Hệ Thống Liên Minh

Chương 183: Cướp dâu (1)




“ Long, cậu muốn cùng Ngọc Tuấn về nhà một chuyến sao?”

Nguyễn Thanh Liêm ngồi trên bàn làm việc, ngẩng đầu nhìn Long có chút hiếu kì hỏi

“ Đúng vậy. Cha vợ, con với hắn có chút việc cần phải giải quyết ở quê nhà, mong cha vợ cho con được trở về một chuyến” Long xoa tay cười hì hì nói

“ Không có việc gì. Twelve Olympians Team mặc dù đã được thành lập nhưng chỉ khi nào có vụ án liên quan tới an nguy của vũ trụ thì mới triệu tập thành viên. Còn không mọi người vẫn sống cuộc sống riêng của mình. Vì thế, sau này dù đi đâu cũng không cần phải thông báo cho ta đâu”

Nguyễn Thanh Liêm cười cợt , sau đó lôi ra từ trên bàn ra một cái máy tính bảng. Ném về phía Long, ông nghiêm giọng:

“ Đây là hai người có thực lực, tính cách hợp làm thành viên Twelve Olympians Team. Có điều hiện tại bọn họ đang lưu lạc ở bên ngoài vũ trụ, không biết tung tích ở đâu. Nếu có thời gian, con đi tìm bọn họ thảo luận ah”

Nghe vậy, Long khẽ cúi đầu nhìn qua một lượt hai cái tên trên bảng thông tin bao gồm một thiếu niên mang theo hai dòng máu là Thái Dương đế quốc và Thiên Thần đế quốc: Ashura Kurayami. Người còn lại là một sát thủ vô cùng nổi danh của Thiên Thần Đế Quốc: Charlies Puth hay còn có một cái tên khác là Lưu Ngọc Khuê

Thu hồi bảng danh sách, Long khẽ gật đầu một cái nói:

“ Yên tâm. Sau khi giải quyết xong mọi việc ở quê con sẽ đi tìm bọn họ”

Nói xong, Long quay đầu rời khỏi phòng. Trước khi rời đi, trong mắt Long lóe lên một sự hưng phấn kì lạ. Hắn lẩm bẩm một câu mà bất kì ai nghe xong cũng đều không hiểu hắn nói gì:

" Thời cơ đã chín mùi, kế hoạch hơn mười năm của ta cũng nên bắt đầu khởi động thôi"

Lạc, Ngô, Đinh, Tiền Lê, Lý, Hậu Lê và Nguyễn là tám gia tộc đã thay nhau trị vì mảnh đất Việt này trong suốt năm mươi ngàn năm kể từ khi Việt Nam Thiên Quốc sụp đổ. Được biết tới với cái tên Bát Cổ Hoàng Tộc

Ngô gia là một thành viên của Bát Cổ Hoàng Tộc, đứng thứ sáu trong tám gia tộc, có thực lực không yếu cũng không không mạnh, thế nhưng cũng không thể sánh được với Lạc gia, Nguyễn gia, Trần gia

Vậy mà ba hôm trước, toàn bộ Hoàng Long Sơn đều bị một tin tức làm cho rung chuyển: Đại công tử Ngô gia – Ngô Liệt Dương sắp lấy vợ. Cô dâu lại chính là Trần Hạ Thu, một cô gái mà khắp Hoàng Long Sơn này đều biết là ai: Bạn gái của đại công tử Trần gia

Trần Ngọc Tuấn mặc dù nhận hết mọi người khinh bỉ, miệt thị , coi là kẻ điên, tâm thần nhưng không thể không nói , thân phận của Trần Ngọc Tuấn cực kì to lớn khiến không ai dám động tới hắn

Không chỉ đối phương là người thừa kế Trần gia, tương lai nắm giữ gia tộc mạnh thứ ba Bát Cổ Hoàng Tộc mà còn có cô ruột là phu nhân của Nguyễn gia, có bạn thân chính là kẻ đáng sợ nhất Bát Cổ Hoàng Tộc: Nhất Thiên Long Hoàng Nguyễn Tuấn Long

Vì thế không ai dám chọc tới hắn. Vậy mà hiện tại, Trần Hạ Thu, cô bạn gái gần ba mươi năm của Trần Ngọc Tuấn lại lên xe hoa, chú rể lại là người khác khiến không một ai tin nổi những gì mình nghe thấy

Thế nhưng, khi nhìn thấy Ngô gia chăng đèn kết hoa, ba ngày nhộn nhịp tất bật chuẩn bị cho đám cưới, mọi người dù không tin cũng phải thừa nhận: Trần Hạ Thu thật sự giả cho Ngô gia

Hôm nay là ngày hôn lễ chính thức của Trần Hạ Thu với Ngô Liệt Dương.

