[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 72: Luyện Đan Đại Lão




Bạch Thiên Tuyết " Chúng ta ra ngoài thôi! "

Ngọc Thố [ Được ạ ]

Vừa mở cửa ra ngoài, cô thật sự ngạc nhiên rồi, vậy mà cho cô ở cả một cái viện rộng hơn cả vài căn biệt thự mấy thế giới trở ở hiện đại.

Ngạc nhiên một lúc thì cô cũng cảm thấy tam quan của mình được đổi mới hoàn toàn, cô theo lời chỉ dẫn của Tiểu Thố đi đến phòng chính, cô chỉ có thể nói là quá sang trọng và rộng rãi.

Ngọc Thố [ Ký chủ, người không cần phải bị đã kích nặng nề như vậy làm gì, Vu Lão chức vụ còn hơn cả trưởng môn nữa, nhưng đây cũng được xem là đãi ngộ tốt nhất rồi! ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy ông ấy là gì của nơi này? "

Ngọc Thố [ Cũng như trước kia đã nói, thực lực là tất cả, Vu Lão này chính là sư đệ cùng sư phụ của trưởng môn trước đây, nên Vu Lão chính là sư lão tổ còn lại trấn giữ của Thuần Thú Tông! ]

Cô còn đang chăm chú ngồi nghe Tiểu Thố kèm cặp thêm thông tin về lão sư phụ cô vô tình vớ được, bên ngoài lại có tiếng gõ cửa.

Nữ đệ tử " Sư cô, ta nhận được lệnh của lão tổ đến đây hầu hạ ngài! "

Bạch Thiên Tuyết " Ngươi vào đi! "

Bên ngoài là một cô nương thanh tú đẩy cửa đi vào, cô nương này vẻ ngoài thanh tú thân hình đầy đủ, dáng đi uyển chuyển thành thục.

Nữ đệ tử " Sư cô, ta tên Vũ Uyên sau này sẽ phục vụ cho ngài! "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy ngươi giúp ta chuẩn bị nước một chút, ta muốn tắm rửa một chút! "

Vũ Uyên " Vậy ngài hãy đợi một lúc sẽ có nước cho ngài! "

Bạch Thiên Tuyết " Làm phiền rồi! "

Vũ Uyên nhẹ nhàng hành lễ rồi quay người đi ra, cô nhìn một lát đợi khi Vũ Uyên đi xa cô cảm nhận được má mình nóng ran lên.

Bạch Thiên Tuyết " Vết bớt của ta lại hiện ra rồi à? "

Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ, vết bớt đã phần nào nhạt đi bớt, nhưng nó sẽ khó biến mất! ]

Bạch Thiên Tuyết " Cũng không còn cách nào khác, đây là thứ bí ẩn, đến bây giờ ta vẫn chưa có cách để khiến vết bớt biến mất hoàn toàn! "

Ngọc Thố [ Vậy người lại phải dùng lớp phấn từ độc bướm để che giấu tiếp sao? Như vậy rất là nguy hiểm! ]

Bạch Thiên Tuyết " Chỉ là một ít độc thôi, không có gì ghê gớm khiến nhóc con nhà ngươi phải phát hoảng như thế, độc dược thì có bách độc đan giải là được! "

Sau khi cô lại thoa lên một ít phấn từ độc bướm vết bớt lại được ẩn dấu đi, Vũ Uyên cũng đã chuẩn bị nước, cô rời phòng đi đến một phòng khác phía xa, bên trong nước ấm còn hơi khói, y phục trên người cô từng thứ một được buôn xuống.

Trong lúc tắm rửa cô dùng vài viên tẩy tủy đan như kẹo mà ăn, từ trước đến nay cô không dùng những đan dược mà bản thân luyện, nay cũng vì như thế trên người cô có không ít tiết tố dầu đen trong cơ thể chảy ra, nước trong thùng là nước thuốc cũng bị đen đi.

Tắm rửa sạch sẽ cô thay một bộ y phục khác bước ra ngoài, Vũ Uyên thấy cô bước ra thì phi hành đi phía trước dẫn đường, cô phía sau nhìn một lúc thì cũng không so đo, vì thời gian trước rảnh rỗi nên đã học không ít phi hành thuật nhiều hình thức khác nhau.

Tiểu Hỏa nhìn cô định rời đi thì chạy ra bám trên người, tay cô ôm Tiểu Hỏa dưới chân là đám mây nâng cô bay lên cao, bay qua vài ngọn núi thì cũng đến nơi, cô đi phía trước Vũ Uyên đi theo sau vào trong.

Vu Lão " Đến rồi à? Mau lại đây ngồi xuống cùng ta dùng bữa! "

Bạch Thiên Tuyết " Con đến ngay! "

Cô không kiêng nể đi lại ngồi vào bàn, khiến nhiều người bàn hoàn, đồ ăn nhanh chóng được dọn lên, cô vẫn từ tốn thanh nhã từ từ dừng cơm.

Tề Ngôn " Tiểu Tuyết muội không vui chuyện gì sao? ". harry potter fanfic

Bạch Thiên Tuyết " Không có gì, chỉ là lúc nãy ăn vài viên tẩy tủy đan nên hơi no! "

Vu Lão " Đúng rồi, nhắc đến mới nhớ, ta nghe Tiểu Ngôn nói con đã cho tiểu cô nương nhà trưởng thôn kia một bình tẩy tủy đan? Vậy làm sao mà con có? "

Bạch Thiên Tuyết " Lúc trước ta tìm được không ít sách, bí kíp võ công của cao thủ gian hồ, luyện đan, bí tịch cũng có, nên xem một chút, ta thấy hứng thú lại rảnh rỗi nên luyện một chút tìm vui vẻ mà thôi! "

Vu Lão " Nói như vậy thì những đan dược kia đều là một tay con luyện chế? "

Bạch Thiên Tuyết " Đúng vậy, có gì không được sao sư phụ? "

Như nhận được thông tin quá bất ngờ nên Vu Lão cũng đã ngừng hoạt động vài giây, sau đó mới trở lại bình thường mà nhìn cô rõ ràng đều là ý niệm nuông chiều, cô cũng để ông ấy tùy ý bản thân lại tiếp tục cầm đũa gắp thức ăn.

