Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 186: chap-185




Chương 104: Hảo ý

Huyết mạch ẩn chứa gien rất cường đại, chỉ là Triệu Đạc Trạch được ưu việt, Khương Lộ Dao chỉ có thể cảm thán cũng không thể nói gì khác.

- Tương lai sau này ngươi đừng quên ý tốt của hắn là được.

Khương Lộ Dao nhắc nhở Triệu Đạc Trạch, nhận ân huệ của Triệu Đạc Dật, không thể lợi dụng hắn.

Tần vương phi khiến nàng khinh thường chính là điểm này.

- Ta hiểu được.

Triệu Đạc Trạch đỡ Khương Lộ Dao ra cửa, mỗi ngày đều tản bộ, từ lúc Khương Lộ Dao có thai, mỗi ngày Triệu Đạc Trạch giành chút thời gian cùng Khương Lộ Dao tản bộ.

Hoặc là hắn nằm bên người Khương Lộ Dao đọc sách, kể chuyện xưa cho hài tử trong bụng nghe.

Tuy Khương Lộ Dao cảm thấy khả năng là nữ nhi, nhưng Triệu Đạc Trạch thề son sắt, nói nhất định là nhi tử.

Chờ đến lúc sinh ra không phải nhi tử, hắn cũng không thể đem nữ nhi nhét trở lại trong bụng nàng.

Lúc tản bộ, Triệu Đạc Trạch rất ít nhắc tới chuyện phiền lòng, chỉ nói chuyện vui vẻ nhất, đối với Triệu Đạc Trạch mà nói nguy hiểm lớn nhất đã qua đi, những chuyện còn lại, nếu Triệu Đạc Trạch không thể chuyển hóa ưu thế làm việc trọng đại, hắn còn đáng làm nam nhân?

Hắn muốn hướng về phía trước, không muốn bị người khác bài bố vận mệnh, còn có thể bảo hộ thê nhi.

Hắn phải đủ cường đại, thê nhi mới không chịu khổ, bi kịch của Dương gia sẽ không tái hiện.

_____________________________________

Hưng Vinh hầu phủ đã hạ sính, nhưng Tần vương phủ nháo ra chuyện hoán tử bị chê cười, Hưng Vinh hầu có chút khẩn trương, Triệu Đạc Dật từ thứ tử biến thành đích tử, lại liên lụy đến vị trí thế tử, ân oán giữa Hưng Vinh hầu cùng Dương Soái, Hưng Vinh hầu cũng không cảm thấy có gì khó xử.

Hắn tự biết tầm mắt không đủ, liền đi hỏi lão hầu gia đang dưỡng bệnh, lão hầu gia hồi đáp, chỉ cần Tần vương phủ không tới từ hôn, thì Hoàn Nương phải gả qua, dặn dò Hưng Vinh hầu chuẩn bị thêm nhiều của hồi môn cho Hoàn Nương, của hồi môn so với lúc ban đầu còn nặng thêm ba phần.

Hưng Vinh hầu cũng không phải luyến tiếc bạc, hắn biết lão hầu gia muốn cùng Vĩnh Ninh hầu phủ phân cao thấp.

Chỉ là Hưng Vinh hầu phủ dù rộng rãi vẫn kém hơn Khương gia, Vĩnh Ninh hầu thế tử Khương nhị gia đã cho một phần của hồi môn chấn động toàn bộ kinh thành là núi vàng núi bạc.

Cho dù hắn có ngân phiếu, biết chạy đi đâu đổi nhiều bạc như vậy?

Huống chi Hưng Vinh hầu không phải chỉ có một mình Hoàn Nương là nữ nhi, hắn còn có năm sáu thứ nữ, nếu đem thật nhiều gia sản cho Hoàn Nương, chẳng phải là kêu thê nhi uống gió tây bắc?

Hoàn nương lại là thứ nữ....Hưng Vinh hầu đáp ứng với lão hầu gia sẽ làm hết sức.

Khương nhị gia chỉ có nhất tử nhất nữ, các phòng còn lại đều bị phân phát, lưu đày, Vĩnh Ninh hầu gia nghiệp to lớn như vậy đều của Khương nhị gia.

Hưng Vinh hầu nhắc tới gia sản của Vĩnh Ninh hầu cùng Gia Mẫn quận chúa hâm mộ muốn chảy nước miếng.

Năm đó Gia Mẫn quận chúa là nữ nhi mà đại trưởng công chúa quan ái nhất, lúc xuất giá mang theo của hồi môn cực kỳ phong phú.

Gia Mẫn quận chúa lại giỏi kinh doanh, mấy năm nay tích lũy ruộng đất cửa hàng nhất định không ít.

Vĩnh Ninh hầu chinh chiến hơn mười năm, có câu nói giết người phóng hỏa kim đai lưng, tu kiều bổ lộ vô thi hài, hắn làm tướng quân xuất chinh nhiều năm nước luộc có rất nhiều, thu được chiến lợi phẩm cũng rất nhiều.

