[ Vậy cô tính làm gì tiếp theo?]
( Người cứ chờ mà xem đi.)
[ Được.]
Nói chuyện với hệ thống xong, cô nhìn Từ Mặc nói:
- Mặc, coi cho em ngủ nhé.
Anh nhìn cô với ánh mắt dịu dàng nói:
- Được thôi, bảo bối.
Xong cô gục mặt xuống bàn, nhìn cô bây giờ như con mèo nhỏ đáng yêu, gương mặt tựa thiên sứ khiến người ta phải ngước nhìn. Các nam chính của chúng ta nhìn cô không chớp mắt. Từ Mặc nhìn thấy những con sói đang chuẩn bị nhòm ngó người yêu của mình liền vuốt tóc, hôn lên đầu cô tuyên bố chủ quyền. Người mấy người kia giận xanh mặt vào. Cô đang ngồi xem màn kịch full HD với hệ thống mà phì cười:
" Tên này dễ thương thật "
Đó là suy nghĩ của cô, còn những tên nam chính kia thì lại có suy nghĩ hoàn toàn khác. Bọn hắn nhìn Từ Mặc tuyên bố chủ quyền thì chỉ muốn băm dằn Từ Mặc ra. Cô ngồi trong hệ thống quan sát mọi chuyện có chút buồn cười, cũng có chút thiếu kinh nghiệm Tử Thần nói:
( Tử Thần, người nói xem, tại sao vẫn cùng là một người, cùng một khuôn mặt nhưng lúc Nguyên chủ bám theo họ thì họ lại tránh xa, có lúc ta tránh xa họ thì họ cứ lại gần. Tại sao khi mất đi rồi mới biết trân trọng?)
[ Chủ nhân, ta tin là cô thừa hiểu chuyện này. ]
Nhìn thỏ con bên cạnh nói vậy, cô mỉm cười nói:
( Người thử nói xem có đúng không?)
Thỏ con phồng má giận dữ nói:
[ Chủ nhân, cô là muốn thử ta? ]
Cô cười lớn, bế thỏ con lên vuốt về nó nói:
( Haha, cứ cho là vậy đi.)
[ Cô đừng tưởng ta không biết. Đó là vì đám nam nhân kia sẽ nảy sinh hứng thú với những thứ mà mình không có được. Đến khi có được rồi bọn họ sẽ không biết trân trọng nữa. ]
Cô gật đầu nói:
(Người là đúng. Nhưng chỉ đúng một phần.)
[ Chủ nhân, vậy cô nói đi. ]
Cô nhìn thỏ con trong tay mình hỏi.:
( Người muốn nghe?)
[ Đúng vậy đó ]
[ Thật ra ngươi nói cũng có một phần đúng ý ta. Chỉ là người không biết tình yêu thật chất giống như một trò chơi, ai yêu nhiều hơn người đấy là người thua. Cũng như câu chuyện này, nguyên chủ suốt ngày theo đuổi, bám theo đám nam nhân kia để trả thù nữ chính, trong mắt cô ấy biểu thị sự say mê, sự dịu dàng cùng với tình yêu vô bờ bến của mình đối với bọn họ. Bọn họ cứ tự nhiên thấy Nguyên chủ không thú vị, cùng lúc cùng lúc đó họ bắt gặp nữ chính, trong ánh mắt nữ chính không có sự say mê cùng tình yêu dành cho họ, vậy nên họ cảm thấy hứng thú. Bởi vì họ nghĩ người con gái nào, chỉ cần nhìn thấy họ cũng phải có hảo cảm, ít nhất là đỏ mặt. Mà nữ chính chỉ dành cho bọn bọn họ một ánh nhìn lạnh lùng như băng. Nói cách khác là nguyên chủ đã làm nền cho nữ chính lên sàn. Càng tiếp xúc với nữ chính họ càng cảm thấy cô ấy thú vị và có nhiều bí mật nên nữ chính đã thành công hấp dẫn họ cộng thêm vẻ đẹp của cô ấy nên dần dần họ yêu nữ chính. Bây giờ bọn họ có hứng thú với ta vì họ cảm thấy ta mới mẻ, khác lạ cộng thêm vẻ đẹp như thiên thần của nguyên chủ nên ta đã thành công vào được trái tim họ. Ta chưa hề dùng mị lực đã như vậy rồi. Nhưng bây giờ bọn họ chưa thực sự thích ta đừng nói người yêu nếu tính theo hảo cảm cũng chỉ ở mức độ bạn thân thôi. Chẳng qua họ nhìn thấy thứ thuộc về mình bây giờ bỗng nhiên rơi vào tay kẻ khác nên lòng có chút bất mãn. Tất cả chỉ có như vậy. Nhưng bọn họ không biết người thú vị nhất trong quyển tiểu thuyết này lại là nguyên chủ bọn họ là thiên tài là thiên tài nhưng không phải là thiên tài trong thiên tai. Cũng có thể nói là bọn họ ngu ngốc thôi.)