Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 33: Thẳng thắn thành khẩn




Lúc Tần Y Y và Tống Diễm cùng nhau đi vào thì tất cả mọi người nhìn hai người với ánh mắt ái muội, Tần Y Y có chút nghi ngờ không phải chỉ cùng nhau vào sao, sao lại có phản ứng lớn như vậy? Đợi đến lúc Tần Y Y nhìn theo ánh mắt mọi người thì thấy tay nàng và Tống Diễm đang nắm lấy nhau, thì giật mình , nàng thế nhưng không phát hiện khi nào thì Tống Diễm nắm tay nàng. Muốn bỏ tay Tống Diễn ra cũng không nghĩ tới Tống Diễn nắm tay quá chặt không thể rút ra, chỉ có thể quay đầu trừng mắt với Tống Diễm, cố tình người ta lại trưng ra bộ mặt vô tội nắm tay nàng đi lên lầu.

Nhà trọ này lầu một là phòng ăn lầu hai là phòng nghỉ, Tống Diễn một đường lôi kéo Tần Y Y đến phòng ở cầu thang nhất, đợi đến khi vào phòng Tần Y Y rốt cục bạo phát “Tống Diễn, bỏ tay ngươi ra.” Nghe thấy thanh âm hổn hển của Tần Y Y, Tống Diễn tâm tình sung sướng, tuy nhiên vẫn thật nghe lời bỏ tay ra, con mèo nhỏ nóng nảy, nếu không kịp thời vuốt lông nếu không chạy mất thì hắn hối hận không kịp .

Tống Diễn miễn cưỡng ỷ ở trên khung cửa, ý cười đầy mắt nhìn Tần Y Y trong lòng sợ hãi.“Tống Diễn, ngươi có thể đi ra ngoài.“bây giờ trong lòng Tần Y Y rất loạn nàng thầm nghĩ nhanh chóng đuổi Tống Diễn ra ngoài để nàng một mình yên tĩnh suy nghĩ. Trên mặt Tống Diễn tràn đầy ý cười mị hoặc, đi đến bên giường ngồi xuống, hai tay chống ở bên đầu Tần Y Y “Y Y, ngươi có phải thẹn thùng hay không?” Tần Y Y bị Tống Diễn đẩy ngã trên giường, người này tốc độ thế nào lại nhanh như vậy, vừa rồi nàng không phải bị nụ cười kia mê hoặc đi? Hẳn là không có đi?

“Mau đứng lên, Tống Diễn ngươi không biết cái gì kêu nam nữ thụ thụ bất thân sao, nhanh chóng tránh ra.” Tần Y Y để hai tay trước ngực Tống Diễm, nhiệt độ truyền đến làm Tần Y Y run lên.“Y Y, hiện tại động tay động chân là ngươi nha.” Tống Diễn nhìn hai tay để trước ngực hắn nói, còn không đợi Tần Y Y trả lời thì Tống Diễm lại nói“Hơn nữa chúng ta có quan hệ hôn phu hôn thê, như bây giờ ta còn ngại tiến độ chậm đấy” Tần Y Y bạo phát “Cút đi, đó là chuyện đời trước.”“Chẳng lẽ lúc đó không phải ngươi sao.” Tống Diễn nhìn chằm chằm Tần Y Y hai mắt không buông tha cho dù là biểu cảm nhỏ nhất.“Ách” Tần Y Y bị hỏi như vậy thì không có cách nào phản bác .

Tống Diễn thở dài một hơi thuận thế nằm xuống để sườn Tần Y Y đối diện với thân của hắn “Y Y, mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, ngươi là ngươi, ta cũng vẫn là ta, ta đối với ngươi cảm tình luôn luôn không có biến qua.”“Ngươi đừng gạt ta, kiếp trước lần đầu tiên gặp mặt ngươi đã muốn lợi dụng ta, đừng cho là ta không biết.” Tần Y Y rất không khách khí nói.“Y Y, ta thừa nhận lúc đó ta có lợi dụng ngươi để biết lòng ta nghĩ gì, gặp ngươi ở kiếp trước, tươi cười củangươi khắc sâu trong lòng ta, có lẽ thời điểm đó ta đã yêu phải ngươi, cho nên khi nhận được tin của ngươi tâm thần không yên, còn nghĩ chỉ thiếu một người để ta có hứng thú nhưng khi tai nạn giao thông kia, ta lại nhận được một tia giải thoát, nguyên lai trong tiềm thức thế giới không có ngươi thật không có gì khó chịu, vừa đến thế giới này ta muốn mình thật mạnh mẽ, hi vọng có một ngày có thể gặp lại ngươi .”

Lời nói của Tống Diễm thật tha thiết lại tràn ngập thâm tình, Tần Y Y không biết nàng có thể nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm Tống Diễm, nhìn nha đầu ngây ngốc trước mắt Tống Diễn bật cười “Y Y ngươi có biết hay không ngươi nhìn chằm chằm ta như vậy, làm ta có dục vọng phạm tội.”Cảm giác được cánh tay đặt trên lưng mình buộc chặt Tần Y Y mới tìm về được thanh âm của mình “Tươi cười lần đầu tiên gặp mặt sao?” Tần Y Y không nhớ rõ nàng có cười khi gặp mặt hắn, kiếp trước ngay cả mặt cũng chưa gặp đi?

