[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 18: 18: Cổ Đại Cũng Không Tệ




Nói vậy cô đứng dậy đi ra cửa lớn đứng, thì thấy ngoài đường rất náo nhiệt, một lúc sau từ xa có một đoàn người mặc giáp cưỡi ngựa đến thì tiểu Thố lên tiếng.

Ngọc Thố [ Nhiệm vụ phụ tuyến, công lược đại hoàng tử Hoàng Phi Long ]

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố hình như em vừa nói gì đó phải không? "

Ngọc Thố [ Dạ em là giao nhiệm vụ công lược đại hoàng tử ]

Bạch Thiên Tuyết " Cho ta hỏi mặc dù hơi trễ, em là hệ thống nhiệm vụ gì vậy? "

Ngọc Thố [ Thưa ký chủ em là hệ thống tổng hộp, cho nên nhiệm vụ nào cũng có ]

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố bây giờ ta có thể đổi hệ thống được không? "

Ngọc Thố [ Không được, nhưng mà người đây là muốn bỏ rơi em sao ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì ta không làm nhiệm vụ công lược có được không? "

Ngọc Thố [ Dạ không vì đây là nhiệm vụ không được từ chối ]

Bạch Thiên Tuyết " Ôi tôi khổ quá mà, vậy cho ta biết thông tin về đại hoàng tử kia đi "

Ngọc Thố [ Thông tin người công lược, tên Hoàng Phi Long năm nay 20 tuổi, tính cách lạnh lùng không gần nữ sắc, năm 10 tuổi đã đi theo phụ thân nguyên chủ ra chiến trường, và luôn coi phụ thân nguyên chủ là sư phụ, lúc biết tin nhà nguyên chủ gặp chuyện thì giúp đỡ cuối cùng vẫn thua dưới bàn tay vàng ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy cho ta biết độ hảo cảm "

Ngọc Thố [ 20 là đã từng gặp mặt

40 là bạn

60 là bạn thân

80 là thích

100 là yêu

Hiện tại hảo cảm là 0 thưa ký chủ ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu hoàn thành thì được gì? "

Ngọc Thố [ tích phân ký chủ ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì ta đây phải cố gắng mà học thả thính mới được "

Ngọc Thố [ Ký chủ cố gắng lên, em ủng hộ người ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm hết cách rồi "

Cô vừa nói xong với tiểu Thố cũng là lúc đoàn người kia vừa tới dừng ngựa lại trước mặt cô, người dẵn đầu đoàn người nhảy xuống khỏi ngựa, người đó có mái tóc dài màu bạch kim được buộc sơ và để qua một bên vai, mài kiếm đôi mắt sắt bén mũi cao vai rộng trên người mặc một bộ giáp oai phong tầm 40 tuổi, đi lại ôm lấy cô tiểu Thố thấy vậy liền lên tiếng.

Ngọc Thố [ Đây là phụ thân nguyên chủ, đại tướng quân triều đình Bạch Khải Uy thưa ký chủ ]

Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân mừng người bình an trở về "

Cô lên tiếng nhẹ nhàng lại ngọt ngào khiến cho bao người có mặt đều phải vừa bắt ngờ lại vừa muốn yêu thương, tiểu Thố khi nghe thấy cô lên tiếng với ngữ điệu này thì không khỏi tự hào trong lòng.

Ngọc Thố [ Ting độ hảo cảm tăng 20 ] Ký chủ nhà mình thật tài sắc vẹn toàn.

Bạch Khải Uy " Ta về rồi đây nữ nhi của ta "

Bạch Thiên Tuyết " Nhưng phụ thân người hãy đi diện kiến bệ hạ trước đi ạ, có gì khi người về mình nói sao, không nên để mọi người phải chờ lâu đâu ạ "

Bạch Khải Uy " Được vậy ta đi đây, gặp lại con sao "

Bạch Thiên Tuyết " Dạ "

Tạm biệt cô rồi ông mới phóng lên ngựa đi vào hoàng cung, còn cô thì khi bóng ông khuất rồi mới quay vào trong nhà, đi vào thư phòng cô ngồi xuống ghế và xem sổ sách của ngày hôm nay.

