Tiền hóa đơn chương 26
Cảm thấy hơi vô duyên, tao ra đứng chờ nước tiếp, nước sôi, rót vào phích, tao tắt điện, vào phòng vệ sinh tè phát đã. Quay ra xách phích định đi lên tầng thì nghe tiếng cửa phòng ngoại thương mở, đm, chính là thằng thông lồn đi ra. Nó nhìn thấy tao, tao nhìn thấy nó. Nó nhăn nhở cười. Tao hiểu ra chuyện gì rồi, đi thẳng lên tầng, pha sẵn 2 cốc cafe.
15p sau thấy thằng thông mò lên, tao bảo khá lắm thằng dog. Nó bảo khá đéo gì, bọn tao yêu nhau rồi, tao hỏi yêu cái lồn á, nó kêu đm yêu thật đấy. Tao hỏi con nâu hay con đen, thằng thông cười khà khà nâu đen cccc, là rám nắng nhé. Tao gắt tóm lại là con nào, thằng thông kêu con đen. Địt mẹ thằng bạn. Mặn thật. Thằng thông ngồi xuống làm hớp cafe, rút điếu thuốc ra châm chậm rãi nói tình yêu không hề có lỗi, lỗi chỉ ở màu da, em Đen cũng có đen mấy đâu, chỉ là so với bắc ninh hay Luật thì đen hơn nhiều thôi. Tao nhìn thằng bạn với ánh mắt thông cảm, vỗ vai động viên nó, chúc mừng mày, đừng quan trọng ngoại hình trong tình yêu, tình yêu phải từ trái tim, với lại em đen dáng người cũng đẹp, mặt cũng duyên. Tao nói hết câu mà cảm thấy buồn nôn với chính mấy câu nói của mình.
Hoa loa kèn trắng tinh khôi bày đầy theo các gánh hàng rong trên phố, tháng tư trôi qua vội vã, trời đã xanh, mây đã trắng, nắng đã vàng. Sáng sáng ngồi trên ban công đón nắng mai bên cốc cafe nhạt, ngắm dàn hoa leo bên nhà hàng xóm nở rộ rụng cả cánh sang ban công bên này. Hà Nội thật lạ, ở sát nhà nhau bao lâu rồi mà chỉ biết mặt không biết tên. Không hiểu vì người ta không cần biết, ko muốn biết hay do sự xô bồ của cuộc sống làm người ta chẳng còn bận tâm với những thứ giản dị quanh mình. Tháng 5 rồi, nhìn lại thời gian thấy trôi đi nhanh quá, gác chân lên lan can, ngửa cổ nhìn khoảng trời nhỏ theo làn khói thuốc, nghĩ về những quãng thời gian gần đây, thật yên bình. Luật có lẽ sắp bảo vệ tốt nghiệp rồi. Phấn, tao, thằng thông, 2 đứa ngoại thương sẽ cùng vào năm cuối. Vậy là thời sinh viên cũng sắp hết, ko biết sau này đi làm cuộc sống sẽ ra sao nhưng trong tiềm thức lúc này vẫn nhận ra rằng có lẽ thời sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời.
Cô chị học sinh đi qua nhìn thấy tao, lại ngửa cổ lên hóng chuyện. Mới ngày nào tao còn gia sư cho mà giờ cũng mấy năm rồi. Rót từ trên xuống thấy khe ngực sâu hút lộ qua cổ áo trái tim, tao giả vờ liếm liếm mép, cô chị cúi đầu xuống tự nhìn ngực mình rồi nhìn lên nháy mắt. Gái hà nội có khác, dạn dày kiểu tóc vàng với giữa. Nhắc đến 2 vị tiểu muội mới nhớ 2 tháng rồi ko gặp, cũng ko trà đá ở trường gì luôn. Có lẽ chúng nó cũng có cuộc vui của chúng nó, về cơ bản mình người nhà quê, chưa làm ra tiền, chơi với bọn đấy ko hợp.
Phấn gọi điện bảo anh ở nhà ko em qua chơi, tao gật. vào phòng dọn dẹp lại cho gọn gàng, lần nào phấn đến cũng gọi điện trước như thế, tao nếu ở nhà thì lại phải vào dọn lại phòng luôn.
