Bên trong 1 căn phòng bệnh trắng xóa một người con gái đang nằm ngủ cả khuôn mặt cô tái nhợt, khẽ cựa mình tỉnh giấc cô gái nheo mắt lại nhìn xung quanh sau 1 lúc mới thích nghi được nên từ từ mở mắt ra
” ư.... ư.... đây là đâu”
cô gái khẽ lắc đầu mình nhẹ thì 1 cơn choáng váng đột nhiên xuất hiện trước mắt bỗng tối xầm cô gái liền hoa lệ ngất đi..... sau 1 lúc thì cô gái tỉnh dậy
- “ oa không lẽ mình xuyên qua những mà xuyên đâu không xuyên đi xuyên vào nhân vật phụ có số hết sức đau khổ mới chết >.< “ ( vâng cô nàng đang tự kỉ này chính là cô - Kiều Chân Chân hay còn gọi là Kiều Ý Nhi)
sau 1 hồi không ngừng tự đau cho mình cô rốt cuộc cũng ngước nhìn lên liên phát hiện 1 đôi trung niên đang đưa ánh mắt lo lắng nhìn cô
” bảo bối con cuối cùng cũng tỉnh dậy làm cho mẹ lo chết đi được”
” con không sao mờ mẹ cứ lo chỉ là bị trượt chân mờ” cô làm nũng chớp mắt để mong được tha thứ
” hừ trượt xíu hà 1 xíu nhưng năm viện những 1 tuần không tỉnh chắc xíu á” mẹ cô không kém chọc ngoáy lại cô
” pa ơi giúp con với” cô liền quay sang cầu đồng minh
nhưng làm cho cô thức vọng là trong mắt ba cả 2 đều quang trọng nhưng vợ là số 1 cho nên chỉ dùng 1 ánh mắt biểu lộ “ pa không giúp được con”
cô đành rưng rưng nước mặt để nhận được long thương xót từ mẫu thân đại nhân, sau 1 lúc mẹ liền hết giận
” thôi được nằm nghỉ đi mẹ với ba con đi về”
nói xong liền kéo nhau good bye cô đi về, phòng bệnh liền trở về vẻ nguyên thủy của mình.....