Hồ Giá

Chương 41




========================

Đám yêu quái ở yêu giới đang vùi đầu miệt mài trọng kiến gia viên, đột nhiên có kẻ cảm thấy giống như có thứ gì lướt qua trên đầu, bèn lấy tay bắt lấy, vừa nhìn đã thấy, a liệt, là hoa?Ngửi ngửi, vẫn còn hương. . .ở đâu ra vậy nha. . .còn đang nghi hoặc, đột nhiên một tên yêu quái khác chỉ vào không trung, hét to một tiếng, cả đám yêu đều ngẩng đầu lên, hướng về phía ngón tay tên kia đang chỉ nhìn sang, chỉ thấy trên bầu trời yêu giới, cư nhiên xuất hiện dị tượng!

Từng tầng mây trên bầu trời yêu giới chậm rãi xoay tròn hình xoắn ốc, ở giữa xoáy tròn, mây đột nhiên tản ra, kim sắc thiên quang hình trụ đột ngột chiếu xuống, giữa không trung hương phong trận trận, tiên nhạc phiêu phiêu, hoa biện vũ phiêu dương khắp nơi, giữa kim sắc quang trụ, bạch hạc đề minh, thanh loan dẫn lộ, xuất hiện một người tay mang theo một giỏ hoa lam thật lớn, tao nhã lướt gió, tư thái tiêu sái từ trên trời đáp xuống.

Kim quang dần tán đi, một vị đạo trưởng một thân thanh sắc đạo bào, phe phẩy phát trần, nhàn nhạt cười đứng trước mặt chúng yêu.

“Là. . .là Lữ Đồng Tân đạo trưởng a!!” đám yêu đột nhiên nối lên tiếng hô rống thật to.

Phải biết là, Lữ Đồng Tân đạo trưởng này ở yêu giới cũng rất là nổi tiếng à nha.

Vị tiên nhân này, mặc dù là quý vi tiên nhân, nhưng phong cách làm việc lại phóng khoáng thoải mái, không thích giấu diếm lén lút. Giai thoại phong lưu của Lữ Đồng Tân tam hí Bạch Mẫu Đơn vẫn luôn được lưu truyền trong đám quần hùng yêu giới. Tuy thân là đạo gia thiên tiên, nhưng không vì thanh danh mà xằng bậy thu yêu, ngược lại đã mấy lần cứu tính mệnh của không ít yêu tộc, thế nên ở yêu giới, Lữ đạo trưởng tiếng tăm là cực kỳ nổi tiếng ~!

Có kẻ chạy đi thông báo, thế là tộc trưởng các tộc đều ra đích thân nghênh đón, chỉ trong thời gian ngắn mà phấp phới rợp cờ màu, chiên trống rền vang khắp trời, tiếng pháo rền rang, khắp nơi đều là yêu, từ núi cho đến biển, ai ai cũng chạy đến nhìn vị Lữ đạo trưởng này.

Lữ đạo trưởng hồi đầu nhìn lại, bỗng dưng cười một cái, làm cho hằng hà sa số tâm hồn thiếu nữ của cô nương cùng tiểu tức phụ ở yêu giới ầm ầm loạn nhịp a~!

Tộc trưởng các tộc nghênh đón, cung kính cúi chào hỏi rằng, Lữ thượng tiên đại giá quang lâm, không kịp nghênh đón, không biết thượng tiên đến là có chuyện gì a?

Lữ Đồng Tân phe phẩy phất trần, ha ha cười “Ta hôm nay là thay mặt đệ thất tử của Đại Long Thần, Thất Long Quân Ngao Kiệt đến nhà hồ tộc quý giới để đề thân với nhi tử của Hồ Hồng Ngọc, Hồ Thập Bát”

Lời này vừa dứt, hiện trường nổ tung.

Từ hồi nửa tháng trước, ai ai cũng bảo Long Quân nhìn vừa mắt Thập Bát của Hồ gia, nghe bảo là đề thân.

Nhưng mà truyền đến truyền lui tới tận giờ này không thấy bóng dáng, cũng không có miếng tin tức nào, đám yêu tinh thích buôn dưa ở sau lưng đoán đoán nói nói, hay là hài tử Thập Bát kia bị người ta lừa rồi?

