[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 70: Cậu chủ ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên




Huyên Huyên bị ồn làm cho tỉnh, cô quan sát xung quanh. Thấy chính mình đang ngồi trong, phòng khách thập phần xa hoa. Còn người đàn ông đang đối diện, hình như là nói chuyện cùng cô.

Huyên Huyên mượn lí do, xin phép vào toilet. Nhanh chóng tiếp thu cốt truyện, xem mình đã xuyên vào cái thể loại nào rồi.

Âm thanh hệ thống vang lên.

( Nghiệm vụ hoàn thành 100% được 5000 Dương Khí )

Tên : Huyên Huyên

Tuổi : 25 tuổi

Sở trường : Kĩ năng thêu sơ cấp

Dương khí : 2200/100000

Ưu điểm. : Ngực Cup D, Tiểu Huyệt se khít , Tiết Sữa.

" Ách " lần này được rất nhiều điểm dương khí nha : " Huyên Huyên vui mừng thầm nghĩ.

" Hệ Thống ,bổn cô nương muốn cốt truyện.

Nguyên Chủ tên là Trần Huyên Huyên, gia cảnh bình thường. Vừa mới tốt nghiệp đại học y, lại học thêm một khóa vệ sĩ .

Hôm nay là ngày đầu tiên Nguyên chủ tới Lam Gia, làm vệ sĩ cho thiếu gia nhà họ.

Nam chủ tên là Lam Mạc 16 tuổi là học sinh cao trung. Do gia cảnh tốt, nhưng tính cách lại rất kì quặc hay nổi giận không có lí do.

Mẹ lại mất sớm, Ba lại có tính phong lưu. Khiến hắn dần dần trở nên xa cách với nữ nhân. Không tin tương ai ngoài người mẹ đã mất của mình.

Ba của Lam Mạc là Lam Bình , muốn con trai trở lại bình thường, liền thuê một vệ sĩ bảo vệ con trai mình 24/24 . Nguyên chủ chính là vệ sĩ mà Lam Bình thuê. Hôm nay là ngày đầu tiên tới làm.

Huyên Huyên hơi cau mày khó chiu :" Hệ Thống mi bắt bổn cô nương gặm cỏ non?

[...] Ký chủ không cần thắc mắc nhiều. Ít gì 16 tuổi đã phát triển đầy đủ, thuận lợi vắt v

Cạn nam chủ là được.

Huyên Huyên :"......"

" Từ khi kí kết với hệ thống không tiết tháo này, chính mình cũng mất đi liêm sĩ. Còn cảm thấy bản thân trở nên dâm dãng nữa.....

Huyên Huyên chỉnh tốt sắc mặt, tiến vào phòng khách trò chuyện cùng Lam Bình.

Cô thật tò mò về nam chủ tiểu thịt tươi này nha , mong rằng không có bị thần kinh. Là cô cảm tạ trời đất rồi.

Lam Mạc tan học trở về, nhìn thấy trong phòng khách. Không chỉ có Ba hắn, còn có thêm một nữ nhân xinh đẹp kiều mị bên cạnh.

Hắn quét mắt đánh giá. Nữ nhân này không lớn hơn hắn bao nhiêu, còn rất xinh đẹp. Dáng người câu dẫn mị hoặc.

Lam Bình thấy con trai trở về, liền niềm nở gọi vào :" Mạc Nhi ! nhanh lại đây ba giới thiệu cho con một người, mau lại đây.

Lam Mạc tức giận vứt cặp sách xuống đất, hung hăng nói :" Ba thật lợi hại ,mẹ mất không lâu ba liền tìm nhân tình.

" Nói xem , con nên gọi nữ nhân này là Dì hay chị đây?

Lam Bình tức giận đến trên mặt nổi đầy gân xanh, lớn tiếng quát :" Con nói nhảm cái gì vậy? Nhanh nhặt cặp sách lên, ngồi đây cho ta.

Lam Mạc vẫn không nhúc nhích, ánh mắt phóng dao về phía Huyên Huyên. Lam Bình chịu thua đứa con này, ông ta phải tiến tới , kéo Lam Mạc ngồi vào trên ghế.

" Đây là vệ sĩ ta thuê cho con! sau này cô ấy sẽ chịu trách nhiệm an toàn của con 24/24...

Lúc này Lam Mạc mới yên lặng, bình tĩnh đánh giá Huyên Huyên. Hắn nhịn không được mà lên tiếng : " Ba nói cái gì? cô ấy là vệ sĩ?

" Ba nói cô ấy là nhân tình của Ba, con còn.......

" Ào ~~ " Chưa kịp nói xong, Lam Mạc đã lãnh trọn ly nước lạnh vào mặt.

Lam Bình cũng ngẩn ngơ, không kịp ngăn động tác hất nước của Huyên Huyên lại vì quá nhanh. Không trách được vì con trai của ông ta quá hỗn .

Như cô gái khác chắc chắn sẽ hành động như vậy.

Thời điểm này, Huyên Huyên mới chậm dãi lên tiếng. Nhìn không ra cảm xúc tức giận gì.

" Tôi đính chính lại cho cậu rõ " Tôi là Trần Huyên Huyên, bắt đầu từ hôm nay là vệ sĩ riêng của cậu.

" Nếu tôi là nhân tình, sẽ không chọn đối tượng là Ba của cậu. Bởi chắc chắn ông ta ra rất nhanh, nếu là cậu tôi có thể suy xét.

Lam Mạc :"....."

Lam Bình "....." Hắn có ra nhanh sao ? Làm gì có chuyện đó?

Vài phút sau Lam Mạc hồi lại tinh thần, lắp bắp.. " Không... biết..biết xấu hổ! Ba con không cần vệ sĩ. Cũng không cần nữ nhân này làm vệ sĩ...

" Cô biến đi "

Huyên Huyên :". Mẹ nó! bổn cô nương rất muốn biến! nhưng hệ thống không cho phép nha.

" Tên tiểu thịt tươi này, là đang chê sống dài quá rồi....

Lam Mạc xoay người bỏ lên lầu, còn không quên bồi thêm một câu : " Nếu ba thích thì giữ lại mà chơi! Con không cần.

" Con....đồ nghịch tử này... :" Lam Bình tức giận sinh khí, quay sang tạ lỗi với Huyên Huyên.

" Xin cô đừng chấp nó! nó còn nhỏ vẫn chưa hiểu chuyện. Mong cô giúp bảo vệ an toàn của con trai tôi.

" Không sao! tôi không chấp nhất với trẻ con :" Huyên Huyên xua tay, miệng cười kinh diễm.

Lam Bình trừng mắt lớn, không chấp nhất sao còn tạt nước lên mặt con trai hắn. Còn chê hắn già, ra nhanh?

Huyên Huyên định bước lên lầu,dạy dỗ. lại tên tiểu thịt tươi kia.Thì bất giác Lam Bình gọi với lại.

" Ngài còn chuyện gì muốn nói sao?

" Không... không có gì? Chỉ là... tôi.. không có ra nhanh như cô nói ": Lam Bình nhất quyết thanh minh, bản lĩnh đàn ông của mình.

Huyên Huyên :"....."

Hai cha con nhà này, thật giống bệnh tâm thần mới trốn trại. Cô bất quá không cần biết ông ta ra sao, chỉ muốn biết con trai ông ta có khỏe mạnh hay không thôi.

" Không còn việc gì! thì tôi xin phép lên lầu. Lẩm quen với con trai ông một chút.

Huyên Huyên tìm cớ , để lên dò xét nam chủ. Xem hắn còn nhỏ như vậy, còn dùng được hay không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.