Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 29: Yêu Cầu Vô Liêm Sỉ




Loại yêu cầu vô liêm sỉ này quả thực chính là đoạn tài lộ của hắn, hại tính mệnh của hắn.

Vương Khung hắn có thể hòa nhã sao?"Mục Cửu Ca, ngươi liền dung túng thủ hạ của ngươi như vậy?" Lệ Kỳ Phong căn bản cũng không có để Vương Khung ở trong mắt, lạnh lùng quát.

Mục Cửu Ca lắc đầu: "Hắn cũng không phải là thủ hạ của ta.

""Xem ra ngươi là muốn động thủ.

" Lệ Kỳ Phong hơi nheo mắt lại, sát cơ đại động.

"Lệ ca, ngươi nhìn đi, đó là Hỏa Giới của Tiêu Trạch!" Nhưng vào lúc này, Lãnh Xích Luyện sau lưng chỉ vào ngón tay của Vương Khung, đột nhiên nói.

Sát cơ của Lệ Kỳ Phong càng sâu: "Mục Cửu Ca, ngươi dám giết thủ hạ của ta.

"Ở trong mắt Lệ Kỳ Phong, nước đen của Tiêu Trạch là chỉ có Mục Cửu Ca có thể phá, khoản nợ này tất nhiên cũng đổ lên trên đầu y.

Mục Cửu Ca không khỏi ngẩn người.

"Giết thì sao? Ai bảo gã tấn công ta trước?" Vương Khung không có sợ hãi, kêu ầm lên.

"Mục Cửu Ca, ngươi là muốn khai chiến cùng với ta! ?" Lệ Kỳ Phong chợt quát lên.

Mục Cửu Ca há to miệng, lại nhìn Vương Khung một chút, một hồi lâu cũng không biết nói cái gì.

Thiên địa lương tâm, cho đến bây giờ, y một câu cũng đều không nói.

Nhưng giá trị cừu hận của Lệ Kỳ Phong đối với y lại tăng vọt!Lệ Kỳ Phong đã hiểu lầm!Y cho rằng Thanh Minh Long Viên là bị Mục Cửu Ca đánh bại.

Y cho rằng Tiêu Trạch cũng là chết ở trong tay Mục Cửu Ca.

Y cho rằng Vương Khung kêu gào hoàn toàn là do Mục Cửu Ca bày mưu đặt kế.

Hết thảy đều là y cho rằng.

Cho nên Lệ Kỳ Phong đã tính tất cả sổ sách lên trên đầu Mục Cửu Ca.

Loại tình huống này, Mục Cửu Ca nhếch miệng, không biết nên nói cái gì.

"Há mồm ra khoe khoang ai không làm được!" Vương Khung tiếp tục hét ầm ĩ, phát tiết sạch sẽ sự khó chịu trong nội tâm.

Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Mục Cửu Ca liền một phát bắt được tay hắn, nặn ra một nụ cười lúng túng.

"Vương huynh, có thể hay không đừng nói! "Khí tức của y yếu đuối, tác động đến vết thương, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Một màn này rơi vào trong mắt Lệ Kỳ Phong, ánh mắt y ngưng lại, lộ ra nụ cười lạnh.

"Mục Cửu Ca, ngươi thân chịu trọng thương còn dám để cho thủ hạ phách lối?"Mục Cửu Ca sắc mặt đột biến.

Dùng trạng thái hiện nay của y, đừng nói không phải là đối thủ của Lệ Kỳ Phong, coi như là thi triển năng lực cũng đều làm không được.

"Ngươi muốn thế nào?""Ta đổi chủ ý, ta muốn toàn bộ đầu Long Viên này.

"Lệ Kỳ Phong không có sợ hãi, tâm tình tốt tới cực điểm.

Y vốn cũng không có niềm tin tuyệt đối đối với hàng phục Long Viên, hiện tại rất tốt, trực tiếp ngư ông đắc lợi, liền ngay cả Mục Cửu Ca có tư cách tranh đoạt cùng với y cũng đều mất đi sức chiến đấu.

Quả thực chính là tặng không cho y một đầu Long Viên.