Ngươi ngẫm lại mà xem, Long thần người ta ngụ ở thiên thượng, trên đó làm gì thiếu thiên nhân tiên nữ có tư sắc a? Làm sao có thể vừa mắt Hồ Thập Bát chứ? Mà dù có đi nữa, chắc cũng chỉ là ham cái mới lạ. . .vui chơi chút thôi!

Nhưng hôm nay Lữ Đồng Tân cũng đến, vậy coi như đã thành tin chính thức rồi. Chuyện Thập Bát được đương kim Long Quân vừa mắt đã không ngờ rồi, lại còn nhờ Lữ Đồng Tân đạo trưởng đến cửa đề thân nữa chứ!!

Này này này này là phước đức tích mấy đời a, Hồng Ngọc a, tổ phần nhà ngươi khẳng định là bốc khói mịt mù đi? Long Quân đức cao vọng trọng như vậy, cư nhiên chọn ai không chọn, bốc cái trúng ngay Hồ Thập Bát!!!

Lập tức cả đám, khiếp sợ có khiếp sợ, cao hứng có luôn, ghen tị, có luôn, cảm tưởng ngũ vị tạp trần, cái gì cũng có.

Tộc trưởng Hồ tộc chậm rãi bước lên phía trước nói, ngài muốn tìm Thập Bát nhà Hồng Ngọc phải không? Nào nào, lại đây, thỉnh thượng tiên theo ta, ta mang thượng tiên đến nhà Hồng Ngọc.

Một quân đoàn yêu quái xúm quanh Lữ Đồng Tân đến nhà Hồng Ngọc, bước tới cửa mới phát giác, có chuyện!

Đại môn vừa mở, Hồng Ngọc lúc này cũng chẳng quản cái quỷ gì hình thượng, nhảy vọt một cái, mày liễu dựng thẳng vừa khẩn trương vừa giận dữ đối Lữ Đông Tân hỏi hàng loạt như pháo nổ, đề thân? ai đến đề thân? Tại sao lại là ngươi đến đề thân? Tên Thất Long Quân chết tiệt kia chạy đâu rồi? Đề thân tại sao không đến sớm hơn chứ? Biết quá bao nhiêu ngày rồi không hả!? Thập Bát nó lo lắng đến ăn không ngon ngủ không yên, cả người gầy đi thấy rõ! Đã vậy, đêm qua còn lén rời yêu giới, bây giờ không biết là ở cái chỗ nào rồi. . .nếu nó có bề gì mấy người lấy gì bồi thường nhi tử cho ta hả hả!?

=========================

Mấy ngày trước, Thập Bát cảm thấy rất nôn nóng, cứ luôn cảm giác hoảng hốt đến lợi hại, bèn nói với Hồng Ngọc muốn đi tìm Thất Long Quân.

Hồng Ngọc vừa nghe đã nói lại, ngươi có phải là sợ mạng mình sống lâu quá không a? Tà đạo phá thiên hạ đại loạn, mới thái bình vài ngày, ngươi đã muốn đi loạn,vạn nhất gặp gỡ một hai tên dư nghiệt trốn thoát không bị thu phục, bằng đạo hạnh của ngươi cũng không đủ nhét kẻ răng người ta a! Long Quân lợi hại như vậy, còn đến phiên ngươi lo lắng sao? Bọn họ nhất định là có việc gì đó làm trì hoãn, ngươi cứ thành thật ở nhà chờ bọn họ đến cửa đề thân đi! Mấy ngày nữa, ta sẽ tìm bọn họ cảnh báo cho biết, nếu bọn họ không đến ta sẽ đem ngươi gả cho người khác, kích bọn họ!

Trong lòng Hồng Ngọc cũng cảm thấy rất kỳ quái, bản thân nàng nhận định người nào cũng rất chuẩn, vị Thất Long Quân kia, rõ ràng tâm tư rất đơn thuần, không phải là loại hoa hoa công tử thích đùa bỡn tình cảm người khác, hơn nữa còn là dạng bị hãm sâu vào tình ái với Thập Bát, sao tự dưng lâu như vậy chưa đến đề thân, ngay cả chút tin tức cũng không có? Nhất định là đã xảy ra chuyện gì a!!