Bạch Thiên Tuyết " Đúng rồi sư phụ, sau này ta có thể đến dược phòng lấy dược liệu được không? "

Vu Lão " Tất cả những thứ con muốn thì cứ tùy tiện là được, nhưng môn quy không được phạm quá nhiều, ngày mai ta làm một lễ ra mắt con với những mấy vị trưởng môn kia là được! "

Bạch Thiên Tuyết " Đã biết rồi ạ! "

Ăn xong cô cũng không vội trở về, cô ở lại ngồi uống trà ăn bánh cùng Vu Lão và Tề Ngôn, Vu Lão nhìn cô một lúc thì cũng nhớ ra mình quên mất tặng quà cho tiểu đồ nhi của mình.

Vu Lão " Tiểu Tuyết ta lúc trước quên mất tặng quà nhận sư cho con, bây giờ ta cho thêm một thứ nữa cho con làm đồ chơi! "

Vu Lão lấy từ đâu đó ra hai chiếc hộp gỗ, một nhỏ một lớn được đưa đến trước mặt cô, vừa mở ra thì cô nhìn thích mắt, hộp nhỏ là một tấm vải lụa đỏ, hộp lớn bên trong là một chiếc ô cùng màu, chiếc ô được trang trí bằng những hình vẽ hoa mai vàng và linh thạch, khiến cho chiếc ô trong nổi bật lấp lánh.

Bạch Thiên Tuyết " Cảm ơn sư phụ nhiều, con thích lắm! "

Vu Lão " Con cũng trở về ngủ sớm đi, ngày mai chắc chắn sẽ có nhiều người muốn giành con từ chỗ ta đó! "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy con trở về trước đây! "

Tề Ngôn " Để ta đưa muội trở về? "

Bạch Thiên Tuyết " Được, vậy huynh đi cùng ta đi, ta lười phải tự mình phi hành lắm cơ! "

Tề Ngôn " Sư phụ con đưa muội ấy về rồi trở về nghỉ ngơi luôn, sư phụ cũng nghỉ ngơi! "

Vu Lão " Ừm, ngày mai tiểu tử ngươi đi đón tiểu Tuyết đến chính điện luôn! "

Tề Ngôn " Rõ! "

Trên đường trở về lại, cô đứng phía sau phi kiếm, Tề Ngôn đứng phía trước lâu lâu lại nói một hai lời, cô trả lời trong lời nói cũng không quên trêu ghẹo Tề Ngôn.

Hôm sau vừa tỉnh mặc nội y màu trắng bên trong, Vũ Uyên đưa nước đến giúp cô rửa mặt, cô còn đang chọn y phục thì bên ngoài có tiếng ồn ào của Tề Ngôn lạnh lùng không kiên nhẫn trả lời một cô nương nào đó.

Không lâu sau đó có một cô nương tầm mười mấy đẩy cửa mở toang ra, đôi bên cùng ngơ ngác, Vũ Uyên nhanh tay lấy một màng vải lụa kéo qua che lại, bên kia Tề Ngôn cũng quay mặt đi dùng một chút thủ đoạn đóng cửa giúp cô.

Bạch Thiên Tuyết " Vũ Uyên cô nương người vừa nãy là ai thế? Sao lại tự tiện xông vào viện của người khác? "

Vũ Uyên " Cô nương vừa rồi chính là đệ tử của trưởng môn tên là Mặc Tư, nàng ấy nhập môn cùng nói Tề Ngôn sư thúc, nên ai cũng nghị luận họ là thanh mai trúc mã! "

Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy cô ấy hiện tại phải gọi đại sư huynh là sư thúc rồi, thật đáng thương! "

Vũ Uyên " Ta cũng không phải là người có thể đánh giá người khác, nhưng theo như mọi người đồn đại thì nàng ấy là người không dễ nói chuyện, nên sư cô nên tránh xa nàng ấy ra một chút! "

Bạch Thiên Tuyết " Ừm, ta biết rồi, cảm ơn ngươi! "

Vũ Uyên " Sư cô không cần phải như vậy, đây là chuyện ta nên làm, hơn nữa ta sau này là người hầu hạ sư cô! "

Thay y phục tốn không ít thời gian, trong thời gian đó cô cũng có thể làm thân với Vũ Uyên, vừa bước ra ngoài cô chỉ nhìn thấy còn mỗi một mình Tề Ngôn.

Bạch Thiên Tuyết " Đại sư huynh, cô nương lúc nãy đã đi đâu mất rồi? "

Nghe thấy lời cô hỏi Tề Ngôn quay lại nhìn thì nhớ đến lúc nãy cô mặc nội y, mặt Tề Ngôn bắt giác đỏ lên.

Tề Ngôn " Nàng ta đã rời đi trước rồi, chúng ta cũng đi nhanh thôi đừng để sư phụ đợi lâu nữa! "

Ngọc Thố [ Ký chủ thật gian, cậu ta còn nhỏ người đừng có phá hỏng mầm non tốt của thế giới này a~! ]

Bạch Thiên Tuyết " Ta nào có làm gì đâu, chỉ là do hắn nghĩ nhiều mà thôi, hơn nữa ta cũng còn nhỏ mà! "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.