Âm thanh ồn ào liên tiếp vang lên, Huyên Huyên mở cửa phòng bước xuống lầu. Thịnh Thế Dân đồng thời trấn định xuống theo.
Riêng Thư Kỳ là chạy xuống, vừa ra tới cổng đã khiến bà ta chết ngất. Trước cổng, thủ hạ của Thịnh Thế Dân hơn 10 người, đứng vây xung quanh Tiêu Mạn và Trạch Hạo.
Hai chân Trạch Hạo bị đánh dập nát, máu thịt lẫn lộn. Kinh khủng hơn là, Trạch Hạo và Tiêu Mạn trong trạng thái trần trụi
Trên người Tiêu Mạn còn lưu lại vết đỏ hồng , như mới giao hoan xong.
" Mạn Nhi, xảy ra chuyện gì.. con làm sao..?
" Trạch Hạo, anh... anh.. làm sao, đây là làm sao đây?
" Mẹ... mẹ... con con, mẹ mau cứu chú Hạo... ô.. ô. ô.. :" Tiêu Mạn không biết phải giải thích như thế nào, chính cô là người ăn nằm với Trạch Hạo.
Hơn nữa đang hành sự thì có rất nhiều người đàn ông xông tới, đánh gãy chân Trạch Hạo. Rồi mang hai người tới đây, Tiêu Mạn run rẫy ngồi co người, hai tay không thể nào che đi hết nơi nhạy cảm..
" Anh Dân..
" Tiểu Thư..
Thủ hạ cung kính mở miệng chào hỏi, Thịnh Thế Dân cũng bàng hoàng khi thấy Tiêu Mạn trong trạng thái lõa lồ. Ông phất tay, sau đó lên tiếng nói..
" Chuyện này là thế nào?
Một trong 10 tên thủ hạ của ông, bước lên trước kể lại tình hình.
" Anh Dân, em làm theo lệnh của anh. Thu mua toàn bộ chứng khoán , cổ phiếu của Trạch Hạo và Thư Kỳ.
" Vừa rồi tiến vào, đã thấy Trạch Hạo và con gái Thư Kỳ đang lăn lộn cùng nhau. Em tiện tay mang tới đây luôn..
Thư Kỳ nghe xong, bà ta như chết lặng. Con gái bà lại quan hệ với Trạch Hạo, hơn nữa hắn là Ba ruột của Tiêu Mạn..
Đây là cái chuyện gì đang xảy ra.:" A....... "
- Chát Chát :"
" Mày... mày lại ngủ với Ba ruột mình.. Mày mày chết đi :" Thư Kỳ hét lớn lên, mạnh mẽ tát lên mặt Tiêu Mạn 2 phát.
Tiêu Mạn thất kinh, nhìn Trạch Hạo máu me đầm đìa nằm ngất trên đất. Hai tay ôm lấy má, run rẫy nói..
" Mẹ, mẹ nói cái gì ? Chú Hạo là Ba ruột của con..
" Không thể nào, việc này là không thể....
Thịnh Thế Dân và Huyên Huyên kinh ngạc không ít, không ngờ hai mẹ con Thư Kỳ, lại cùng Trạch Hạo có mối quan hệ như vậy?
" Trạch Hạo, 20 năm trước mày thiết kế hãm hại Nhan Nhan tới. Khiến Nhan Nhan của ta chết thảm..
" Tao cho mày thứ gì, hôm nay tao lấy lại tất cả. Tao muốn giết mày chết, nhưng nếu mày chết thì quá dễ dàng.. Tao phải khiến mày sống không bằng chết.
" Nhan Nhan quả thật ngây thơ, mới bị chính chị em tốt của mình lừa gạt. Thư Kỳ bà và con gái bà cút khỏi đây.
" Mang luôn tên Trạch Hạo này!
" Cút :"
Thịnh Thế Dân gằn lên từng tiếng, chất chứa bao nhiêu giận dư điên cuồng. Thư Kỳ còn muốn sống, bà ta tạm thời gác chuyện của Tiêu Mạn và Trạch Hạo qua một bên, cùng nhau dìu hắn ta biến khỏi Thịnh Gia..
Mắt thấy 3 người kia đã đi xa, Thịnh Thế Dân quay lại, tay xoa xoa lên mái tóc mềm mượt của Huyên Huyên. Ông không biết phải nói gì, ngoài hai từ xin lỗi..
" Huyên Nhi, Ba xin lỗi... là Ba không tốt..
" Ba có lỗi với con và Nhan nhan..
" Ba, mọi chuyện đã qua rồi. Con tha thứ cho Ba, mẹ ở trên đó chắc chắn cũng đã tha thứ cho ba :"
Huyên Huyên nhàn nhạt nói xong, cô bước lên lầu. Thịnh Thế Dân ngẩn người, thâtj sự Nhan Nhan ở trên kia cũng tha thứ cho ông?
" Nhan Nhan, em sinh cho anh một cô con gái rất tuyệt vời! Cảm ơn em.