Cô kêu rên đau đớn, cả Huyên Huyên lẫn Hứa Khải đều cảm nhận được côn thịt vừa phá rách bức tường thịt mỏng kia.
Huyên Huyên ăn đủ đau, cô giữ nguyên tư thế không dám di chuyển mạnh. Máu đỏ tươi chảy xuống tận gốc thân gậy thịt. Tới lúc này thì Hứa Khải cũng lờ mờ hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra..
" Hừ.. Ân...... Ha......" Hứa Khải thốt lên một tiếng , phía dưới côn thịt cảm ứng được một trận ẩn ẩn đau do tiểu huyệt kẹp chặt hút vào không ngừng.
Côn thịt cứng như sắt, nóng bỏng liền bị tiểu huyệt khít rịt ôm sát kẹp chặt, hắn nghe thấy Huyên Huyên la lên một tiếng đau đớn.
Đỉnh quy đầu đỉnh cực đại xuyên phá rách màng trinh ở phía trước .Sau đó lưu loát thẳng một đường đâm tới nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, thẳng tới hoa huyệt.
" Khải... Anh đừng động... đau quá... đau chết mất... :" Bổn cô nương vừa phá thân xong, tên thần kinh này lại nhấp hông làm cái gì. Hắn là muốn cho cô đau chết sao?
" Em....thấy rất đau sao? Anh xin lỗi.. anh làm hỏng em rồi.. :" Hứa Khải nói xong liền dừng động tác lại, không dám nhấp hông dù chỉ một chút.
Hứa Khải ngồi dậy ôm lấy eo nhỏ của Huyên Huyên, ôn nhu hôn lên cổ , dần dần mơn trớn khắp nơi mẫn cảm trên da thịt của cô.
Một tay xoa xoa lên hai núm vú hồng hào, đang ngạnh lên chỉa ra khiêu khích . Huyên Huyên ngồi ở trên người hắn , hai chân vòng ra sau, gắt gao bám ôm chặt khóa lấy eo của hắn.
Mỗi lần động chân, đều khiến cô cảm thấy đau nhức không thôi. Huyên Huyên thầm mắng, kiếp sau bổn cô nương nhất định đầu thai làm nam nhân.
Hứa Khải áy náy ôm chặt Huyên Huyên vào trong ngực mình. Tay phải nhẹ nhàng ôn nhu xoa xoa lên lưng cô. Đôi mắt thâm thúy lóe lên tia kinh diễm.
Khi nhìn thấy gương mặt yết ớt, kiều diễm động lòng người của Huyên Huyên. Khiến sắc mặt lạnh lùng như máy của Hứa Khải lập tức có biến hóa rõ dệt..
" Còn đau không?? :" Hắn cẩn thận thì thầm vào tai Huyên Huyên ,lên tiếng dò hỏi.
Huyên Huyên hít vào sâu một hơi, sau đó xấu hổ đáp lại. :" Khải.. anh động đi, em không còn đau nữa..
Nghe thấy cô không còn đâu, Hứa Khải lập tức biến thành lang sói đói khát lâu năm. Vật cô nằm ra giữ giường, nâng hai chân Huyên Huyên, đặt lên hai vai của mình.
Vội vã đem côn thịt thô dài gân guốc dính đầy máu lẫn dâm dịch rút ra. Sau đó lại chậm rãi nhẹ nhàng đút vào bên trong tiểu huyệt.
Hắn cẩn thận rút ra rồi cắm vào vài lần. Cho tới Khi Huyên Huyên không còn đau nhức, dần dần quen hơn với côn thịt thô to của hắn đang cắm ở bên trong cơ thể.
Ban đầu Hứa Khải còn nhẹ nhàng, sau đó thì tiểu huyệt kẹp chặt côn thịt quá mức. Khiến hắn không thể nào kiềm chế được khoái cảm đang đánh chiếm ý thức của hắn.
Hắn bấu lấy hai mông Huyên Huyên, gia tăng tốc độ thúc đẩy côn thịt cắm sâu vào bên trong , hoa huyệt co rút lại, giật giât lên phun ra dâm dịch ấm nóng lên đỉnh quy đầu.
" Hừ.. hừ... xiết chặt như vậy.. em...là nghiện gậy thịt của tôi..
-Bạch -- Bạch :"
Hứa Khải vừa nói, vừa nhấp hông. Phối hơp nâng chân Huyên Huyên dốc cao lên, nhăm mục đích côn thịt tiến vào sâu hơn . Hắn muốn cắm vào sâu hơn nữa..
sâu hơn nữa...
Hai viên bi cực đại theo nhịp, va chạm thức vào hai bên mông của Huyên Huyên liên tục. Cô cắn chặt răng, hai tay bấu loạn nắm chặt lên tấm ga trãi giường..
" Ân... ngô.... chậm đã... Khải... ư... ư... a.. ân... ân...
" Phải rồi, em đừng kềm chế. Mau gọi tên tôi.. Huyên Huyên... em là đóa Bạch Hồng xinh đẹp nhất, thuộc về tôi..
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com