảo là chỉ ở cùng thôi, đéo cưới... Sau đó, em có về nhiều lần rủ tao cafe nhưng tao ko đi.

Vĩnh Yên: Về quê làm công chức nhà nước, chỉ biết đến thế. Tao cũng ko muốn nói về việc chia tay tao như thế nào, cả với hóa đơn hay vĩnh yên Hà Đông: Sau khi chia tay 2 nàng kia thì Hà đông hay thăm hỏi động viên tao. Tao chịch Hà Đông tầm 7-8 lần, ẻm cười bảo thích thì địt thôi, ko phải xoắn. Cả 2 cùng chỉ coi nhau như bạn, nhưng chả hiểu sao vẫn chịch 7-8 lần. Hà Đông cũng nghỉ cty đó đi làm chỗ khác.

176 Em vợ sếp: Tao chịch mấy tháng, cũng chả rõ yêu đương hay ko, yêu ẻm phải chiều chuộng em nhiều quá sinh ra mệt mỏi. Em vợ sếp làm trưởng phòng cty đấy.

Chị kính cận: 2 vợ chồng về quê, xin việc khác, anh chồng bỏ nghề xây dựng.

Chị phiên dịch: Sau xin về làm chính cái nhà máy tao xây ở hưng yên, giờ ko biết còn làm nữa ko. Khi về Hưng yên rồi thì tao vẫn choạch thêm vài lần nữa, ko rõ giờ ra sao.

Em sinh viên phong thủy: Đến lúc em ấy ra trường thì tao vẫn qua lại, nhẹ nhàng, cũng có thời gian ngắn móc lốp thổi kèn. Chưa chịch phát nào vì mấy lần em ấy thổi kèn trớ mẹ mất đầy mồm ẻm.

Bà bán cơm: hình như bị chủ nhà đòi nhà nên chuyển đi đâu ko rõ.

Con đong đưa ở cùng vĩnh yên: Tao địt vài lần, địt cho bõ ghét vì nó cứ ve vãn tao. Tao địt toác bím, xong thì lượn.

Con bé Hàn Lai: Làm dự án nó là chủ đầu tư, ban đầu thì nói chuyện bình thường nhưng bản chất nó như người hàn, hám tiền và coi thường người việt, tao cãi nhau với nó nhiều lần rồi cũng đi chơi nhiều lần cơ mà chưa chịch được phát nào.

Còn thằng tao: Làm thêm 1 dự án nữa, chung tiền với vợ sếp đầu tư món xe nâng để cho thuê, ban đầu thì cũng được, rồi hỏng hóc, kiểm định đéo hiểu đâu lắm thế, tao bận nhiều việc ko quan tâm được, thấy toàn báo lỗ. Vụ đó đầu tư 10 thu lại 3, vỡ mồm. Sau đó thì chuyển thêm 1 công ty làm TVGS 1 công trình rồi xin 1 chân ổn định làm đến giờ. Xóa zalo, xóa fb, xóa danh bạ và lấy vợ, vợ bình thường chắc tầm 7.5/10 trang điểm vào thì vớt lên 8, cóp nhặt mua được miếng đất với xây được cái nhà, sống 1 cuộc sống đầy trách nhiệm của người chồng, người cha. Dù đôi lúc con tim hay đam mê trỗi dậy nhưng vẫn phải cân bằng. Ko còn là 1 chàng trai trẻ nữa rồi.

Hôm tao viết đến đoạn chia tay hóa đơn có trốn vợ chat chit với hóa đơn tí, cũng chả nhắc lại chuyện cũ làm gì, chỉ hỏi han bông đùa mấy câu. Hóa đơn thì vẫn nhắn em nhờ vĩnh yên trông anh mà nó vợt anh luôn, vợt xong lại ko trông nữa, thành ra xôi hỏng bỏng không làm em bây giờ vẫn chăn đơn gối chiếc,hihi. Tao nhắn lại 30 tuổi mà còn hihi, cứ chén chuối tây cho đã đi. Hóa đơn bảo anh vớ vẩn, em vẫn còn trẻ mà, hihi. Thế anh có gặp em ko để em về VN nào...Tao bảo anh còn bận trông con, hihi Chuyện linh tinh của tao kết thúc ở đây. Tml nào còn thắc mắc thì cứ hỏi, đừng hỏi mấy câu xin info gì gì nhé.

Đăng bởi:

Miêu tiểu miêu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.