Thằng thông thấy thế hỏi ng yêu qua à, tao gật, bố cháu đứng dậy bảo nhớ up bài nhé, tao hỏi đi đâu đấy thì nó kêu xuống tầng 1 ngồi chơi cho bọn mày tự nhiên chứ sao. Nhìn mặt nó cười gian gian, tao bảo lại xuống ăn tâm thất chứ gì...
Phấn qua, xách theo cả túi hoa quả to vật vã. Bọn tao công khai quan hệ từ lâu, bắc ninh có vẻ ko ưa phấn, ko rõ là từ Luật thông tin sang hay là thế nào. Ngày xưa ở mỹ đình phấn với Luật cũng có chí chóe với nhau 1 vài lần. Phấn rủ đi chơi, tao bảo nắng này đi đâu được, phấn bảo đi đâu thì đi. Nháy nháy mắt, đệt mợ, gạ địt chứ gì. Tao bảo tối. Phấn hihi. 2 đứa đang ngồi thì bắc ninh sang, thấy phấn, bắc ninh quay về luôn. Phấn nhếch mép cười ko nói gì, ra vẻ coi thường.
Ngồi mãi đến gần trưa thì phấn về, kêu chiều đi học. Trước khi về còn nháy mắt lần nữa bảo nhớ hẹn đấy.
Thằng thông gọi xuống ăn cơm, từ ngày ở đây cơm nước đầy đủ vãi, giống cái hồi được 2 chị em hải dương nấu cho. Có lẽ vì cái việc nấu chung ăn chung nên thằng thông mới sều em Đen thì phải. Đôi cẩu nam nữ này quấn quýt lắm. Ăn xong thì tao đi học, đồ án đồ eo cả đống. Những môn này có chạy tiền cũng đéo được, có mấy thằng từng đến nhà thầy chạy tiền thì thầy bảo các anh nhìn nhà tôi đi xem thiếu gì ko, tôi lấy của các anh mấy trăm bạc làm gì, tôi đi dạy ko phải để lấy tiền, tôi muốn truyền đạt lại kiến thức để các anh trở thành những kỹ sư giỏi. Điều đó thì bọn tao cũng biết, các thầy ông nào chả có công ty, dạy ở trường có thêm cái mác giảng viên, tiến sĩ nọ kia cho tăng phần uy tín trên thương trường.
Buổi học hôm ấy lão thầy nói câu mà tao nhớ như in đến bây giờ: Thời chúng tôi kỹ sư xây dựng ít lắm, toàn đi đông âu học, về VN công trình lớn đều mặc định do chúng tôi thực hiện, thầy điểm danh 1 loạt công trình lớn rồi bảo chỗ cũng có công sức của chúng tôi. Bây giờ mở cửa, xây dựng cũng nằm trong thương trường mà thương trường là chiến trường, các anh không giỏi hơn người khác thì xác định bằng cấp cũng chỉ vứt đi, có khi mang tiếng kỹ sư xây dựng mà còn làm đệ, làm nhân viên cho mấy đứa tốt nghiệp Đông Đô.
Nắng gắt, nóng lên tột đỉnh cũng là lúc bước vào mùa thi. Bắc Ninh bảo giữa tháng 6 chị Luật bảo vệ tốt nghiệp, anh nhớ đi chúc mừng. Tao gật gù. Hôm Luật bảo vệ, tao chở bắc ninh đi, tao ngồi ngoài dặn bắc ninh đến lượt Luật thì gọi. Đến giờ, tao vào ngồi 1 góc giảng đường, có lẽ Luật ko nhìn thấy. Luật bảo vệ xong ra ngoài, người nhà, bạn bè thi nhau tặng hoa, thằng beep kia cũng tặng, chụp ảnh chung các kiểu ra điều tình cảm lắm. Tao đứng lặng lẽ nhìn. Thấy bắc ninh chụp ảnh chung rồi ngoái đầu ngoái cổ tìm kiếm, nói gì đó với Luật. Bắc ninh rút điện thoại ra gọi, là gọi tao. Bắc ninh hỏi đang ở đâu ra chụp ảnh đi, tao bảo thôi ko cần, gửi hộ anh lời chúc mừng đến Luật nhé.
