Sắc trời vừa sáng, Hứa Khải đưa tay lên xoa xoa giữa mi tâm đau nhức của mình. Hắn híp mắt nhìn xuống thân thể mình và tiểu nhân nhi trần trụi đang ôm lấy thắt lưng của hắn.
Lúc này hắn thật sự tỉnh rượu, men say trong người không còn một chút. Hứa Khải nhớ lại toàn bộ sự việc thâu hoan điên cuồng đêm qua.
Hắn trầm mặt xuống, cảm thấy mọi hình tượng lẫn danh dự của mình cứ như vậy đổ vỡ. Hứa Khải nhìn xuống vết máu ở ga giường.
Hắn nhẹ nhàng đay tay lên gỡ sợi tóc dính trên trán nhỏ của Huyên Huyên. Gương mặt cô ngủ xinh đẹp hệt như thiên sứ, trên cơ thể vẫn còn hằn vết đỏ hồng mờ ám..
Hứa Khải nhích hông lập tức côn thịt dính đầy tinh dịch tuột ra khỏi cúc huyệt. Hắn cúi đầu xuống hôn nhẹ lên trán của Huyên Huyên.
Tức khắc Huyên Huyên vươn vai, hai tay ôm loạn trên lồng ngực Hứa Khải. Cô hơi mở mắt ra, liền nhìn thấy người đàn ông cực phẩm đang chăm chú nhìn mình không chớp mắt.
Huyên Huyên nở nụ cười ngọt ngào, sau đoá tiếp tục dụi dụi đầu mình vào lồng ngực của hắn....
" Khải, buổi sáng tốt lành..
" Anh cứ xem như tai nạn khi làm việc đi, tôi không để ý :" Ngữ điệu của Huyên Huyên nói ra thoải mái tới mức khiến Hứa Khải khó chịu.
Hắn nghĩ bông hoa này hắn đã hưởng qua, vì cớ gì cô lại không cần hắn chịu trách nhiệm. Không lẽ cô ấy chỉ xem đây là tai nạn công việc ?
Hắn dứt khoát nắm cằm của Huyên Huyên nâng lên cao, áo sát với gương mặt của mình. Mở miệng nói, có chút sinh khí..
" Cuộc đời của em, tôi sẽ chịu trách nhiệm.
" Tôi chỉ cho phép em cưỡi một mình Hứa Khải này. Nếu em nói đây là tai nạn do công việc.
" Vậy chúng ta kí hợp đồng trăm năm.
Cô kinh ngạc mở lớn hai mắt, đây là lần đầu tiên Hứa Khải nói nhiều như vậy . Hơn nữa hắn còn nói sẽ chịu trách nhiệm. Còn hợp đồng trăm năm, đây có được xem như lời tỏ tình hay không?
" Khải, đây có được xem là lời tỏ tình đúng không?? :" Huyên Huyên chớp mắt mắt, ngón tay vân vê vẽ lên lồng ngực của hắn.
Lập tức hắn nắm lấy ngón tay của Huyên Huyên. Cánh môi áp lên đôi môi của Huyên Huyên. Gắt gao hôn lâu liếm mút khiến cả hai người muốn ngộp thở..
Hứa Khải buông Huyên Huyên ra, đôi mắt thâm thúy đen sâu nhìn muốn thủng cô. Phong thái của hắn vô cùng điềm tĩnh nhen nhàng..
" Tôi không tỏ tình em, mà tôi đang trói buộc em. Huyên Huyên...
" Em không có quyền lựa chọn. Em là của tôi..
Huyên Huyên :"....."
" Được ! Khải.. vậy vậy anh trói chặt tôi vào. :" Huyên Huyên cười sáng lạn, ôm chặt eo hắn.
Dường như cô cảm nhận được, chính mình đã tìm được nơi bến đỗ cuối cùng. Cô thích nam nhân này, nói ít làm nhiều. Tạo cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối.
Những ngày sau này, ngay cả Lam Thiên và quản gia và nhân viên ở Tập Đoàn Hứa Thị. Đều biết Hứa Khải và Huyên Huyên có quen hệ mập mờ.
Nhưng không ai nói gì, vì từ khi có Huyên Huyên bên cạnh thái độ của Hứa Khải nhu hòa không ít. Hơn nữa hắn còn biết cười..
----Tổng cục hệ thống công lược giả..
" Đo nhịp tim... nhịp tim đang tăng tốc.. không ổn..
"Mau tới phòng thử nhiệm xem hội trưởng..
Nam nhân mặc trang phục hiện tại , tay vẽ lên biểu đồ trên không trung. Hắn nhìn người đàn ông được gọi là hội trưởng ,toàn thân mạc quần áo màu trắng.
Trên đầu gắn đầy dây ống chằng chịt . Gương mặt lạnh lùng như máy móc, bất giác nở nụ cười nhạt..
Nam nhân kinh ngạc thốt lên : " Thành công rồi sao?
" Rốt cuộc hội trưởng gặp được chuyện gì mà vui tới vậy??
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com