Dù cho Ngô gia chỉ đứng thứ sáu, nhưng thân là thành viên của Bát Cổ Hoàng Tộc, mọi người cũng đều Ngô gia mặt mũi. Hầu như tất cả những người đứng đầu của Bát Cổ Hoàng Tộc đều tới chung vui với đôi bạn trẻ

“ Ê. Kiên! Ngươi vẫn chưa chết à?”

Bên trong Ngô gia, Lạc Thành ôm lấy Nguyễn Trung Kiên cười lớn, sau đó nói ra một câu khiến mọi người xung quanh đang nhìn về hai ngươi tý thì sặc nước

Nghe vậy, Lạc Thành hai mắt trợn trừng, ánh mắt như muốn giết người nhìn Lạc Thành :

“ Mẹ nó! Thành, ngươi nói vậy là có ý gì. Muốn trù ẻo ta chết sớm phải không?”

“ Hắc…Hắc. Ta nghe tin ngươi bị người khác đánh cho vô cùng thảm nên ta mới hỏi vậy ah”

Lạc Thành nhún vai, không chút nào để ý ánh mắt hình viên đạn của người bạn thân mấy chục năm với mình

“ Vậy ngươi có thể thay đổi bằng cách hỏi khác ah" Nguyễn Trung Kiên trong lòng bất bình kêu một tiếng, ngoài miệng vẫn trả lời:

Cảm ơn, ta vẫn chưa chết không những thế còn cực kì khỏe mạnh. Nếu không, chúng ta ra ngoài làm vài ván, ta sẽ cho ngươi biết ta còn khỏe hay không?”

Nói tới đây, Nguyễn Trung Kiên ánh mắt nóng rực nhìn Lạc Thành, bẻ tay, bẻ cổ cười híp mắt gằn từng tiếng một:

“ Ấy… ấy. Đừng nóng máy mà cháy *i. Hôm nay là ngày vui, đừng động chút là đánh nhau ah”

Thấy thế, Lạc Thành không khỏi rùng mình một cái, phe phẩy chiếc quạt trong tay mình cười khà khà vội vàng từ chối.

Nguyễn Trung Kiên được mọi người phong là Bát Cổ Hoàng Tộc đệ nhất cường giả, thực lực hoàn toàn vượt xa Lạc Thành rất nhiều, ông cũng không ngu mà đi rước họa vào thân

“ Mà Kiên. Ngươi biết tin gì không? Kế hoạch Twelve Olympians Team đã được khởi động. Con gái ta, con trai ngươi và cả Trần Ngọc Tuấn đều đã trở thành một thành viên trong đó đấy”

“ Cái gì? Ngươi nói là thật?” Nguyễn Trung Kiên kinh ngạc kêu lên một câu

Thời gian vừa rồi, ông bế quan tu luyện nên hoàn toàn không biết mọi chuyện bên ngoài. Vừa xuất quan ông liền cùng vợ tới đây tham dự đám cưới, vì thế cũng không có thời gian hỏi tình báo về thế giới bên ngoài

Giờ nghe Lạc Thành nói Twelve Olympians Team đã được thành lập, không những vậy con trai mình lại là thành viên của team quả thật khiến Nguyễn Trung Kiên kinh ngạc không thôi

“ Là thật. Không những vậy con trai ngươi còn làm đội trưởng ah. Quyền thế có thể nói là ngập trời, có khi còn lớn hơn ngươi đó” Lạc Thành vuốt râu cười nói, trong giọng nói không có một chút nào kinh ngạc.

Thực lực và trí tuệ của Long, Lạc Thành đã kiểm chứng vì thế hắn hoàn toàn không giật mình khi đội trưởng Twelve Olympians Team do Long nắm giữ

“ Xong… xong rồi! nếu vậy thì đám cưới ngày hôm nay xác cmn định rồi”

Rất lâu sau, Nguyễn Trung Kiên mới bình tĩnh lại. Bỗng ông thở dài nói ra một câu.

