Hệ Thống Xuyên Không - Công Lược Nam Thần

Chương 49




Hai năm đó, tôi chỉ cắm đầu vào công việc, thật sự tôi rất nhớ cô ấy. Trong lòng lại lên lỏi sợ hãi nhỡ đâu cô ấy không về thì sao? Nhưng tôi không được phép đi gặp cô ấy cũng không được phép gọi điện hay liên lạc gì với cô ấy. Không biết tại sao tôi có cảm giác chỉ cần tôi đi gặp cô ấy một lần là tôi sẽ không bao giờ gặp cô ấy thêm một lần nào nữa.

Thật ra tôi không phải không biết thực lực của cô ấy, tôi chỉ là không thể nào biết được cô ấy mạnh đến đâu mà thôi. Nhưng tôi biết chắc chắn dù là bạch đạo hay hắc đạo, dù là kinh doanh hay các thị trường khác cô ấy đều có thể một tay thao túng được hết. Tôi luôn có cảm giác, chỉ cần cô ấy muốn tôi có thể thân bại danh liệt bất kì lúc nào. Điều đó làm tôi chắc chắn hơn, chỉ cần cô ấy muốn rời xa tôi, dù tôi làm cách nào cũng không thể mang cô ấy trở về được. Đừng nói là nhìn thấy cô ấy cho dù là bóng cô ấy cũng chưa chắc tìm thấy được.

Vậy nên tôi cứ ở một nơi chờ cô ấy. Thỉnh thoảng có thuê người theo dõi cô ấy. Liền thấy cô ấy có tiếp xúc với các nam nhân khác, cùng ăn cơm và cười nói với các nam nhân khác Lòng tôi thoáng chốc đã ghen tỵ, ghen tỵ với hơn có thể gặp cô ấy, còn tôi chỉ được nhìn cô ấy qua một bức ảnh. Nhưng tôi thật sự rất sợ hãi, sợ cô ấy trao tình cảm cho người khác,sợ cô ấy sẽ không về nữa. Tôi thật sự muốn qua đấy tuyên bố cho mọi người biết, cô ấy là của tôi, không có tôi cho phép không ai có thể động đến cô ấy.

Trong xuất hai năm đó, tôi không có một giấc ngủ ngon nào.

Hôm đó tôi bị truy sát, cứ nghĩ không gặp được cô ấy nữa rồi, cứ nghĩ là mình sẽ phải bỏ mạng ở đây. Nhưng cô ấy lại xuất hiện, lòng tôi thoáng vui mừng vì được gặp cô ấy nhưng lại sợ cô ấy gặp nguy hiểm.

Bọn chúng dám dùng bộ mặt dâm dãng ấy nhìn cô ấy, nhìn bảo bối của hắn như vậy. Bọn khốn đó dám đề nghị cô chơi cùng bọn chúng. Lúc đó, tôi thật lòng muốn giết chết bọn chúng, cho bọn chúng không toàn thây.

Nhưng chưa kịp làm gì thì cô đã giết hết bọn chúng. Lúc đó có lẽ vì mất quá nhiều máu mà ngất đi.

Lúc tỉnh dậy, tôi cứ nghĩ là do mình quá nhớ cô ấy nên mới mơ thấy cô ấy thôi. Trong lòng tôi thoáng có tia thất vọng. Tôi khẽ cử động, thấy ở tay và ngực đau, tôi biết mình không phải mơ. Quay đầu lại thì đã thấy cô ấy nằm ở bên cạnh. Trong lòng tôi liền thấy hạnh phúc, tôi không kìm lòng được vuốt ve cô ấy, không kìm lòng được muốn hôn cô ấy.

Cô ấy tỉnh dậy chào tôi buổi sáng tốt lành, tôi lúc đó thật sự hạnh phúc. Thầm quyết định, dù cô ấy còn yêu tôi hay không, tôi vẫn sẽ giữ cô ấy thật chặt ở bên cạnh mình, không cho cô ấy rời xa mình.

Vào ngày sinh nhật của cô ấy, tôi sẽ cho cô ấy một lần cầu hôn trong lịch sử, một hôn lễ thế kỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.