*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Thiên Tuyết " Làm sao nhanh như vậy đã mệt rồi? Ta còn chưa cảm giác chiến đấu gì cả, hay là ngươi vốn dĩ chỉ biết vung kiếm loạn xạ? Nếu vậy thật thì không hay rồi, như vậy lừa dối sư phụ của ta đó! "
Vu lão nghe lời cô nói ra lại không thấy cô ngạo mạn chế giễu bọn họ, mà hiện tại lão cũng thật sự thấy họ đang lừa dối mình mà tâm trạng liền không vui, lên tiếng cho ngừng trận đấu gọi cô về đứng bên cạnh.
Bạch Thiên Tuyết " Sư phụ người sao vậy? Không vui vì con làm như vậy với công chúa sao? "
Ông đang tức giận nhưng lại nhìn đến tiểu đồ nhi của mình nhu thuận ngoan ngoãn đứng bên cạnh, ông xoa đầu cô hai cái rồi hừ lạnh một tiếng quay người rời đi.
Ngọc Thố [ Ký chủ vì sao lại làm như vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không vì sao cả, chỉ là nhìn thấy một bọn suốt ngày ăn không ngồi rồi làm ta ngứa mắt! "
Ngọc Thố [ Có phải là vì người thấy lão vua kia bất công với con lão sủng ái, mà mấy đứa trẻ trong lãnh cung kia không làm nên tội tình gì mà bị lãng quên, nên người không vui? Muốn trừng phạt hoàng tử công chúa kia? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không có! "
Tuy cô nói không có nhưng đã cười, môi cô chỉ công lên một ít nhưng tâm trạng thực sự tốt hơn trước, khi trở về phủ Tề Vương cô bị Vu lão phạt cấm túc ba ngày, cô hiểu sư phụ không giận mình chỉ là hôm nay cô có phần quá đáng khi trêu chọc người.
Cô đang ngồi trên ghế gỗ nằm hưởng không khí trong lành, Vũ Uyên cùng Khả Vân lo lắng vì bị phạt mà tâm trạng không tốt, nhưng chỉ thấy cô im lặng nằm tắm nắng hưởng thụ nên cũng không lên tiếng làm phiền.
Ngọc Thố [ Ký chủ người có muốn đi nơi khác làm nhiệm vụ ba ngày này không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Từ khi nào hệ thống có kiểu chơi này vậy? "
Ngọc Thố [ Đây không phải là kiểu chơi, mà nhiệm vụ này do ký chủ người tìm ra mà! ]
Bạch Thiên Tuyết " Đừng nói là do mấy cái nhóm chat đột nhiên xuất hiện đó chứ? "
Ngọc Thố [ bing bong, vì đột nhiên xuất hiện mấy nhóm chat đó, nên em có tìm hiểu nhưng mãi vẫn không thể nào phát hiện ra chuyện gì, nhưng lúc nãy đột nhiên có người xuất hiện nhắn tin bên trong nhóm.
Vì có người nhắn nên tên nhóm chat cũng hiện lên cùng lúc, Nhân Vật Phản Diện Muốn Sống Sót! ]
Bạch Thiên Tuyết " Vậy vì sao phải đến nơi khác làm nhiệm vụ? Nhiệm vụ ở đây còn chưa đi được đến đâu nữa, thì làm sao mà đến nơi khác! "
Ngọc Thố [ Chuyện này người cứ yên tâm không ảnh hưởng gì đến chuyện ở đây cả, ba ngày này người cứ đến thế giới khác làm nhiệm vụ, ở đây sẽ lấy lý do người bế quan tu luyện ba ngày, còn để lại một con rối đống giả thành người ngồi ở đây tu luyện là được! ]
Bạch Thiên Tuyết " Như vậy cũng được, dù sao ba ngày tới này thật sự nhàm chán, giải thích nguyên lý của nhiệm vụ đột nhiên được phân phát này một chút! "
Ngọc Thố [ Đây vốn dĩ là nhóm chat nhiệm vụ, sẽ có người gửi đến lời mời kết bạn, khi nào người chấp nhận, thì người kia sẽ kể chuyện của họ, lúc đó người có thể chấp nhận cũng có thể từ chối.
Đây là một cuộc giao dịch, chúng ta chỉ hỗ trợ và giúp đỡ chứ không giống như nhiệm vụ thường phải chiếm đoạt lấy thân thể của nguyên chủ.