( Yul: "giết người...thi hài" nghĩa là giết người phóng hỏa đai lưng vàng, xây cầu sửa đường chết mất xác, câu này đại ý là những kẻ xấu giết người phóng hỏa thì đều thanh danh hiển hách, đại phú đại quý, còn những người tốt thì lại chết mất xác)

Ai cũng không biết Vĩnh Ninh hầu thu được nhiều ít, nhưng ai cũng nhìn ra đó không phải là số lượng nhỏ.

Tướng lĩnh lãnh binh lấy mệnh chém giết, cũng không có ai đui mù đi truy cứu chiến lợi phẩm thiếu hay đủ, chỉ cần không quá đáng, hoàng thượng sẽ mở một mắt nhắm một mắt.

Hưng Vinh hầu đi tìm muội muội sủng phi trong hậu cung.

Muội muội cũng tán thành chuyện gả Hoàn Nương cho Triệu Đạc Dật, còn liên tục nói Hoàn Nương là người có phúc.

- Muội muội có nghe được chút tin tức gì không? Hoàng thượng có định đổi Tần vương thế tử?

Ánh mắt Hưng Vinh hầu sáng ngời, nếu nữ nhi làm Tần vương thế tử phi, đối với Hưng Vinh hầu phủ mà nói là chuyện vô cùng tốt, Tần vương là Đại Minh đệ nhất danh môn, vàng bạc gì đó nhất định không ít.

- Hoàng thượng cũng chưa nói cái gì, chỉ là Đại Minh triều luôn luôn trọng đích khinh thứ, nếu chuyện hoán tử có chứng cứ xác thực, dù hoàng thượng coi trọng Triệu Đạc Trạch cũng không thể vi phạm đích thứ chi đạo, ta nghĩ hoàng thượng sẽ bồi thường Triệu Đạc Trạch, nhưng vị trí thế tử có lẽ sẽ dừng trên người Triệu Đạc Dật. Tổ huấn cùng lễ pháp trước sau không thể làm trái, nghe nói đám ngự sử đã cổ động muốn dâng sổ con.

Sủng phi suy nghĩ, thấp giọng nói:

- Chỉ là hiện tại chúng ta cũng không thể đắc ý, cũng không được ôm cột nịnh bợ Tần vương phủ, hôn sự này nếu bọn họ đồng ý liền tiếp tục, nếu không đồng ý, Hoàn Nương cũng không phải không thể gả.

- Tần vương luôn coi trọng thể diện, ta nghĩ Tần vương phủ sẽ không dám hối hôn, vốn dĩ Tần vương đã bị mất hết mặt mũi, lại còn hối hôn, hắn còn dám ra cửa? Ta nghĩ Tần vương có khả năng đâm lao phải theo lao.

Hưng Vinh hầu rất hiểu bản tính của Tần vương.

- Muội muội nói thử xem, rốt cuộc Hoàn Nương sẽ tranh hay là không tranh?

- Trước khi hoàng thượng ra quyết định, tốt nhất đừng manh động. Ta nghe nói Triệu Đạc Dật phụng dưỡng Tần vương phi như thân mẫu, vẫn luôn xem nhẹ đích mẫu, sau khi chân tướng bị vạch trần, hắn đã chịu đả kích quá lớn, không biết hắn có thể lại xem Tần vương phi như mẫu thân hay không, ca ca trở về nhất định phải dặn Hoàn Nương để ý Tần vương phi, Hoàn Nương ăn dùng, nhất định phải dùng người của mình, Tần vương phi không chỉ là vương phi, còn là y nữ, thái tử bị bệnh nặng như vậy mà nàng có thể duy trì, y thuật nhất định rất cao.

- Trong phủ thiếu nô bộc có kinh nghiệm...Hoàn Nương nơi đó...

- Ta sẽ giúp Hoàn Nương chuẩn bị, nếu hoàng thượng có thể đáp ứng Khương nhị gia, vì sao không thể đáp ứng ta?

Nàng chính là sủng phi của hoàng thượng, Khương nhị gia chỉ là sủng thần không đáng là gì, chỉ là một vai hề nhảy múa chọc cười.

Sủng phi chướng mắt Khương nhị gia, nhưng nàng rất thông minh không biểu hiện ở trước mặt hoàng thượng.

- Để Hoàn Nương đứng vững vàng, là của nàng, ta sẽ giúp nàng tranh tới tay.

Sủng phi cũng muốn mượn thực lực của Tần vương phủ cũng cố địa vị của nàng trong hậu cung.

Hoàng thượng long thể càng bất kham, đã muốn chảy hết sinh mệnh, tuy sủng phi vẫn phong nhã hào hoa, nhưng hạt giống của hoàng thượng lại không tốt, cho dù nàng đất đai phì nhiêu cũng không thể nở hoa kết trái, nàng đã từ bỏ ý niệm sinh hoàng tử, chỉ muốn đem hoàng tử tang mẫu quá kế dưới danh nghĩa của nàng.

Một khi thái tử chết bệnh, hoàng thượng sẽ lập hoàng hậu khác, đó là cơ hội tốt mà nàng cần nắm bắt.