“Là ở tiệc sinh nhật của nàng, lúc đó ngươi ngồi ở phía sau hậu viện chơi đùa cùng một con mèo nhỏ.” Nói đến chuyện này thì Tống Diễm có chút bực mình bởi vì nụ cười kia nàng không giành cho mình, trời biết từ ngày đó hắn bắt đầu chán ghét mèo .“Ngươi nói cái gì! Hậu viện? Vậy ngươi không phải phát hiện?” Tần Y Y nghĩ đến chuyện này thì trong lòng lập tức nổi lên cảnh giác và đề phòng.

Nhìn thấy đề phòng trong mắt Tần Y Y, Tống Diễn cười khổ một tiếng, nha đầu kia lo lắng hắn lộ ra bí mật của nàng sao.“Y Y ngay từ đầu bởi vì ngươi đột nhiên biến mất nên ta mới nảy sinh hứng thú với không gian bí mật kia của nàng nhưng đó cũng không phải lí do ta thích ngươi, ta cũng không tiết lộ bí mật của ngươi, đương nhiên về sau ta sẽ không để nàng có lí do rời khỏi ta bằng cái không gian đấy.” Kỳ thật ý niệm vừa rồi trong lòng Tần Y Y cũng chỉ chợt lóe qua, nàng tin tưởng Tống Diễn kiêu ngạo bá đạo như vậy sẽ không dùng cái đó uy hiếp nàng .

Nhìn ánh mắt của Tống Diễn, trong đấy chỉ có ảnh ngược của nàng, hai tròng mắt giống như viên đá quý màu đen, thân thủ ôm lấy cổ Tống Diễn, ở bên tai Tống Diễn thấp giọng nói “Tống Diễn, ta cho ngươi cơ hội, tuy nhiên nếu ta thấy ngươi làm chuyện gì có lỗi với ta, ta sẽ cho ngươi một cái giáo huấn nhớ cả đời.” Tống Diễn kinh hỉ nhìn Tần Y Y, Y Y đây là đáp ứng hắn có phải hay không? Tống Diễn thật tự nhiên xem nhẹ uy hiếp trong lời của Tần Y Y, hắn không có khả năng làm chuyện gì có lỗi với nàng, hắn hận không thể đem toàn bộ thế giới tốt đẹp nhất đều cho nàng, cả đời này có thể có nàng làm bạn còn cầu gì hơn?

Tần Y Y đem đầu chôn ở trong lòng Tống Diễn rầu rĩ nói “Cao hứng như vậy sao? Nhìn ngươi ngốc như vậy nếu bị Hoắc Lăng Hạo biết còn không biết hắn cười ngươi như thế nào đâu.” Tuy nhiên trong lòng nàng cũng có chút vui sướng, được rồi là vui sướng rất lớn.“Hoắc Lăng Hạo không dám, tuy nhiên nếu Y Y nhận lời ta , như vậy về sau không thể cùng Âu Dương Lâm ở gần như vậy.”“Nào có, ta và Lâm chỉ là bằng hữu bình thường, à, không đúng là tri kỷ.” Tần Y Y nghĩ đến hệ thống từng ban bố nhiệm vụ kia thì sửa miệng. Tống Diễn vốn đối với việc Tần Y Y luôn luôn kêu Âu Dương Lâm thân mật như vậy cũng rất không vừa lòng, sau đó nghe được từ tri kỉ kia thì mặt còn đen hơn, cái gì gọi là tri kỷ, nhất là tình bạn giữa nam và nữ đó là tình yêu chưa đủ độ chín.

Y Y tin tưởng Âu Dương Lâm, hừ, đừng tưởng rằng nàng không biết trong lòng hắn nghĩ cái gì. Tuy nhiên Tống Diễm biết bây giờ chưa phải lúc yêu cầu quá nhiêu, nhưng nếu có hắn ở đây, Âu Dương Lâm kia triệt để bị knockout..

“Được rồi, thì là tri kỷ.” Tống Diễn cảm thấy hắn cắn răng nói ra hai chữ tri kỉ“Ngươi đều gọi hắn là Lâm , vậy ngươi hẳn gọi ta là cái gì?” Tần Y Y nhìn Tống Diễn hơi có chút bất đắc dĩ, người này trước mắt mọi ngươi kiêu ngạo bá đạo nhưng sao khi đối mặt với nàng lại trở nên vô lại như vậy? Tuy nhiên Tần Y Y vẫn ngoan ngoãn nói “Diễn.” Tống Diễn đối với việc Tần Y Y gọi hắn như vậy rất vừa lòng, chậm rãi nói “Nếu có thể tiến thêm một bước nữa thì càng tốt, Y Y có muốn hay không.”“Không cần.” Tần Y Y cự tuyệt một cách tuyệt tình, có cần buồn nôn như vậy không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.