Loại sự tình bánh rớt xuống từ trên trời này, người khác cả đời cũng đều chưa chắc có thể gặp được.

"Vương huynh! " Mục Cửu Ca lộ ra sắc mặt khó coi, nhìn về phía Vương Khung.

Lệ Kỳ Phong cũng không phải là cao thủ bình thường, ngay từ khi còn ở Quang Minh học cung, hung danh liền đã là rất cao.

Năng lực của y vô cùng đặc biệt, dị năng giả bình thường căn bản là không có cách chống lại.

Thực lực của Vương Khung là không tệ, nhưng ứng đối với Lệ Kỳ Phong cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra, huống hồ hắn đại chiến cùng với Thanh Minh Long Viên, hao tổn quá lớn, lúc này chiến lực chỉ sợ đã không bằng lúc toàn thịnh.

Mục Cửu Ca thẹn trong lòng.

Thanh Minh Long Viên là do Vương Khung đánh bại, nhưng Lệ Kỳ Phong có thể tính là do y thu hút tới, hơn nữa còn luôn nhằm vào y.

Ở trong loại tình thế này, Vương Khung được tính là bị y làm cho liên lụy.

"Ta lại nói một lần cuối cùng!" Vương Khung nhướng mày, lạnh lùng nói: "Chia con mẹ ngươi!"Bất kể là vì cái mạng nhỏ của mình, hay là vì Giáng Hỏa Linh Đào, lại hoặc là vì nhân tình của huynh muội Mục gia.

Hắn cũng không thể lui.

"Mục Cửu Ca, ngươi muốn chết!" Lệ Kỳ Phong trầm giọng quát.

Lời còn chưa dứt, Lãnh Xích Luyện ở bên cạnh ngang nhiên ra tay.

Ứng đối với Mục Cửu Ca cùng với Mục An Kỳ trọng thương, căn bản dùng không cần Lệ Kỳ Phong đích thân ra tay.

Về phần Vương Khung, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn liền không được để ở trong mắt.

Hơi lạnh thấu xương bắn ra từ trong tay của Lãnh Xích Luyện, chưởng phong của gã như băng tuyết, bên trong tàn nhẫn lộ ra ba phần lãnh ý.

Ông! Nhưng vào lúc này, một tiếng gầm kinh khủng bỗng nhiên nổ tung giữa rừng núi, như sấm rền vang vọng tứ phía.

Trong khoảnh khắc, Lệ Kỳ Phong, Lãnh Xích Luyện bỗng nhiên co con ngươi lại.

Loại thanh âm này quả thực như núi đổ trời sập, tâm thần kinh hãi.

Đặc biệt là Lãnh Xích Luyện, trong giây lát liền cảm thấy sát cơ nồng đậm.

Trong lúc ngơ ngác, gã liền trông thấy một đạo ánh đen như ánh chớp chém giết tới.

Ông! Nhưng mà gã còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đầu vai mát lạnh, cánh tay của gã bay lên cao cao, huyết quang bắn ra, vọt cao ba trượng.

"A! " Sau một khắc, tiếng kêu thảm của Lãnh Xích Luyện vang vọng thiên địa.

Gã ôm đầu vai, quỳ rạp xuống đất, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Vương Khung.

"Thật có lỗi, ta vốn là muốn dọa lùi ngươi, ai biết được ngươi phản ứng quá chậm.

" Vương Khung nhếch miệng, vô cùng thành khẩn nói.

"Sao ngươi có thể! " Lãnh Xích Luyện thống khổ quát, căn bản không muốn tin tưởng.

Nguyên bản ở trong mắt gã, Vương Khung chỉ là một tiểu nhân vật, chỉ là thủ hạ của Mục Cửu Ca.

Mà gã lại là cao thủ Quang Minh học cung.

Chỉ vừa đối mặt, vẻn vẹn chỉ vừa đối mặt gã liền trực tiếp bị chém đứt tay, gã thậm chí không có thấy rõ đối phương là xuất thủ như thế nào.

Chuyện này căn bản liền không có khả năng.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.