Hưng Vinh hầu tán đồng ý nghĩ của muội muội, bảo đảm trở về sẽ dặn dò Hoàn Nương chu đáo tỉ mỉ.

Tần vương thái phi vẫn không sai người tới thông tri Hưng Vinh hầu phủ hối hôn hoặc chậm hôn kỳ, hôn kỳ sắp tới gần, Hưng Vinh hầu phủ tích cực trù bị hôn sự.

Sau khi Hoàn Nương nghe chuyện hoán tử, nàng không muốn gả cho Triệu Đạc Dật có thân phận xấu hổ, nàng nhìn rất rõ ràng, phu thê Triệu Đạc Trạch đồng tâm hiệp lực, thấu hiểu lẫn nhau, người khác chen chân không được.

Khương Lộ Dao thông minh nhạy bén, tuy Hoàn Nương có tâm cùng nàng ganh đua cao thấp, cũng chỉ muốn chứng minh bản thân cũng là nữ tử có nét đẹp nội tâm.

Chứng minh nàng có tài tình, tài hòa không kém gì Khương Lộ Dao.

Gả cho thứ tử Triệu Đạc Dật, dựa vào Tần vương phủ, Hoàn Nương trôi qua ngày tháng sẽ tương đối thư thái.

Hiện giờ, Triệu Đạc Dật từ thứ tử biến thành đích tử, thân phận quá mức mẫn cảm xấu hổ, còn có Tần vương phi, Hoàn Nương không thể nào xem trọng Triệu Đạc Dật.

Nàng muốn hối hôn, nhưng phụ huynh sẽ không đồng ý, bọn họ đều ngóng trông nàng có thể gả vào Tần vương phủ, cướp danh hiệu thế tử phi từ trên tay Khương thị, Hoàn Nương thống khổ xoa trán, nàng nên làm cái gì bây giờ?

Dương gia như thế nào lại không có chút động tĩnh?

Tùy ý ngoại tôn Dương Soái thú tôn nữ của kẻ thù sao?

Nếu Hoàn Nương đơn độc hối hôn, đời này nàng cũng đừng nghĩ gả cho người khác.

- Tiểu thư, nô tỳ giúp người hỏi thăm, nghe nói Dương gia rất lộn xộn, thái quân...Không phải...

Nha hoàn thấp giọng nói:

- Sau khi lão quả phụ thanh tỉnh lại, biết chuyện hoàng thượng không sách Triệu nhị thiếu gia làm thế tử, rất tức giận, điên cuồng nhắc mãi đích thứ lễ giáo, thê tử thủ tiết của Dương đại lang trị không được, vì không muốn lão quả phụ nói bậy, liền nhốt lại, nhưng làm thế này, liền truyền ra thanh danh bất hiếu, các vị phu nhân thủ tiết còn lại trong Dương gia cũng có chủ trương, hiện giờ Dương gia đã loạn thành một đoàn, chỉ sợ là không rảnh để ý tới chuyện hôn nhân này.

- Tần vương phủ đâu?

- Tần vương vẫn không ra cửa, thái phi hồi phủ chỉ vào linh bài của Dương phi mắng to một hồi, sau đó nghe nói bị bệnh, chuyện trong phủ nói là giao cho thế tử phi, nhưng thế tử phi vừa mới hoài thai, nghe nói thai còn chưa ổn định, phu thê Khương nhị gia cùng Gia Mẫn quận chúa tới tìm thái phi, cũng không biết nói gì đó, thái phi miễn cưỡng lo liệu vương phủ.

Nha hoàn vui sướng nói:

- Tiểu thư vào cửa, nội trạch vương phủ sẽ về tay người.

Hoàn Nương phản bác nói:

- Ta thà không cần, ngươi nghĩ nội trạch vương phủ dễ dàng nắm giữ? Thế tử phi mang thai không thể tiếp tục quản hậu viện bếp núc, ngươi không nghĩ trong này có huyền cơ? Huống chi thân phận của hắn rất mẫn cảm, ta xử lý hậu trạch chẳng phải sẽ khiến người khác cho rằng hắn có dã tâm với vị trí thế tử?

- Không phải các vị phu nhân đã nói, đích tử sẽ thừa tước sao?

- Vấn đề là trong lòng hoàng thượng không có hắn, chỉ có Tần vương thế tử Triệu Đạc Trạch. Khương nhị gia được bệ hạ coi như sủng thần, cho dù cô cô thường xuyên hầu hạ bệ hạ, cũng không thể đuổi kịp Khương nhị gia. Năm nay hoàng thượng đã sáu mươi, hậu cung giai lệ đông đảo, hắn đối với nữ tử chỉ sợ đã sớm phai nhạt, cô cô thắng ở tuổi trẻ mỹ mạo, tính tình hợp ý hoàng thượng, nếu không cũng không đến mức sủng quan hậu cung, sủng phi không có nhi tử, kết cục có thể tốt?

P/s: ta về r nè. Nhớ vote ta nha, xí ta ra chương nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.