Hầu Phủ Dụ Xuân - Tạo La Bào

Chương 84: Tới cửa 4




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chiếc giường nhỏ mỏng manh trong khuê phòng làm sao mà chịu được chuyện kịch liệt như thế này?

Nam nhân cường ngạnh, ép chặt cơ thể mềm mại của nữ nhân, hoa huy*t đáng thương bị lộ ra bên ngoài, trên dương v*t tím đen nổi đầy mạch máu xanh tím, từng chút từng chút tiến vào bên trong rồi mang theo d*m thủy dinh dính ẩm ướt ra bên ngoài.

Lò hương đã tắt, mùi tanh ám muội tràn ra khắp giường, dần dần tràn ngập khắp căn phòng.

Nữ nhân mềm mại thừa nhận sự đòi hỏi âu yếm của nam nhân. Hai tay nàng chẳng còn sức lực để hai bên sườn, tiếng rên rỉ mặc dù còn mang theo tiếng khóc nức nở nhưng kỳ thực là trong lòng đang nở hoa.

Như những trận sóng lớn ập tới, rèm lụa mỏng manh dường như cũng muốn bay lên theo gió.

Cửa gỗ làm sao có thể ngăn được tiếng vang dai dẳng tràn ngập tình dục này chứ?

Thanh Thanh rất cẩn thận, vừa nãy vừa thấy Hầu gia tới đã đứng từ xa canh giữ cửa viện, không để cho người khác lại gần. Mặc dù như thế, tiếng hoan ái trong phòng cũng truyền tới bên cửa.

Mặc dù không rõ ràng nhưng lại khiến lòng người run rẩy, suy nghĩ linh tinh.

Nàng đang ngây người, vừa ngước mắt lên thì nhìn thấy phu nhân dẫn theo tỳ nữ đi về phía này. Nàng hoảng sợ vô cùng, vội vàng từ phía xa nghênh đón, từ chối khéo léo: “Phu nhân, tiểu thư đã nghỉ ngơi rồi, người xem…”

Tề phi nhân nhìn thấy sắc mặt nha hoàn phiếm hồng, có mấy phần cảnh giác, liền dặn dò tỳ nữ của mình về trước. Bà kéo lấy Thanh Thanh, vừa bước vào trong viện đã nghe được động tĩnh trong phòng, bà lập tức kinh ngạc thất thần.

Nam nữ trong phòng không ngừng thở dốc, nữ nhân hét lên, rên rỉ, tiếng giường kẽo kẹt vang lên. Không cần tận mắt nhìn thấy, cho dù là ai cũng có thể tưởng tượng được tình cảnh dâm đãng trong phòng lúc này.

Vậy mà lại dám to gan làm ra chuyện xấu như thế này ở trong Tề phủ?

Phản ứng đầu tiên của bà chính là Trấn Bắc Hầu kia ỷ vào quyền thế làm nhục con gái bà, bà liền muốn gọi người tới liều mạng. Nhưng Thanh Thanh sống chết ngăn cản, cũng không còn quan tâm quy củ nữa, vội vàng lôi kéo bà ra khỏi cửa viện: “Phu nhân, sao người lại làm ầm lên chứ…”

Tề phu nhân vuốt vuốt chuỗi trân châu trên cổ mình: “Lẽ nào để ta nhìn thấy Lan Nhi bị chà đạp như vậy sao…” Lời còn chưa nói hết, bà cũng cảm thấy không đúng, rồi nhìn nhìn sắc mặt Thanh Thanh, chần chừ một chút,

cuối cùng cũng hỏi: “Trừ phi, bọn họ ở trong phủ cũng đã làm ra chuyện như thế này?”

Thanh Thanh nhỏ giọng bẩm báo: “Thật ra, Hầu gia rất tốt với tiểu thư, vô cùng ân cần. Chỉ là chuyện trong phòng có hơi nhiều chút. Nhưng nô tỳ thấy tiểu thư, tiểu thư cũng rất thích…”

Tề phu nhân giận giữ trách mắng: “Nói linh tinh! Nó là nữ nhi của Tề gia ta, cũng không phải…” Bà vốn muốn nói: “. cũng không phải là dâm phụ

bên đường. ”, nhưng mà lại dừng lại lấp lửng.

Thanh Thanh khuyên bà: “Phu nhân, người cũng biết thế tử là loại người như thế nào, bây giờ dù sao hắn cũng đã chết rồi, tiểu thư có Hầu gia yêu thương, hai người một lòng yêu thương nhau, hà tất cứ phải câu nệ lễ tiết? Lẽ nào cứ bắt tiểu thư phải khổ sở cả đời sống trong chùa sao? Hơn nữa, thân phận của Hầu gia, muốn lấy khuê nữ danh giá nào mà không được, ngài ấy lại cứ một lòng muốn ở cùng với tiểu thư, tự mình tới cửa chứ.

Người nên khuyên lão gia thành toàn cho hai người họ mới phải…” Tiếng động trong phòng càng lớn hơn.

Tề phu nhân nghe thấy những âm thanh vừa dâm đãng vừa mãn nguyện đó, quả thật là con gái của mình. Bà cảm thấy như có ngũ lôi đánh ầm ầm trên đầu mình vậy. Bà không nói được gì, chỉ đành vội vàng rời đi.

Nhưng bà đi được mấy bước, dần dần nghĩ lại những lời Thanh Thanh nói, trong lòng cũng hơi dao động.

Trấn Bắc Hầu nhỏ hơn bà mấy tuổi, khi còn trẻ chính là nhi lang anh tuấn danh chấn kinh thành. Bây giờ còn có thêm khí thế kiên cường trong quân đội, lại có thêm quyền thế như vậy, hiển nhiên là có mê lực của nam nhân trưởng thành.

Bình tâm lại mà nói, con gái mình mặc dù thanh xuân tươi đẹp, nhưng nếu so với hắn đúng là hơi miễn cưỡng. Càng huống hồ bây giờ con gái mình lại là quả phụ.

Bà không khỏi bước chậm hơn, hao tâm tổn trí cân nhắc chuyện này.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.