Luật về rồi tao mới gọi bắc ninh ra cổng trường chờ tao lấy xe. Chở bắc ninh về, ẻm hỏi anh sao thế, ko làm bạn bè bình thường với chị Luật được à. Tao bảo vẫn là bạn bè mà, lúc đấy anh đau bụng, sợ ra chụp ảnh cười thì gượng mà nhăn nhó thì mất hay. Bắc ninh thở dài. Tao hỏi đò rằng Luật có chỗ làm chưa nhỉ, bắc ninh kêu Luật xin được việc từ trước rồi, đã đi làm nửa tháng nay, hình như chỗ anh rể giới thiệu cho thì phải, làm hành chính nhân sự công ty xây dựng gì đó to phết ở trên phố. Tao gật gù.
Tao vẫn thi sớm như mọi năm, thi xong trước nhất. Định bụng hè năm nay về quê thì ông bách khoa thông tin công ty thằng bạn hắn làm tư vấn thiết kế mảng xây dựng đang cần tuyển người, hỏi tao có làm ko. Tao bảo hè thì được nhưng vào năm học sợ ko đi được, lão bách khoa kêu đến đâu hay đến đấy, đi làm mà học việc dần. Tao gật. Nói chuyện với thằng thông, nó kêu ơ thế đéo hỏi luôn có tuyển thêm người ko cho nó làm nữa, tao lại gọi điện hỏi, lão bách khoa kêu chắc là ok, tuyển mấy người cơ mà, sắp xếp thời gian để hắn dẫn qua gặp.
Cuối tháng 6. Lão bách khoa dẫn 2 thằng tao đến gặp bạn hắn cũng là giám đốc. Bạn hắn bảo anh ko chuyên về xây dựng, mở công ty là để lấy việc từ mối quan hệ của ông già, chỉ làm tư vấn thiết kế và tư vấn giám sát. Lão bách khoa cắt lời bảo nói nhiều làm gì, 2 thằng em tôi, cho tôi gửi vào đây, để nó học việc làm chính, 2 thằng này thông minh đảm bảo đéo phá công ty ông đâu mà lo, lương trả nó bao nhiêu thì trả. Giám đốc trẻ gật gù, bảo thế sang tháng 7 lên đây làm, vào năm học thì tùy tình hình công việc sẽ sắp xếp sau. Lương thì các chú muốn thế nào. Lão bách khoa lại cắt lời, ông trả nó đủ tiền xăng xe, tiền ăn, tiền thuê nhà, tiền tiêu vặt 1 tháng là được. Như tôi các khoản đấy hết 2 triệu rưỡi. Giám đốc trẻ lại gật gù nói ờ thế cứ làm đi, làm với anh ko lo đói.
Ra về hỏi lão bách khoa thì lão kêu thằng bạn học cùng lớp đại học, chơi thân nhau, giờ cũng làm cùng công ty anh luôn, bố nó có tí chức tước nên nhặt nhạnh được các công trình thượng vàng hạ cám, bọn mày vào làm ở đây sẽ học được nhiều vì làm công trình nhà nước, hồ sơ giấy tờ nhiều lắm.
Tao với thằng thông động viên nhau thế cũng được, để sau ra trường đỡ bỡ ngỡ. 2 thằng đi lấy lương và cũng xin nghỉ luôn món up bài, vẽ cad thuê...
Báo thầy u ở quê hè này con ko về. Thầy u bảo mấy năm nay có năm nào mày về đâu mà phải báo. Buổi đi làm đầu tiên, lên văn phòng công ty thấy có 4 người, 4 thằng đực, 1 tên râu xồm, 1 tên tóc dài, 1 tên mặt trắng và 1 tên đeo kính. Nhìn cũng có chất xây dựng lắm. 1 râu xồm chỉ chỗ 2 thằng tao ngồi cạnh nhau. Có 2 bộ máy tính sẵn rồi. Râu xồm bảo anh nghe giám đốc nói qua rồi, các chú đang sinh viên, chắc chứ mó ngay vào làm được đâu, à mà vẽ cad thạo chưa, tao với thằng thông gật đầu. Lão xồm cười bảo để anh kiểm tra trình độ trước, hắn đưa cho 1 tờ bản vẽ bảo vẽ lại cho anh xem. Hí hoáy nửa tiếng 2 thằng mới vẽ xong, gọi hắn ra. Hắn kêu nhanh đấy, để xem nào. Lão xồm vào máy tính, click chuột lằng nhằng 1 hồi thì cười bảo, ok, các chú đúng là biết vẽ nhưng mà để kiếm cơm được thì còn lâu lắm, thằng kia ngồi gần lại đây anh bảo, đây nhé, các chú mới đang tập tô lại thôi chứ chưa phải thiết kế, anh in ra cho các chú xem nhé.
