Nữa tháng trôi qua, trong thời gian này mọi chuyện thay đổi tới nghiêng trời lệch đất. Uyển Nhi được mọi người ủng hộ, lên làm người nắm quyền căn cứ Thanh Sơn.
Quân Ngôn Lục trở nên quấn người hơn, bất kể cô đi đâu. Hắn đều lẽo đẽo theo sau.
Băng Tuyết từ khi được Uyển Nhi ghép cặp cùng Ngôn Bách. Thì không làm việc cho tên Đại Úy bí ẩn kia nữa, mà tham lam sống trong tình yêu ngọt ngào.
Trong phòng hội nghị.
Uyển Nhi ngồi nghe Ngôn Bách,cùng mấy vị có chức quên khác trong căn cứ Thanh Sơn lần lượt báo cáo tình hình.
Còn Quân Ngôn Lục đang ngồi nghịch tay của cô, hắn vểnh tai lên lắng nghe mọi người nói chuyện.
Kể từ 10 ngày trước Chu Linh đã bị ai đó cứu ra khỏi phòng thí nghiệm. Uyển Nhi tin tưởng hắn sẽ còn trở lại, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc hoàn toàn.
" Uyển Nhi, tôi mới nhận được tin từ bên căn cứ Thành Nam: " Ngôn Bách vào vấn đề chính.
" Có gì cứ nói đi:" Uyển Nhi thong dong lên tiếng, bàn tay vẫn luôn để cho Quân Ngôn Lục nghịch.
"Họ thông báo, phát hiện ra tang thi vương. Cần chúng ta tới nghĩ cách hợp sức chiến đấu.
Lúc này Uyển Nhi mới nhớ ra, quả thật ngoài căn cứ Thanh Sơn ra. Còn có căn cứ Thành Nam, nơi mà Chu Linh tạo ra đợt danh vọng cao trào.
Uyển Nhi cong môi cười, nếu đoán không lầm. Thì chắc chắn tên Chu Linh đang ở căn cứ Thành Nam đi. Cô. làm sao có thể để hắn, có cuộc sống tốt được đây.
Quân Ngôn Lục không quan tâm mọi người đang nói gì, chỉ là hắn ngước mặt lên liền thấy Uyển Nhi cười. Hắn buông tay cô ra, làm bộ mặt đáng thương.
" Ai cho cô ấy, trước mặt người khác còn cười xinh đẹp như vậy?
Uyển Nhi đành kéo tay hắn lại, đặt lên tay mình. Sau đó hướng Ngôn Bách trả lời.
" Được! tôi đã biết "
" Băng Tuyết, Ngôn Bách hai người đi cùng tôi đến căn cứ Thành Nam. Dẫn theo 10 người dị năng cấp 5
" Tư Noãn cùng các dị năng khác ở lại thủ căn cứ.
" Ách " Cô bố trí như vậy có quá nguy hiểm không?
Băng Tuyết lên tiếng hỏi, cô biết Uyển Nhi có năng lực hơn người, lại là dị năng cấp 8. Nhưng tối căn cứ Thành Nam có rát nhiều nguy hiểm.
Hơn nữa còn phải đối phó với tang thi vương, điều này không thể nắm chắc phần thắng trong tay được.
" Băng Tuyết tôi biết cô đang nghĩ gì, cô nên tin tưởng ở tôi.
" Vả lại bên cạnh tôi, không phải Còn có tiến sĩ Quân sao?
Mọi người:"...."
Ngôn Bách / Băng Tuyết:" Chọc mù mắt bọn họ đi, trong lúc bàn chính sự hai con người kia còn khonh quên ân ái.
Rãi cẩu lương cho ai xem? muốn lòe mắt thiên hạ đây mà.
Trong lúc này mọi người đều câm nín, bây giờ thì thực sự hiểu rồi. Đợi khi tiêu diệt được tang thi vương, căn cứ Thanh Sơn trở thành căn cứ mạnh nhất.