“ Ý ngươi là…” Nghe vậy, Lạc Thành lập tức hiểu ra vấn đề , cười híp mắt

“ Long với Trần Ngọc Tuấn là thành viên Twelve Olympians Team, chắc chắn sẽ biết tới việc Hạ Thu lấy chồng.

Với tính cách của nó , nó sẽ không tin Hạ Thu làm vậy. Và ông biết kết quả rồi đây, ta dám cá với ông, mấy phút sau Long cùng Ngọc Tuấn sẽ xuất hiện phá hủy đám cưới này. Ha….ha, hay, kiểu này lại có trò hay để xem rồi”

Nói xong ,trên mặt ông toát lên một vẻ kích động, hai mắt mang theo sự chờ mong cùng hưng phấn

Nhìn Nguyễn Trung Kiên bộ dạng hận không thể đi tới Twelve Olympians Team lôi kéo Ngọc Tuấn và Long về đây để phá phách đám cưới, Lạc Thành hoàn toàn cạn lời về cái suy nghĩ thiên lí hành không của bạn mình. Ông không khỏi mắng:

Mẹ nó! Đám cưới là ngày vui của Ngô gia, hiện tại sắp có người đến phá mà ngươi còn vui như trẩy hội thế này. Ngươi thật ác độc ah”

Nói tới đây, ông cười híp mắt, phe phẩy chiếc quạt nói ra một câu khiến Nguyễn Trung Kiên khinh bỉ không ngớt

“ Bất quá ta thích. Ha…ha, Lâu lắm rồi mới được xem kịch vui, thật sự chờ mong ah”

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến giờ lành.

“ Giờ lành đã tới, mời cô dâu và chú rể”

Tiếng kêu vang vọng cả quảng trường Ngô gia. Sau đó, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, hai bóng người một nam một nữ xuất hiện tiến về phía quảng trường

Hai người này, nam là một tên thanh niên mười tám tuổi, ăn mặc quần áo chú rể. Thân hình gầy gò, ốm yếu, khuôn mặt tuấn dật nhưng lại trắng bệch cho thấy đối phương tửu sắc quá độ. Người này không phải ai khác chính là đại công tử Ngô gia: Ngô Liệt Dương

Tương phản với hình ảnh của Ngô Liệt Dương là cô dâu bên cạnh hắn. Một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc, mặc trên người bộ váy cô dâu tinh khiết làm tôn lên vẻ đẹp thánh thiện của cô. Trên khuôn mặt xinh đẹp vô song toát lên một sự cay đắng mà khó người nhìn thấy được

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Ngô Liệt Dương cùng với Trần Hạ Thu cũng đi lên lễ đường, nơi đó đang đứng một vị cha xứ

( Đừng hỏi tại sao lại kết hôn theo kiểu phương tây mà không phải phương đông nhé)

Sau một đoạn diễn thuyết dài dòng cùng hỏi linh ta linh tinh mấy câu ( ta cũng chịu chỗ này). Cha xứ nghiêm túc nhìn cô dâu và chú rể trầm giọng:

“ Bây giờ, ta tuyên bố hai con là vợ chồng”

“ Ta không đồng ý”

Đúng lúc này, một âm thanh vang vọng khắp quảng trường. Nghe được âm thanh này, Hạ Thu toàn thân run lên, vội vàng quay đầu nhìn về phía người nói

Chỉ thấy, từ bên trong đám quan khách, một thanh hình cao lớn tuấn dật đi ra . Không phải ai khác chính là Trần Ngọc Tuấn

Thấy đám cưới của mình bị phá đám, Ngô Liệt Dương khuôn mặt trở nên cực kì khó coi. Ánh mắt phun lửa nhìn về phía Trần Ngọc Tuấn, trầm giọng:

“ Ngọc Tuấn, ngươi muốn làm gì?”

