Hệ Thống Ngu Người (Dịch

Chương 30: Kỳ Thực Ngươi Chỉ Là Một Cái Lốp Xe Dự Phòng




Một tiếng lại một tiếng thông báo từ hệ thống vang lên.

Lúc này hiển nhiên là Lâm Quyên Nhi đã tức hộc máu.

Thậm chí cũng bắt đầu phá vỡ kỷ lục điểm ngu người.

Trước kia dựa theo hạn mức cao nhất của Lâm Quyên Nhi, tối đa cũng chỉ được năm trăm điểm ngu người:

Mà bây giờ bị hắn kích thích cũng bắt đầu đột phá đến bảy trăm.

Điều này nói rõ cái gì?

Lâm Phàm như có điều suy nghĩ!

Chẳng lẽ là hạn mức cao nhất của mỗi một người cũng có thể tiến hành huấn luyện kích thích đề cao sao?

Cho dù là người bình thường, chỉ cần không ngừng đi kích thích cũng có tấn cấp đến cấp bậc Ngọa Long Phượng Sồ?.

Nghĩ tới đây, hắn cảm giác càng thêm có khả năng.

Bất quá bên tai chỉ vang lên một tiếng nhắc nhở rồi biến mất.

Hạn mức cao nhất!

Lâm Phàm có chút đáng tiếc.

Thật vất vả đem Lâm Quyên Nhi kích thích tới một bước này, kết quả vậy mà đã tới hạn mức cao nhất.

Đáng tiếc cho một bó điểm.

Bất quá Lâm Phàm cũng không phải người có lòng tham không đáy.

Hôm nay đã kiếm được từ chỗ Lâm Quyên Nhi mấy vạn điểm.

Gia hỏa này rất là phối hợp.

Trước đó những người bình thường kia hạn mức cao nhất cũng chỉ có năm sáu ngàn, một hồi liền tới hạn mức.

Điều này nói rõ Lâm Quyên Nhi vẫn có ưu điểm.

Mặc dù mỗi lần điểm ngu người đều rất thấp, nhưng mà tổng số cộng lại cũng khá nhiều a.

Một tiết học kiếm được mấy vạn điểm, Lâm Phàm lúc này cực kì vui vẻ.

Không cần đi ra ngoài cũng có thể kiếm trác, cảm giác này thật sự là quá thơm.

Sau khi hao sạch Lâm Quyên Nhi.

Lâm Phàm trong nháy mắt liền không có mục tiêu.

Lượn thêm một vòng bảng tin ở wechat xong, hắn liền nằm ì ra bàn ngủ.

Trong quá khứ hắn đều là một giấc ngủ tới trưa.

Nếu không phải là bởi vì sáng nay có tiết chủ nhiệm, hắn còn lâu mới lên lớp từ sáng sớm.

Không trốn học, không ngủ trên lớp, vậy còn gọi là đại học sao?

Một ngày của sinh viên đại học = buổi sáng ngủ một giấc đến mười hai giờ + trốn học

Mà lúc này Hạ Tuyết Đồng vãna còn đang ở một bên lặng lẽ nhìn chú ý đến Lâm Phàm.

Một mực bày ra một tư thế tốt nhất chờ tên khốn kia chụp lén.

Kết quả là chờ cả nửa ngày, tên gia hỏa kia lại trực tiếp nằm ườn ra bàn ngủ mất.

Động tác này trực tiếp khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tuyết Đồng đen kịt, hơi có chút tức giận.

"Đến từ Hạ Tuyết Đồng điểm ngu người: 1500!"

Lâm Phàm đang chuẩn bị ngủ thì lại nhận được 1500 điểm từ lớp trưởng.

Hắn cũng là hơi sững sờ, không rõ ràng lắm quay đầu nhìn về phía Hạ Tuyết Đồng cách đó không xa một chút.

Lâm Phàm cạn lời, hắn đến cả gục đầu xuống bàn ngủ một giấc cũng có thể thu hoạch được nhiều điểm như vậy?

Cái này là trời cao ban thưởng sao?!

Nhìn thấy ánh mắt có chút khó hiểu của Lâm Phàm, Hạ Tuyết Đồng khe khẽ hừ một tiếng, quay mặt qua chỗ khác.

Điều này làm Lâm Phàm càng thêm khó hiểu.

clgt?

Hắn cái gì cũng không có làm nha!

Hắn vừa rồi không phải một mực không có đi trêu chọc lớp trưởng sao?