Nhưng kẻ làm phụ mẫu lúc nào cũng là đem an nguy của nhi tử mình đặt lên hàng đầu, vậy là hàng ngày đều bảo Hồ Thập Nhị trông chừng Thập Bát, tuyệt đối không được để nó chạy trốn.

Kết quả, tối qua Thập Nhị thật sự rất mệt mỏi, tựa vào cạnh cửa mà ngủ gục, mãi đến lúc Hồng Ngọc nổi hỏa mắng ầm lên nàng mới giật mình tỉnh lại, lúc đó phòng Thập Bát đã trống không, không biết đã rời đi bao lâu rồi.

Hồng Ngọc hiện tại, vừa lo lắng lại vừa tức giận, một bụng đầy hỏa không có chỗ nào để phóng, vừa lúc trông thấy Lữ đạo trưởng tự vác xác đến nhà, thế là đem nguyên một kho hỏa này bạo trên đầu của hắn.

Lữ Đồng Tân nghe nói Thập Bát đã rời khỏi yêu giới, trong lòng cũng chấn động, nhưng vẻ mặt lại bất động thanh sắc, khẽ cười nói, nương Thập Bát a, ngươi đừng nóng nảy, tâm càng khẩn tức sự càng loạn, trước hết cứ nghe bần đạo nói vài lời đã.

Hiện tại tà đạo đã được lấp lại, nhân gian khôi phục lại hòa bình, mặc dù là có thể sót lại rất nhiều dư nghiệt, nhưng Long Quân nhất tộc đại bộ phận vẫn còn lưu lại ở nhân gian chứ chưa trở về Thiên đình, Long khí chấn tứ phương, ngược lại nhân gian mới là nơi tối an toàn a.

Còn Thất Long Quân, sở dĩ trì hoãn lâu như vậy không đến đề thần, nguyên nhân chủ yếu là do Lão Long Quân trong lần phục ma bị trúng đòn trọng thương, hiện tại đang ở Cửu thiên chi thượng, Giáng Hà chi uyên dưỡng thương ———tất nhiên là không có nguy hiểm đến tính mệnh, các vị cứ yên tâm, yên tâm ha ~~

Lữ Đồng Tân nhìn nhìn Hồng Ngọc, hiện tại đã gần như khôi phục lại lý trí, sắc mặt không khó coi như lúc nãy nữa, thế là tự mình cầm ấm trà rót ra một chén, uống một hơi cho thông nhuận yết hầu, tiếp tục ba xạo “Thất Long Quân, nói thật chứ cũng nôn nóng lắm, hận không thể lập tức rước Thập Bát công tử về nhà để mỗi ngày nhìn thấy, mỗi ngày kề cận.

Nhưng tục ngữ có câu “Bách hành hiếu vi tiên”, Lão Long Quân bìn thường yêu thương nhất là Thất Long Quân, mà Thất Long Quân lại là một hài tử hiếu thuận, tất nhiên những lúc như vậy phải kề cận Lão Long Quân để mà chiếu cố bất kể ngày đêm. . . Nhìn thấy bộ dạng tương ngày ngày tư của Thất Long Quân, bần đạo cũng thấy đau cả lòng . .

Bần đạo lúc trước ở nhân gian cũng từng có duyên gặp Thập Bát công tử một lần, đối với nhân phẩm thân tư của Thập Bát công tử cũng cực kỳ yêu mến, cảm thấy nếu như có thể giúp Thất Long Quân nên đôi giai ngẫu cùng Thập Bát công tử, quả thật là mỹ sự cực hảo ~~ mà bần đạo tự thấy bản thân ở hai giới yêu tiên, cũng coi như là có chút mặt mũi, nên đã chủ động nhận lấy phần, giúp Long Quân làm bà mai, đến đây đề thân, mẫu thân Thập Bát coi như là nể mặt bần đạo, đừng nên trách tội phụ tử Long Quân nữa ~

Nói một phen vừa dứt, tức giận của Hồng Ngọc một chút cũng không còn, tục ngữ nói tay không nên đánh vào mặt kẻ đang cười, huống gì người ta còn là vị tiên phẩm cấp cực cao! Nói chuyện vừa nhã nhặn lại hữu lễ, mặt mũi trong ngoài gì cũng cho ngươi đủ cả rồi! Thật sự nếu bây giờ không theo bậc thang người ta bắt cho leo xuống mà cứ tiếp tục dây dưa lại ra vẻ bản thân làm quá, bức người quá đáng.