“ Làm gì? Tất nhiên là ngăn cản ngươi cưới cô ấy rồi” Trần Ngọc Tuấn cười lạnh, bộ dạng trào phúng, khinh thường nhìn Ngô Liệt Dương

Sau đó hắn quay sang nhìn về phía Hạ Thu, trong mắt lóe lên một sự yêu thương vô bờ, hắn nhìn cô, âm thanh ôn nhu cũng không kém phần ra lệnh:

“ Hạ Thu. Đi theo anh, anh có chuyện muốn nói với em”

“ Ngọc Tuấn. Tôi đã nói với anh rồi. Tôi không yêu anh, tại sao anh cứ níu kéo tôi vậy?” Hạ Thu trong mắt lóe lên một tia đau khổ cùng thương tâm nhưng rất nhanh liền biến mất, cô cắn răng cố gắng để mình bình tĩnh, trên gương mặt tuyệt mỹ toát lên một vẻ lạnh lùng

“ Ngươi nghe thấy gì chưa? Một tên phế vật như ngươi làm sao có thể đạt được trái tim của cô ấy chứ”

Bên cạnh Hạ Thu, Ngô Liệt Dương cũng phụ họa. Ánh mắt đắc ý vô cùng nhìn Ngọc Tuấn. Âm thanh coi rẻ, tràn đầy khinh thường

Thế nhưng , để mọi người kinh ngạc chính là Ngọc Tuấn không những không nổi giận mà còn cười nhạt, hắn hoàn toàn coi Ngô Liệt Dương là không khí , ánh mắt chăm chú nhìn về phía Hạ Thu, nói từng tiếng một:

“Anh không tin em là một người bạc tình bạc nghĩa đến vậy. Hôm nay, dù em không muốn đi cũng phải đi. Ai cản, ta giết kẻ đó”

“ Ngọc Tuấn. Ngươi đây muốn tuyên chiến với Ngô gia chúng ta sao?”

Thấy đối phương hoàn toàn không để mình vào mắt. Không những vậy còn ép buộc vợ chưa cưới của mình đi theo hắn, Ngô Liệt Dương khuôn mặt trầm xuống, trong mắt lóe lên sát cơ vô cùng vô tận

Không chỉ hắn mà phía dưới quan khách cũng không khỏi nhíu mày nhìn Trần Ngọc Tuấn. Trần Ngọc Tuấn nói vậy không khác gì tuyên chiến với Ngô gia. Dù sao, nếu Trần Ngọc Tuấn mang Hạ Thu đi, đây không khác gì tát một cái thật đau vào mặt Ngô gia, chắc chắn Ngô gia sẽ không để chuyện này xảy ra

“ Đúng thì sao? Ngươi chẳng lẽ muốn ngăn cản ta?” Nói tới đây, Trần Ngọc Tuấn không khỏi dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn về phía Liệt Dương

“Được … Được lắm! Để ta xem một kẻ phế vật như ngươi làm thế nào để mang Hạ Thu đi, ngươi đâu, bắt hắn lại cho ta” Liệt Dương cười lạnh, sau đó hô lớn một tiếng

Mặc dù trong lòng muốn băm vằm Trần Ngọc Tuấn ra làm trăm mảnh, thế nhưng Liệt Dương cũng không vọng động đến mức giết chết Trần Ngọc Tuấn. Dù sao, Trần Minh Đức vẫn đang xem đấy, hắn không điên mà giết con trai hắn trước mặt ông ta

Cách đó không xa, nhìn Trần Ngọc Tuấn bị một đám cảnh vệ bao vây, Trần Minh Đức đứng lên muốn đi ra cứu thì đã bị cha của Trần Hạ Thu: Trần Nhật Nam giữ lại, cười nói:

“ Đại ca. Cứ theo dõi đã. Ngọc Tuấn không xảy ra chuyện gì đâu?”

Nghe vậy, Trần Minh Đức trầm mặc rồi gật đầu ngồi xuống. Nhìn Hạ Thu cùng con trai mình, ông không nhịn được thở dài ngao ngán:

“ Haiz. Số mệnh thật sự trêu ngươi ah. Lại để hai đứa nó gặp nhau, yêu nhau”

“ Đúng vậy. Dù chúng ta phản đối thế nào thì bọn chúng vẫn đến với nhau. Tình cảm của hai đứa nó thật sự đáng trân trọng. Chỉ là… haiz”

Trần Nhật Nam nói tới đây cũng không nhịn được thở dài, ánh mắt nhìn về phía Ngọc Tuấn :

“ Chỉ mong. Nó đừng shock đến lúc biết được sự thật ah”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.