Thù lao của họ có thể trả cho chúng ta là do người đưa ra, người ủy thác còn có thể trao cho chúng ta linh hồn và thể xác của họ! ]
Bạch Thiên Tuyết " Vậy người này như thế nào? Nhiệm vụ ra sao? Thù lao là gì? "
Ngọc Thố [ Là một cô gái trẻ, còn 2 tháng nữa 18, nguyện vọng cô ấy không muốn chết, thù lao tùy người lựa chọn khi hoàn thành! ]
Bạch Thiên Tuyết " Vũ Uyên, Khả Vân ta sẽ phải bế quan trong ba ngày này, nên đừng cho ai vào đây cả! "
Vũ Uyên " Sư cô yên tâm cứ giao cho chúng ta! "
Khả Vân " Vâng tiểu thư! "
Sau khi hai người họ ra ngoài không quên đóng cửa lại kỹ càng, Tiểu Thố cũng bắt đầu công cuộc chuẩn bị, giăng kết giới cả phòng, cô lấy ra một sợi tóc cột vào miếng vải nhỏ vào một giọt máu con rối cũng thành hình, không khác gì cô da trắng hồng mềm mại, ngoan ngoãn đi lên giường ngồi xuống.
Ngọc Thố [ Mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chúng ta đi luôn chứ ký chủ? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm đi thôi! "
Cô vừa đồng ý cả ý thức và cơ thể cùng nhau tiến vào khoản không, xung quanh là những nhóm chat kia nhưng hiện tại cũng chỉ có một nhóm là đã kích hoạt, bảng nhiệm vụ hiện ra trước mắt chấp nhận, từ chối, cô nhấn chấp nhận liền có quyền sách rơi vào tay cô, đồng thời xuất hiện một cảnh cửa.
Đưa tay mở ra cánh cửa bước bên ngoài là một sảnh lớn những người cosplay, cô vừa bước ra khỏi không gian, liền bị người khác chú ý đến vì trang phục của cô thật sự rất tỉ mỉ, thân hình của một cô bé 13, 14 nhưng rất phát triển, nhan sắc cổ điển xinh đẹp như thật sự vừa từ cổ đại xuyên đến.
Người đến ngỏ ý muốn chụp ảnh cô đều cười lên một cái, người đó vừa chụp xong một tấm cô liền cầm theo quyển sách được cấp tìm một cái ghế ngồi xuống xem không quan tâm xung quanh nhiều người chụp ảnh mình.
Tên sách, Sự Trả Thù Của Âm Dương Sư Mạnh Nhất.
Bạch Thiên Tuyết " Không phải nói là phản diện sao? Vì lý do gì tên sách kỳ quặc vậy? "
Ngọc Thố [ Người xem nội dung xem! ]
Nam Chính Phùng Dịch gia đình khá giả khi còn nhỏ gia đình làm ăn thua lỗ mà thiếu nợ khắp nơi, mẹ hắn vì không chịu được nhiều sự áp lực mà thất cổ tự tử, cha hắn không lâu sau thì bị xe tông chết ngay tại chỗ, hắn thành trẻ mồ côi nhưng vì vẻ ngoài đáng yêu cùng ngoan ngoãn mà được nhận nuôi, cũng từ đó nhà đầu tiên luôn xảy ra những chuyện rất đáng sợ, cha mẹ nuôi của hắn cũng gặp chuyện không mai đều lần lượt chết.
Những chuyện như vậy liên tục xảy ra với những gia đình tiếp sau đó, cũng từ đó hắn bị xa lánh, khi hắn ngày càng trầm cảm thì có một ông lão nhận nuôi hắn, mới đầu hắn đều trốn tránh, nhưng nhiều ngày trôi qua ông lão cũng làm hắn bớt phòng bị hơn ngày ngày đều đến tìm hắn chơi, thấy vậy các thầy cô ở đó cũng giúp ông lão làm giấy nhận nuôi.
Từ khi hắn theo ông lão thì được chăm sóc rất tốt, cũng theo ông lão học trở thành một thầy trừ tà, đôi mắt được ông lão cho rửa bằng nước thuốc mở ra đôi mắt âm dương cùng sư phụ trừ yêu diệt ma, mấy năm sau sư phụ hắn nhận ủy thác đi bắt một oan hồn còn chưa thiếu nữ, oan hồn thiếu nữ kia vì bị hại mà sản sinh sát ngút trời.
Ông lão cũng vì ngủ vậy mà bị oan hồn thiếu nữ kia giết chết, nam chính Phùng Dịch hay tin sư phụ mình bị giết không quan tâm ngọn nguồn chỉ muốn trả thù cho sư phụ, từ đó một đường điều tra tìm ra oan hồn thiếu nữ, thực lực hai bên ngang nhau khi giết được oan hồn thiếu nữ thì hắn cũng bị thương rất nặng.
