Lam Mạc không biết bây giờ là đêm hay ban ngày, nhưng hắn rất lạnh. Tay chân bị trói tới thảm, co ro rúc vào một xó.
Cho tới khi hắn nghe được tiếng lạch cạch, liền giật mình tỉnh giấc, cảnh giác nhìn xung quanh đề phòng.
Bóng đen từ trên cao nhảy xuống, tiến lại gần Lam Mạc. Cất giọng quen thuộc lên.
" A Mạc ! Anh còn sống không?
Huyên Huyên mò mẫm trong bóng tối, cố gắng xác định vị trí của Lam Mạc. Lúc này Lam Mạc bừng tỉnh, hắn vui mừng cảm động. Yếu ớt lên tiếng.
" Huyên Huyên, là em phải không? Anh ở đây....
Huyên Huyên mò tới gần Lam Mạc, hì hục cởi trói ra. Trong lòng Lam Mạc lúc này, cảm động vừa chua xót.
Nữ nhân hư hỏng này, không đồng ý làm người yêu hắn. Vậy mà mạo hiểm tới cứu hắn. Nữ nhân yếu ớt vậy mà dám xong vào hang hùm miệng cọp.
" Huyên Huyên, sao em lại tới được đây? :" Lam Mạc vừa được cởi trói xong , hắn tự hít mùi trên người mình, khó ngửi muốn chết. Chắc chắn lúc này hắn rất dơ.
Muốn ôm cô nhưng sợ cô dơ theo, nên đành nhịn lại. Hai mắt hắn đã sớm đỏ hồng, cũng may khủng cảnh tối om nên Huyên Huyên không biết hắn đang khóc.
" A Mạc ở đây, tất nhiên em tới đem anh đi.
Huyên Huyên vừa nói, động tác tay không ngừng phủi bụi trên người Lam Mạc, xoa xoa khắp quần áo hắn cho bớt dơ bẩn. Bàn tay mềm mại, nhéo lên má Lam Mạc.
Hắn vội vàng nghiêng đầu sang hướng khác.Huyên Huyên trợn mắt, không phải tên tiểu thịt tươi này mới bị nhốt mấy ngày , liền khóc chứ?
" Mới có mấy ngày, A Mạc gầy đi không ít. Thôi trở về nào ông Lam đang rất lo lắng cho anh.
Lúc này Lam Mạc mới nhớ tới Ba mình, hắn vội vàng hỏi. " Huyên Huyên , ba anh ông ấy sao rồi?
Huyên Huyên không vội trả lời, mà vác thân hình to lớn của Lam Mạc trên vai, nhảy ra khỏi tầng hầm . Lên xe rời xa chỗ này.
Sau khi trở về Lam Gia, Lam Mạc tắm gội sạch sẽ. Hắn xuống nhà tìm ba hắn Lam Bình.
Lúc này Lam Bình nhìn con trai mình, sau đó lại nhìn Huyên Huyên, ông thở dài quyết định.
" Từ hôm nay, Trần tiểu thư cô không cần làm vệ sĩ cho con trai tôi nữ. Cô chính thức bị sa thải.
" Cô cũng biết lí do vì sao! Thân. Là vệ sĩ lại không bảo vệ chu toàn cho con trai tôi.
Huyên Huyên vẫn ung dung nhìn Lam Bình, cô nhẹ nhàng gật đầu. Định mở miệng thì Lam Mạc lại hét lên chen ngang.
"Ba ! Con không đồng ý, rõ ràng cô ấy đã cứu con. Con không đồng ý ba sa thai cô ấy.
" Choang ~~
Lam Bình ném ly trà xuống đất, tạo nên âm thanh trói tai.
" Con im đi, là cô ấy làm sai. Cứu con cũng là trách nhiệm của Trần tiểu thư, không tới miệng con sen vào.
" Tôi đã hiểu :" Huyên Huyên gật đầu, tỏ vẻ lỗi lầm là do cô ấy gây ra.
Lam Mạc không ngừng lắc đầu, rõ ràng chính hắn không cho cô theo. Hắn muốn mua đồ tình thú, lỗi là do hắn.
" Không! Lỗi là do con, không phải do cô ây...
Lam Mạc lên tiếng phản bác lại, hắn không ngừng lắc đầu.
" Con cho ta biết lí do, :"
Lam Bình biết con trai mình và Huyên Huyên phát sinh quan hệ. Nhưng con trai ông mới 18t , chưa biết làm ra sự nghiệp.
Ông không muốn để hai người qua lại lúc này. Đây cũng là cơ hội thử thách hai con người này.