Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Chương 77




“Đúng vậy, đó là tẩm cung của hoàng hậu.”

“Hoàng tổ mẫu, Thiên Thiên không thể ở trong cung.”

“Không thể ở trong cung? Vậy con nghỉ ngơi ở đâu?” Thái Hoàng Thái Hậu sắc mặt khẽ biến.

“Thượng thư phủ a.” Tiểu Thiên không chút nào lo lắng hồi đáp. Hiện tại thượng thư phủ đều cho rằng nàng là lão Đại, ngay cả Niếp Vân Hạc lão nhân kia hiện tại cũng không dám cãi nàng một tiếng, nàng ở Thượng thư phủ chính là ông trời a, ở trong cung thì hoàn toàn khác, hoàng tổ mẫu không nói, hôn quân kia mới là lão Đại, động một cái, tâm tình hắn không tốt là lại hô chém, hô giết nàng, Niếp Tiểu Thiên nàng đương nhiên vẫn còn muốn hảo hảo sống thật lâu a.

“Không được!” Thái Hoàng Thái Hậu một mực cự tuyệt , “Ngươi là hoàng hậu, làm sao có thể ở lại nhà mẹ đẻ , chuyện này nếu truyền ra ngoài thì thực không tốt.”

“Không sao đâu, con. . . . . .”

“Không được!” Về điểm này, Thái Hoàng Thái Hậu nhất định không chịu nhượng bộ, nếu để cho nha đầu kia cha mẹ kia về nhà mẹ đẻ ở, làm sao có thể cùng Tấn nhi bồi dưỡng tình cảm chứ.

“Hoàng tổ mẫu. . . . . .” Tiểu Thiên khẽ lên tiếng, bộ dáng tựa như muốn khóc.

“Chuyện này không thể thương lượng!” Thái Hoàng Thái Hậu một chút cũng không để cho Tiểu Thiên có cơ hội phản bác.

“Nhưng. .. . . . Nhưng con thực sự rất nhớ mẫu thân.” Nếu giả khóc không được, vậy giả đáng thương đi, dùng đến tình cảm mẹ con thắm thiết của hoàng hậu và mẫu thân nhất định sẽ thành công.

“Nhớ mẫu thân cũng không đựoc! Tóm lại con nhất định phải ở trong cung.”

“Hoàng tổ mẫu

” ô oa

Lão thái thái đột nhiên trở nên kiên quyết như vậy, kế hoạch ra đi kia của nàng làm sao có thể tiếp tục a, nàng không phải tới nơi này để làm một cổ nhân a, nàng là muốn quay về với gia đình ở thế kỷ 21 nha, nơi đó có rất nhiều mĩ nam bác sĩ đang chờ nàng đến câu a, ở đây cái gì cũng đều không có, nàng làm sao sống được a.

“Lần này Ai Gia không thể nghe theo lời của con được.” Thái Hoàng Thái Hậu trả lời thực kiên quyết.

“Nhưng. . . . . . Con có thể tuỳ ý xuất cung không?” Được rồi, nàng nhượng bộ, chỉ cần có thể xuất cung, còn sợ không thể nghĩ cách sao?

“Chuyện này. . . . . .”

Hoàng tổ mẫu, con thực đã rất nhượng bô, người nều không đáp ứng con, có chết con cũng không ở lại trong cung.”

Thái Hoàng Thái Hậu liếc mắt nhìn Tiểu Thiên một cái, trong lòng thầm suy tính, nếu thực sự làm cho nha đầu kia nóng nảy, đến lúc đấy nàng ta nghĩ quẩn và làm liều, người mà ngay cả hoàng đế đều dám đánh thì còn có chuyện gì mà không thể làm kia chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.