Phản Diện Ngọc Tú là một hồn ma chết trẻ, cô gái còn chưa được đón sinh nhật lần thứ 18 của mình mà bị người khác giết chết, vì gia đình giàu có họ hàng muốn tranh giành tài sản mà không ngại thuê người giết chết cháu gái.
Sau khi chết oán khí như một con dao hai lưỡi, càng giết người oán khí càng nặng, nhưng cô ấy không giết người vô tội chỉ riêng ông lão kia là ngoại lệ duy nhất chết dưới tay cô ấy, càng khiến cho cô ấy hận chính bản thân mình vì lỡ ra tay giết người vô tội.
Họ hàng không những giết chết cô ấy còn gọi điện mời thầy về bắt cô ấy lại, vì không muốn bị bắt lại cô ấy đành phản kháng không ngờ đến lại giết chết người vô tội.
Bạch Thiên Tuyết " Bé ơi hình như cốt truyện có hơi sai thì phải! "
Ngọc Thố [ Sai gì á ký chủ? ]
Bạch Thiên Tuyết " Xem xong quyển sách này ta đưa ra kết luận là con bé giao nhiệm vụ cho ta không phải người, mà là một oan hồn thiếu nữ đó! "
Ngọc Thố [ Ký chủ người nói gì vậy, ở đây thì làm gì có ma chứ, người muốn doạ em phải không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không doạ là thật đó, nữ phản diện này là ma! "
Ngọc Thố [ Ký chủ hay là bây giờ chúng ta về đi được không? Dù sao bỏ nhiệm vụ cũng không bị phạt gì cả! ]
Bạch Thiên Tuyết " Sợ thì có ít gì chứ, đến cũng đã đến rồi, nhiệm vụ cũng đã chấp nhận thì giúp người ta một chút, dù sao là ma thì vẫn phải sợ hồn phi phách tán không được đầu thai nữa, ai mà muốn mình mãi mãi biến mất ngay cả Địa Ngục còn không biết ra sao được! "
Còn đang xem sách thì đột nhiên ánh đèn chụp ảnh quá sáng, cô quay qua nhìn họ thì thấy càng nhiều người vẫn đang tác nghiệp, cô cũng không thể tự ý rời đi khi sự kiện chưa kết thúc được nên đành đi dạo xung quanh.
Không nghĩ đến cô vậy mà mua được rất nhiều quyển truyện tranh, tiểu thuyết chất đầy cả hai xe đẩy, vì cô mua nhiều nên được hai nhân viên giúp đẩy xe cho đến khi sự kiện kết thúc là lúc thông báo người cosplay được yêu thích nhất.
Cô vẫn như cũ không quan tâm chỉ muốn nhanh chóng được thoát khỏi nơi này đi tìm chỗ thay bộ y phục ra thành một bộ đồ khác.
Nhưng không nghĩ đến bản thân vô tình đồng ý cho họ chụp ảnh lại trở thành quán quân cosplay, nhưng vì không đăng ký tham gia nên ban giám khảo thảo luận, nếu như số phiếu của cô ngang hoặc nhiều hơn một hai phiếu thì giải thưởng trao cho người xếp sau cô có đăng ký, nhưng số phiếu bầu của cô cao hơn người kia cả trăm phiếu nên giải thưởng vẫn là về tay cô.
Ban giám khảo thảo luận quyết định sẽ trao cho người kia đồng giải nhất vì có đăng ký, cô vẫn là vô tình giành được giải nhất mà cầm theo cúp cùng tiền thưởng đi ra xe.
Bạch Thiên Tuyết " Lần sau rút kinh nghiệm mới được, vô tình như này thật sự rất phiền! "
Ngọc Thố [ Ký chủ người không nên để ý đến chuyện này, mà hiện tại người nên quan tâm đến nhiệm vụ của chúng ta, có thể tối nay cô ấy sẽ đến tìm chúng ta đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Đến thì đến thôi, mong là cô ấy đừng đến quá bất ngờ, chứ nếu không tim ngừng đập trước khi nghe nhiệm vụ là gì! "
Cô bắt xe đến một khách sạn lớn, vừa xuống xe ai nấy cũng đều nhìn cô ngay cả bác tài xế xe cũng không khác gì mấy lúc trên xe luôn nhìn rồi cùng cô tám chuyện.
Sau khi lấy chứng minh thư ra xác nhận vài lần mới thuận lợi thuê được phòng vip, nhân viên giúp cô đem đồ lên phòng cô cũng lên phòng sắp xếp một chút rồi thay ra bộ váy, mái tóc làm cầu kỳ cũng được cô gỡ ra rồi lấy bừa một sợi ruy băng cột đơn giản.