Mà lại trong tiết của giáo viên chủ nhiệm, hắn ngoại trừ chụp lén nàng một cái, thời gian khác đều dành để đấu trí với con lợn kia! Cũng không có đi kích thích lớp trưởng nha!

Quả nhiên lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển!

Thông báo vừa rồi của hệ thống làm Lâm Phàm có chút ngoài ý muốn.

Nhưng vào lúc này.

Hắn điện thoại lại chấn động một cái.

Lâm Phàm mở ra xem xét, lại là tin nhắn của một bạn học trong lớp - Địch Phong gửi tới.

Người này cũng chính là bạn trai hiện tại của Lâm Quyên Nhi.

【 Lâm Phàm, mong ngươi đừng có quá phận! 】

【 đừng có nhắm vào Quyên Nhi, nàng là bạn gái ta, cho ta chút mặt mũi có được hay không? 】

Nhìn tin nhắn đối phương gửi tới.

Lâm Phàm cũng là cười thầm.

Xem ra là Lâm Quyên Nhi gọi tên gia hoả này tới tìm phiền toái với mình.

Chẳng qua nếu như để gia hỏa này biết bạn gái hắn ở bên ngoài tằng tịu với không ít thiếu gia nhà giàu, kỳ thật hắn chẳng qua chỉ là một cái lốp xe dự phòng thì hắn sẽ nghĩ như thế nào nhỉ?

Nghĩ tới đây.

Lâm Phàm đột nhiên trả lời: "Địch Phong, không phải ta muốn nhằm vào nàng a, là do nàng gây sự trước!"

Nói đến đây, hắn tiếp tục nói: "Còn có, ta có một vị bằng hữu rất thảm, bạn gái hắn đội cho hắn một đống nón xanh, cái loại mà vừa lớn vừa nặng ấy, hiện tại tất cả mọi người đều biết, chỉ có mình hắn là không biết."

"Chuyện đó thì liên quan gì tới ta, đó là việc của bằng hữu ngươi, ta chỉ cần ngươi đừng nhằm vào Quyên nhi nữa, cho chút mặt mũi đi, tất cả mọi người đều là bạn học."

Lâm Phàm: "việc của bạn gái ngươi chỉ là việc nhỏ, chỉ cần nàng không chọc ta, ta cũng sẽ không đi chọc giận nàng. Vị bằng hữu kia của ta mới thảm, bạn gái hắn cho hắn đôji một đống nón xanh, đoán chừng phải mười mấy cái lận, đau lòng cho vị bằng hữu ngốc nghếch kia, cả ngày bận tâm về nàng cái này, quan tâm đến nàng cái kia, thực đáng thương không chịu được!"

"Thôi đi, bằng hữu ngươi bị cắm sừng thì trực tiếp nói cho bằng hữu ngươi là được a!"

Nghe được Lâm Phàm không nhắm vào bạn gái mình nữa, Địch Phong cũng là nới lỏng khẩu khí.

Lâm Phàm có chút khó khăn: "Tất cả mọi người đều là bạn học, thật không tiện mở miệng a, cũng không thể bởi vì ta mà dẫn đến hai người bọn họ phải chia tay đi, loại chuyện này khó nói lắm!"

Địch Phong lơ đễnh: "Vậy ngươi liền tùy tiện nghĩ ra một cái phương pháp tốt, ám chỉ cho bằng hữu của ngươi hiểu ! bằng hữu của ngươi chẳng lẽ lại là kẻ ngu, đến bạn gái của hắn đội cho hắn mười mấy cái nón xanh cũng không nhận ra?"

Lâm Phàm: "Bằng hữu của ta khá là khờ đi!" ( kèm theo icon mũ xanh.Gift )

Địch Phong: "Thế thôi, ngươi cũng đừng quản chuyện này nữa, loại nam nhân ngu ngơ như vậy, đoán chừng cũng không mị lực gì, bị bạn gái cắm sừng cũng đáng."

Lâm Phàm: "Cho nên ta chỉ có thể cùng hắn nói chuyện trời xanh, đất xanh, nhưng mà hắn không chịu hiểu" ( thêm icon mũ xanh.gift)

Lâm Phàm: "Hi vọng hắn có thể hiểu, chú ý... chú ý" ( icon mũ xanh)

Nhìn thấy Lâm Phàm lên tiếng, Địch Phong vừa định cười.

Đột nhiên hắn không khỏi ngẩn ngơ.

Sau đó trong nháy mắt gào khóc.

Nhìn vào icon trên khung chát Lâm Phàm vừa gửi, hắn liền ngốc trệ tại chỗ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.