[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 23: 23: Cổ Đại Cũng Không Tệ




Bạch Thiên Tuyết " Ta sẽ thử, nhưng có lẽ là ta ghét khá nhiều đó "

Ngọc Thố [ Không có gì đâu ký chủ, người là chính bản thân mình sẽ tốt hơn mà ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm "

Cô vừa trả lời xong liền đứng dậy rồi đi chỗ khác, phụ thân cô thấy vậy thì cũng lên tiếng.

Bạch Khải Uy " Tiểu Tuyết con định đi đâu đó? "

Bạch Thiên Tuyết " Dạ con đi xung quanh một chút ạ, ở đây ồn ào quá cho nên con hơi nhất đầu "

Bạch Khải Uy " Nhưng con nhớ quay lại sớm, đừng có đi xa quá "

Bạch Thiên Tuyết " Dạ con biết rồi, phụ thân đừng lo "

Cô bước đi một lúc thì thấy một cái hồ sen liền đi lại một cái cây gần đây phóng lên trên ngồi xuống, vừa ổn định chỗ ngồi thì tiểu Thố lên tiếng.

Ngọc Thố [ Ký chủ nam nữ chính đang đi đến đây ]

Bạch Thiên Tuyết " Hử sao họ lại ở đây, không phải hiện tại họ nên ở buổi yến tiệc mới đúng, với lại độ hảo cảm của nam nữ chính hiện là bao nhiêu? "

Ngọc Thố [ Tại sao họ ở đây thì em không biết, còn độ hảo cảm hiện tại của nam nữ chính là 60 ]

Bạch Thiên Tuyết " Là bạn thân rồi à, cũng nhanh đó chứ, mới gặp mặt tối qua đến tối hôm này đã là bạn thân hào quang của nữ chính sáng đó "

Ngọc Thố [ Ký chủ người không nên xem thường hào quang nữ chính, hào quang càng sáng thì lực hấp dẫn của nữ chính đối với nam chính càng cao, độ hảo cảm cũng vì vậy mà tăng càng nhanh hơn ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì đêm nay ta sẽ làm một phi vụ khá vui mới được "

Ngọc Thố [ Ký chủ người muốn làm gì? ]

Bạch Thiên Tuyết " Đây là bí mật "

Cô ngồi trên cây cùng tiểu Thố nhìn từ xa có một đôi nam nữ đang đi về phía cái cây cô đang ngồi.

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố em nghĩ sao khi họ lại đi lại chỗ mình ngồi mà không đi chỗ khác? "

Ngọc Thố [ Đây có lẽ là tự nhiên, mà cũng có thể là một cái gì đó muốn họ đến đây ]

Không lâu sau thì nam nữ chính đã đứng bên dưới gốc cây mà cô đang ngồi, và bàn kế hoạch soán ngôi, ngồi bên trên cô nghe rất rõ ràng về cuộc trò chuyện này, khi bàn bạc xong thì họ cũng rời đi, cô từ trên phóng xuống và đi lại cây cầu đứng nhìn bầu trời đầy sao, rồi cũng quay về buổi yến tiệc.

Yến tiệc bây giờ đã bắt đầu, và mọi người đang xem múa, cô đi nhẹ nhàng về ghế kế bên phụ thân ngồi xuống, ông thấy cô cũng không nói gì chỉ đưa tay lên xoa đầu cô cười nhẹ, cô thấy vậy nhưng cũng để ông xoa.

Bạch Thiên Tuyết " Cảm giác này cũng không tệ như ta nghĩ "

Ngọc Thố [ Hử ký chủ người nói vậy là sao? ]

Bạch Thiên Tuyết " Không có gì đâu em đừng để ý "

Tiểu Thố khi nghe cô nói vậy thì cũng không nói gì thêm, cô vừa ăn vừa xem những điệu múa khá là phong phú và bắt mắt, mà không để ý những ánh mắt từ lúc cô trở lại đã luôn dính trên người, trong đó cũng có những ánh mắt của các vị hoàng tử.

Ngọc Thố [ Độ hảo cảm cộng 20 hiện là 100 chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến ]

Bạch Thiên Tuyết " Ủa ta đã làm gì đâu sao lại hoàn thành nhiệm vụ? "

Ngọc Thố [ Có lẽ là vì có nhiều người nhìn người quá, cho nên là tính chiếm hữu của Hoàng Phi Long lên cao, chỉ muốn người là của hắn thôi vậy cho nên liền tăng lên 100 ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm vậy có nghĩa là người xưa nói không nên tin "

Ngọc Thố [ Người xưa nói câu gì mà người lại nói vậy? ]

Bạch Thiên Tuyết " Người xưa nói những người con trai hay đàn ông cổ đại mà làm tướng quân này nọ thì họ rất ngốc, như là bản thân yêu mà không biết vậy đó "

Ngọc Thố [ Cái đó thì cũng có đó ký chủ, nhưng không phải ai cũng vậy ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy bây giờ ta chỉ còn mỗi nhiệm vụ là bảo vệ gia đình nữa là xong phải không? "

Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ ]

Cô vừa ngồi xem nhảy múa ăn uống vừa nói chuyện với tiểu Thố cho đến khi Hoàng Phi Long đứng dậy lên tiếng.

Hoàng Phi Long " Phụ hoàng nhi thần có chuyện muốn xin người "

Hoàng Đế " Có chuyện gì con nói đi ta nghe đây "

Hoàng Phi Long " Xin người hãy ban hôn cho nhi thần cùng quận chúa Thiên Tuyết "

Hoàng Phi Long vừa nói xong tất cả mọi người ai cũng im lặng đến hơi thở cũng có thể nghe thấy, vài giây sau Hoàng Đế liền lên tiếng phá bầu không khí im lặng.

Hoàng Đế " Quận chúa Thiên Tuyết là con gái của đại tướng quân có phải không? "

Hoàng Phi Long " Đúng vậy phụ hoàng "

Hoàng Đế " Nhưng dường như con bé chưa từng đi ra ngoài trong thời gian dài, cho nên không ai biết con bé ra sao cả "

Hoàng Phi Long " Nhưng hôm nay cô ấy có đi dự yến tiệc cùng tướng quân đó thưa phụ hoàng "

Hoàng Phi Long nói xong câu thì Hoàng Đế liền nhìn qua chỗ cô đang ngồi, thấy vậy cô cũng đứng dậy hành lễ, bây giờ dù nam hay nữ đều nhìn chằm chằm lấy cô, nam thì thấy tiếc nuối khi không nhanh hơn, nữ thì dùng ánh mắt ghen ghét cùng ghen tị, cô vẫn đứng đó, Hoàng Đế bây giờ đang bị bất ngờ với nhan sắc xinh đẹp nhưng lại thanh nhã, lại khiến người khác bị hút hồn.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.