[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 2: 2: Vườn Trường Ta Đến Rồi




Lần này cô mở mắt ra cô thấy mình đã ở trong một căn phòng toàn màu tím, cô nhẹ nhàng ngồi dậy nhìn xung quanh đánh giá, căn phòng này tuy là màu tím nhưng nó lại không hề có một cảm giác yếu đuối cũng không mỏng manh như người ta thường nói.

Màu tím là màu mơ mộng của các thiếu nữ, nhưng những cô gái khác thay vào màu tím thì họ lại càng thích màu hồng, nhìn hết một lượt thì cô gọi hệ thống.

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố theo chị biết thì sẽ có một cốt truyện phải không.

? "

Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ, ký chủ có muốn truyền cốt truyện bây giờ không.

? ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm truyền đi "

Ngọc Thố [ Đang tải cốt truyện!.

.

Tải cốt truyện thành công

Cốt truyện này quay quanh nam nữ chính, Nam 9 tên Triệu Thiên người kế thừa duy nhất của nhà họ Triệu tập đoàn nhà họ Triệu nắm một phần năm nền kinh tế của cả nước, tập đoàn Triệu thị làm ăn luôn lên như diều gặp gió và nam chính cũng là một nam thần vươn trường.

Nữ chính tên Bùi Thi Thi gia tộc nhà họ Bùi cũng nắm một phần năm nền kinh tế nữ chính có một nét đẹp khá lạnh lùng, lần khi nam chính nhìn thấy nữ chính đã cảm thấy thú vị khi nữ chính khi thấy nam chính nhưng lại đi thẳng qua không cho nam chính lấy một cái phản ứng từ đó nam chính bắt đầu để ý nhiều hơn vào nữ chính, khi thấy nữ chính bị bắt nạt tính ra tay một màn anh hùng cứu mỹ nhân nhưng ai ngờ nữ chính lại thẳng tay đánh đám đó thế là một màng chàng theo đuổi nàng, nàng thì lại thẳng thừ từ chối nhưng nam chính học theo sách đẹp trai không bằng chai mặt, cuối cùng nàng cũng đồng ý hai người như vậy thế là End ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy còn nguyên chủ này là ai "

Ngọc Thố [ Nguyên chủ tên Bạch Thiên Tuyết vì sợ ký chủ sẽ không quen cho nên hệ thống đã sửa lại sau này sẽ dùng tên ký chủ ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm tiếp tục cốt truyện đi "

Ngọc Thố [ Nguyên chủ tên Bạch Thiên Tuyết là con gái cưng của nhà họ Bạch và nhà họ Dương, từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng Bạch thị nắm hai phần năm nền kinh tế còn Dương thị cũng nắm một phần năm nền kinh tế của cả nước, nguyên chủ luôn được người nhà bảo vệ các nhà báo cũng nhiều lần muốn phỏng vấn nhưng đều không có một hy vọng nào, tuy nguyên được yêu thương rất nhiều nhưng không hề kiêu căng hay khinh thường bắt kì người nghèo nào mà còn bỏ tiền ra xây dựng trại trẻ mồ côi, khi nguyên chủ từ bên nước ngoài về và đi học cùng trường cùng lớp với nam nữ chính, nguyên chủ có một sắc đẹp trong sáng thế là cũng bị ghen ghét, hôm đó lúc tan học nguyên chủ lên xe về nhà như thường ngày nhưng không mai chiếc xe nguyên chủ đi bị tai nạn nguyên chủ cũng vì thế qua đời, cha mẹ nguyên chủ khóc rất nhiều và bị suy sụp về mặt tinh thần không lâu sau họ cũng đi theo nguyên chủ ]

Bạch Thiên Tuyết " Chà cũng tội nghiệp ghê, vậy nhiệm vụ là gì? "

Ngọc Thố [ Nhiệm vụ của người là cố gắng sống và là niềm tự hào của gia đình là hết rồi ạ ]

Bạch Thiên Tuyết " Cái này chị làm được, vậy có nhiệm vụ phụ tuyến không "

Ngọc Thố [ Cái này thì khi nào có em sẽ thông báo ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm, vậy bây giờ đến khúc nào của cốt truyện rồi? "

Ngọc Thố [ Nguyên chủ vừa về nước, ngày mai là ngày nhập học ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm nếu vậy thì hôm nay mình sẽ đi mua sắm cho đã tay mới được "

Ngọc Thố [ Em đi với được không ạ ]

Bạch Thiên Tuyết " Được nhưng em phải ra đây "

Ngọc Thố [ Dạ ]

Khi trả lời cho cô xong thì Ngọc Thố từ trên không trung nhảy xuống chiếc giường cô đang ngồi đúng lúc bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Bạch Thiên Tuyết Tiểu Thố ai đang ở ngoài gõ cửa

Ngọc Thố [ Ký chủ là nhủ mẫu của nguyên chủ ]

Nhủ mẫu " Tiểu thư người dậy chưa "

Bạch Thiên Tuyết " Dạ con dậy rồi có chuyện gì không nhủ mẫu "

Nhủ mẫu " Tôi lên kêu người xuống dùng bữa sáng "

Bạch Thiên Tuyết " Được người xuống trước đi con sẽ xuống sau "

Nhủ mẫu " Được người phải mau lên đó, nếu người ăn trễ sẽ bị đau bao tử đó "

Khi nhủ mẫu nói xong thì đi xuống, còn cô thì bây giờ mới bước chân xuống khỏi giường bước vào nhà vệ sinh, mở cửa ra cô bước vào nhìn mình trong gương, đập vào mắt cô là một khuôn mặt của một thiếu nữ có mái tóc màu vàng lấp lánh xõa còn hơi rối khi ngủ mới dậy, cập mắt to tròn có màu tím sim cập mi dài cong vút cái mũi nhỏ cao, thêm bờ môi hồng đào hơi hé ra, thân hình thì điện nước đủ xài, trên người cô bây giờ mặc một bộ váy ngủ màu trắng nhìn cô như một thiên thần nhỏ.

Sau một lúc đánh giá thì cô cũng đi vscn khi xong cô bước lại chiếc tủ quần áo thì cô chọn một cái áo thun trắng có in chữ giữa áo cùng một cái váy lẻ màu đen ôm đùi, thêm một đôi vớ lưới và một đôi bốt đến mắc cá chân, cô đeo bông tai hình ngôi sao cùng kiểu với mặc dây chuyền, cái áo khoác trắng đen được cô cầm trên cùng với một cái balo nhỏ, cô bước xuống lầu đi vào phòng ăn thì thấy cha mẹ nguyên chủ đã ngồi đợi sẵn tuy tuổi họ đã bước qua hàng 50 rồi nhưng họ không hề già theo tuổi họ cứ như 30 mấy, cô cũng không để ý nhiều bước tới chào hỏi như nguyên chủ hôn vào má cha mẹ mỏi người một cái.

Bạch Thiên Tuyết " Baba mama buổi sáng tốt lành "

Cô nói xong liền đi qua chỗ ngồi, người hầu thấy vậy thì kéo ghế ra cho cô, cô để đồ trên tay xuống ghế rồi quay lên nhìn họ.

Bạch Ưng " Con gái buổi sáng vui vẻ "

Dương Mai " Con gái buổi sáng vui vẻ, mà con muốn đi đâu sau.

? "

Bạch Thiên Tuyết " Dạ đúng vậy, con lâu rồi không về cho nên con muốn tranh thủ hôm nay sẽ đi dạo ạ ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.