_________________
Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Thì tới lúc đó, tên quái dị Quân Ngôn Lục kia.Sẽ có cuộc sống nhàn nhã, được Uyển Nhi cứng như trứng, mà hứng hơn hoa.
Lúc trước Băng Tuyết hỏi Uyển Nhi, chỉ nghĩ cô giỡn chơi. Nhưng bây giờ cô ấy đang công khai rắc cẩu lương, cho bàn dân thiên hạ xem.
" Em phải đi sao? tại sao bắt buộc anh đi cùng? "
Quân Ngôn Lục đột nhiên lên tiếng, thần thái lẫn nhan sắc lên tới độ đỉnh cao.
Hoàn hảo như thiên thần không một chút vô hại nào, không ai nghĩ hắn là con người nguy hiểm đâu.
" Anh phát bệnh rồi ai chữa?:" Uyển Nhi rứt khoát trả lời,còn cười tới sáng lạn
( Ting -- Độ hảo cảm của nam +5% độ hảo cảm là 90%)
Quân Ngôn Lục hài lòng, hắn như thể đổi nét. Dính chặt Uyển Nhi hơn. Ngôn Bách và Băng Tuyết nhịn không được mà nổi hết da gà lên.
Băng Tuyết vọi vàng mở miệng xen ngang, hành động thân thân của hai người. Còn nhìn nữa, họ sẽ bị chọc cho mù mắt
" Uyển Nhi " tôi... tôi...
" Tôi cùng Ngôn Bách đi chuẩn bị trước, hai người cứ tiếp tục... cứ tiếp tục đi.
" Ách " Chúng tôi cũng phải chuẩn bị....cô và tiến sĩ Quân cứ tiếp tục đi...
Mấy người kia thấy Băng Tuyết đi, thì họ cũng nhanh chóng lấy cớ chuồn ra ngoài. Còn ở bên trong một phút, chắc chắn ăn no cẩu lương.
Vài phút sau, chỉ còn Uyển Nhi và Quân Ngôn Lục ở bên trong. Căn phòng trở nên im lặng lạ thường.
Uyển Nhi hơi rũ mắt, hồi lâu sau mới lên tiếng.
" Sao tiến sĩ Quân, Anh có đi theo tôi không?
Quân Ngôn Lục nhíu mày, dường như hắn nghĩ ra cái gì đo. Mặt nổi lên toàn mùi dấm chua lên tiếng.
" Em vì tên Chu Linh kia, mới tới Thành Nam?
Uyển Nhi trợn tròn mắt, nghẹn họng lại. Tên nam chủ này quá thần thông rồi, hắn vẫn nên hành nghề bói toán. Sẽ có tương lai hơn làm Tiến sĩ.
" Ồ, tiến sĩ anh đang ghen sao?
" Không có... " Quân Ngôn Lục cúi thấp đầu, hai tai hồng hồng, miệng lẩm bẩm rất nhỏ
" Lúc trước vẫn nên mổ nát hắn, lại để hắn trốn được " Hừ "
Uyển Nhi:" Còn nói không ghen đi "
Cô mạnh mẽ nắm cằm tinh xảo của hắn, nâng lên cao. Nhìn thẳng vào mắt cô, ngọt ngào mở miệng.
" Hắn chẳng là gì, Tiến sĩ Quân tôi thắc mắc dưới lớp quần áo sạch sẽ này của anh. Thì bên trong chắc chắn rất ngon.
Uyển Nhi không biết liêm sĩ mà nói, còn cười một cách đầy luu manh với hắn.
Phút chốc Quân Ngôn Lục nhớ lại đêm đó, nữ nhân này mơ được ăn tôm. Còn ăn đậu hũ của hắn. Nghĩ tới đây, mặt hắn càng đỏ rực miệng mấp máy..
" Ăn ngon... giông tôm nhỏ "
Uyển Nhi:"....." Thật sao?