Cầm tờ giấy in bản vẽ của bọn tao so với tờ bản gốc, hắn bảo các chú nhìn có thấy khác nhau ko.
Bọn tao gật đầu, đúng là khác nhau 1 trời 1 vực, bản gốc có nét đậm nét mảnh, có nét nhạt nét mờ, đường dim, được trục...Bản vẻ của bọn tao 10 net như 1. Lão cười khà khà các chú phải biết thiết kế là trình bày 1 bản vẽ, nét vẽ tường, nét vẽ thép phải khác nhau, rồi xem này, các chú đang tô màu cho đường line à, tô thủ công phải ko. Những cái này phải có layer, phải có quản lý, chú đang copy các cái cửa này, giả như chủ đầu tư yêu cầu sửa kích thước toàn bộ các cửa thì chú làm thế nào, chỉnh từng cái 1 à, phải dùng block...Lão xồm nói 1 hồi, bọn tao cái hiểu cái ko, ngơ ngác. Lão cười bảo ngày xưa tao cũng như bọn mày thôi, từ nhà trường ra đến thương trường kiếm tiền là 1 khoảng cách lớn lắm.
Lão đưa cho 1 tập tài liệu hướng dẫn vẽ cad khi thiết kế các cách trình bày bản vẽ, bảo bí kíp đây, tuần đầu cho 2 chú chỉ ăn với luyện quyển này thôi. 2 thằng nghiên cứu, đúng thật thấy trình mình còn gà hơn cả gà. Bấy lâu nay vẽ vài cái cửa vớ vẩn cứ tưởng mình thạo tay, ai ngờ giờ như giọt nước giữa biển khơi.
Hết ngày làm việc đầu tiên, 2 thằng ra về, thằng nào cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Tạt vào quán trà đá gần công ty ngồi, bỗng thằng thông chỉ ơ Luật kìa. Tao nhìn theo, đúng là Luật, đi đâu ra đây nhỉ, à chắc đi làm, Luật mặc bộ quần vải, áo sơ mi trắng, nhìn công sở vl. Thằng thông chẹp miệng kêu ngon quá, có tiếc ko thằng em. Tao bảo em cái cặc, tiếc cái lồn. Thằng thông cười, ừ, đúng là tiếc cái lồn thật, nếu phải tao tao còn tiếc cả mông, cả người nữa...Luật ko nhìn thấy bọn tao, phóng xe đi. Tao với thằng thông ngồi lúc thì về, đi qua chỗ Luật vừa nãy, nhìn biển tên thì đúng là công ty xây dựng củ cặc gì, có lẽ đúng là chỗ Luật làm việc rồi.
Các tiểu thư xóm trọ về quê hết, 2 thằng đi ăn cơm bụi trường kỳ. Tối về lại luyện bí kíp vẽ cad, quyết tâm 1 tuần phải biết vẽ, đúng nghĩa biết vẽ chứ ko phải biết tô. Có 2 thằng trao đổi nên thu thập kiến thức cũng nhanh, tối hôm đó tập vẽ 1 bản, thử preview in, nhìn đẹp mắt, cảm giác như làm ra sản phẩm đầu tay, 2 thằng sung sướng vl.
Tuần đầu trôi qua nhẹ nhàng, tay giám đốc trẻ thi thoảng mới qua công ty, chủ yếu là lão râu xồm và lão tóc dài chỉ dạy bọn tao. 2 tên kia đéo biết làm gì thấy cặm cụi suốt, về sau mới biết chúng nó đang làm việc, ko rảnh mà dạy bọn tao. Cty nghỉ thứ 7 chủ nhật, 1 là lượng việc đang ít, 2 là làm công trình nhà nước nên theo lịch nhà nước. Cuối tuần 2 thằng rủ nhau uống beer, tiền còn có hơn triệu, thằng thông bảo hè ở lại là đéo xin tiền nhà đâu, uống beer xong ăn mì tôm đấy. Tao bảo lo đéo gì, cuối tháng có lương mà. Thằng thông kêu đi học việc mà lương cái lồn. Tao tặc lưỡi, kệ mẹ, ra làm cốc beer cho mát đã.