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố sao lần này nhiệm vụ của ta lại phải công lược vậy? "

Ngọc Thố [ Tại kiếp trước vì muốn cứu nhà nguyên chủ cho nên hắn mới chết, cho nên đây là nhiệm vụ của nguyên chủ muốn cảm ơn đó mà ]

Bạch Thiên Tuyết " Cái này sao ta thấy giống lấy thân báo đáp quá vậy "

Ngọc Thố [ Thì vốn dĩ là vậy mà ]

Bạch Thiên Tuyết " Ôi cổ đại, sao lại cổ hủ vậy nè "

Cô bây giờ bên ngoài thì làm sổ sách, còn bên trong thì thang lên thang xuống, cho đến trưa phụ thân nguyên chủ về, và đẩy cửa vào cô vẫn không ngước lên nhìn.

Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân trước khi vào phòng phải gõ cửa, người biết không "

Bạch Khải Uy " Sao còn biết đó là ta, mà không phải người khác? "

Bạch Thiên Tuyết " Tại vì người trong phủ tướng quân này, ai cũng phải gõ cửa trước khi vào cả, ngoài trừ người thôi phụ thân đại nhân "

Cô ngước mặt lên nhìn thì thấy ông và một người con trai tóc đen dài được buộc cao lên mài kiếm mắt phượng hẹp và dài thể hiện sự sắc bén mũi cao môi bạc khuôn mặt dài có khía cạnh, trên người mặc một bộ y phục màu đen, Bạch Khải Uy thấy cô ngước lên thì đi lại chỗ cô ngồi nhìn xuống một đống sổ sách thì tiện tay lấy một tờ xem và gật đầu.

Bạch Khải Uy " Sổ sách được tính rất đúng và chu đáo, không hổ là nữ nhi của ta "

Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân à người về khi nào vậy, và không biết người tìm con có chuyện gì không? "

Bạch Khải Uy " À đúng rồi, ta về cũng được một lúc rồi, ta vào đây để gọi con dùng bữa trưa cùng "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy thì còn vị kia là ai thế ạ? "

Bạch Khải Uy " Giới thiệu với con, đây là đại hoàng tử Hoàng Phi Long, còn đây là con gái thần Bạch Thiên Tuyết "

Bạch Thiên Tuyết " Thì ra là đại hoàng tử, tiểu nữ thất lễ rồi "

Hoàng Phi Long " Quận chúa không cần để ý "

Bạch Khải Uy " Vậy thì đi ăn trưa thôi, và hôm nay đại hoàng tử dùng bữa trưa cùng mình "

Ba người cứ thế đi vào bàn ăn đã được dọn sẵn ngồi xuống ăn, trong lúc ăn cô không nói chuyện, nhưng có gấp đồ ăn cho hai người kia cũng vì thế độ hảo cảm tăng 10, cho đến khi ăn xong đến lúc uống trà cô mới lên tiếng.

Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân à ngày mai con sẽ đi chùa dân hương và cảm ơn vì người bình an hai hôm, vậy người có đi cùng với con không? "

Bạch Khải Uy " Có lẽ là ta không đi được rồi, vì ta đã nói là sẽ vào cung rồi "

Ông vừa nói vừa làm khuôn mặt ta rất muốn đi nhưng không được, trong đáng thương vô cùng còn đâu là đại tướng quân trên người đầy sát khí, nhìn qua bên Hoàng Phi Long.

Bạch Khải Uy " Đại hoàng tử ta không thể đi theo bảo vệ an toàn cho con bé, vậy ngài có thể thay tôi bảo vệ con bé an toàn hay không? ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.