Thế là Hồng Ngọc cũng lập tức cười cười nói, Lữ đạo trưởng chớ nói vậy ~~ Lữ đạo trưởng có thể tới làm bà mai đề thân cho Thập Bát, đó là vinh hạnh của tiểu nữ tử cùng Thập Bát ~ thỉnh ngài trở về chuyển lời cho Thất Long Quân, bảo ngài ấy đừng nên nóng lòng, cứ hảo hảo chiếu cố Lão Long Quân, chờ đến khi nào thương thế của Lão Long Quân đã ổn rồi mới đến thú Thập Bát nhà ta cũng được.

Lữ Đồng Tân nghe thế, vội nói ngươi nói những lời này là ta an tâm rồi ~ trở về ta sẽ truyền đạt lại cho Thất Long Quân nghe ~~ hắn bây giờ chắc là đang ngóng mỏi mắt ở Thiên giới đó chứ ~~

Dứt lời, hồi đầu nhìn chúng yêu sau lưng cười cười, chắp tay nói “Mấy ngày trước tà đạo phong ấn bị phá vỡ, yêu ma tứ ngược, yêu giới có vài vị chí sĩ đã ra tay tương trợ, quả thật là giúp đỡ rất nhiều ~ yêu giới quả là nơi xuất nhân tài thật sự hảo a ~~~

Lũ yêu vội hoàn lễ nói, đâu có đâu có.

Nói cũng đã nói xong, sính lễ cũng giao cho Hồng Ngọc trong tiếng hô to đầy kinh thán cùng ánh mắt đầy hâm mộ của chúng yêu, xong xuôi mọi thứ, còn cam đoan mấy lượt bản thân sau khi trở về sẽ lập tức nhờ bằng hữu giúp đỡ tìm Thập Bát, mang hắn trở về nguyên vẹn không sứt mẻ.

Cuối cùng là cáo từ, tiên phong đạo cốt phất tay, mỉm cười biến mất ở trước mặt lũ yêu ——sau đó liền nhanh chân chạy như điên!

A a a a a a phải mau chóng tìm ra Thập Bát a!!

Hiện tại Tiểu Thất còn đang mất tích, về chuyện này có âm mưu gì, ai cũng không dám nghĩ đến, vốn là muốn ổn định Hồ Thập Bát trước, để hắn đừng có nóng quá phát hỏa chạy đi, không ngờ rốt cuộc vẫn là muộn một bước!

Ai~~~

______________________

Hoa biện vũ phiêu dương : mưa cánh hoa tung tóe, ủa nhầm tung bay

Kim sắc quang trụ : cột sáng màu vàng, ai coi Tây Du Ký a, để ý lúc tiên xuất hiện trên trời rọi xuống một cái cột sáng sáng a = = có cảm giác giống nghệ sĩ lên sân khấu ghê

Bạch hạc đề minh, thanh loan dẫn lộ : chim hạc trắng thì hót vang, chim loan xanh thì đưa lối = =|| pác Lữ này thiệt là… màu mè hoa lá hẹ

Lữ Đồng Tân tam hí Bạch Mẫu Đơn (Lữ Đồng Tân ba lần trêu Bạch Mẫu Đơn): giải thích chút, Bạch Mẫu Đơn ở đây không phải hoa tử hoa tiên, mà là nữ tử chốn thanh lâu (tra tra hồi mới thấy, bợn Lữ này rất háo sắc a)

Bách hành hiếu vi tiên : trăm điều, hiếu là trước nhất


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.