2 thằng cù cưa mỗi thằng 6-7 cốc với tí đồ khô lạc luộc nem chua. Ngon mồm phết. Về phòng bật máy tính. Thấy Luật, tóc vàng, giữa đều online. Tóc vàng nhảy vào hỏi huynh đang ở đâu, tao bảo ở nhà, ẻm hỏi nhà nào, tao bảo nhà thuê.
- Ơ huynh chưa về quê hả - ko về - ở lại làm gì, rảnh ko đi chơi đi - bận lắm - hè thì bận gì - huynh đi làm rồi, đang học việc - ô thế khao đi - đã có lương lậu gì mà khao, đang hết tiền ăn đây, hè là bị cắt viện trợ - hết bảo muội, muội bảo mẹ muội cho vay nhé, mẹ muội hỏi lâu lâu ko thấy đồng chí gia sư đâu nhỉ Nhảm lồn với tóc vàng 1 lúc thì để ý nick Luật đang treo stt dạng đường link.
Hạnh phúc trong tầm với đã không còn tới Khi vắng anh trong đời Tìm đến chân trời mới vẫn thương một thời Giờ đã xa ngàn khơi...
Tao nhấn vào link, là bài hát để nhớ 1 thời ta đã yêu. Ôi đệt Ngày đó ta lầm lở, bỏ mặc nhau hững hờ Để tiếng yêu rạn vở rồi thời gian xóa mờ Mãi vô tình đến bây giờ Nhận ra hai đứa không còn nhau...
Thế đệt nào lại để bài này ko biết, tao nghe đi nghe lại, từng câu từng chữ thấm vào lòng, ngẩn người nghe nhạc. Mấy lần định pm cho Luật nhưng lại thôi. Thằng thông nghe khen đéo bài này hay thế nhỉ, nhận ra tao đang ngồi thơ thẩn ngoài ban công, nó tắt nhạc đi ra bảo nhớ Luật à bố cháu. Tao lắc đầu. Thằng thông nói nhớ thì bảo là nhớ, đéo gì phải chối với tao. Tao bảo ko nhớ, thấy link stt của Luật để bài này thì ấn vào nghe, nghe thấy thấm. Thằng thông cười, hay là Luật nhớ mày. Tao cũng lắc đầu, Luật có ng yêu rồi, hôm bảo vệ tốt nghiệp tao thấy thằng beep chụp chung ảnh ọt tình cảm. Thằng thông phì cười bảo đm, giả sử hôm đấy tao đi xem, tao cũng chụp chung chứ sao, bố cháu nghĩ xa quá rồi đấy...Thôi vào đi ngủ đê.
Nằm giường 2 thằng nói chuyện tinh tinh lại quay về chủ đề đế chế, thằng thông bảo cứ lên song mã egypt thì vô đối đời 4. Tao bảo bố thích minoan xin song pháo thần. Lảm nhảm mấy lúc thì ngủ.
Thứ 7 nhàn rỗi, phấn cũng về quê, đéo có chỗ chơi, buồn vl. Tóc vàng gọi điện hỏi huynh ở nhà ko để qua chơi, tao bảo qua đi. Đang chán. 30 phút sau thấy thằng lái và thằng sau đến, hôm nay khác lạ vl, 2 thằng đèo 2 em gái lạ hoắc, nhìn xinh, ngon. 2 thằng chào tao, chào thằng thông rồi giới thiệu bảo bạn gái nó. Vậy là các cháu cũng có ng yêu rồi cơ đấy, tao trêu 2 em gái cẩn thận đề phòng, 2 thằng này lúc trước nó yêu nhau đấy. 2 bé gái cười hihi, nom kháu lắm. Thằng sau kêu kiểm chứng cả rồi huynh ơi, nháy mắt với con ng yêu nó hỏi em có thấy anh xmen ko, con người yêu nó cấu tay dấm dứ nhau. Lúc sau thì giữa với tóc vàng đến, có vẻ ko bất ngờ với 2 đứa con gái mới kia, à ừ, mấy tháng rồi mình ko gặp bọn nó, có lẽ bọn nó vẫn đi chơi thường xuyên với nhau nên cũng biết cả rồi.
Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu