[Harry Potter] Phản Bội

Chương 28: Dã Ngoại




Ngay trong đêm, xe ngựa kéo đã về đến tòa lâu đài Hogwarts.

Một đám nhóc tân sinh cùng soái ca tóc vàng Alexander Von Ludwig vừa tiến vào đại sảnh đường, gần như toàn bộ nữ sinh Hogwarts đã đồng thời hít ra hít vào mấy ngụm khí háo sắc.

Anh ta thật sự là một thanh niên người Đức đẹp trai, màu tóc vàng dưới ánh nến chiếu rọi phát ra hào quang rạng rỡ, con ngươi màu lam thâm trầm như nước biển, còn khóe miệng, thì cong lên thành một nụ cười rất đỗi chuẩn mực và ôn nhu.

Ngồi trên bục cao là hiệu trưởng Dumbledore, trong mắt ông ta nhanh chóng lóe lên một tia hoài niệm, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Ông ta cũng luôn quan sát, theo dõi mỗi một cử động của Bellatrix.

Khóe môi Bellatrix ngày càng lan rộng, hiển nhiên, thấy được biểu cảm giả vờ trấn định, tránh làm việc thất lễ của một bạch phù thủy như Dumbledore, không hiểu sao cô có cảm giác rất khoái trá.

Tân sinh theo thứ tự tiến lên, đợi chiếc mũ phân loại hét to tên ký túc xá phù hợp với bọn chúng.

Mà mỗi lần chiếc nón xướng tên nhà nào, là nhà đó sẽ phát ra một tràng pháo tay nồng nhiệt, chào mừng học sinh mới gia nhập.

Đến phiên người cuối cùng, Alexander, Dumbledore đứng lên, dùng giọng điệu hòa ái nói: "Tất cả các em học sinh! Năm nay chúng ta cùng nghênh đón một học sinh trao đổi đến từ Dumstrang, Alexander Von Ludwig.

Mũ phân loại sẽ đảm nhiệm việc lựa chọn ký túc xá cho cậu ấy, đồng thời, cậu ấy cũng sẽ ở lại đây hai năm cùng các em học tập và rèn luyện.

Mong các em nhiệt liệt hoan hô Alexander Von Ludwig!"

Bốn nhà đồng thời vỗ tay rầm rộ chào mừng, một ít nữ sinh nhiệt tình của Gryffindor thậm chí còn đứng dậy, bắn về phía Alexander những ánh mắt mong chờ đầy hàm ý.

Alexander bình thản mỉm cười đi lên phía trước, ngồi lên chiếc ghế bốn chân, giáo sư McGonagall nhẹ nhàng đặt chiếc nón phân loại xuống đầu anh ta.

Trước hàng nghìn con mắt mong chờ, nón phân loại lớn tiếng kêu lên: "Slytherin!"

Các nữ sinh ngồi trên bàn dài Slytherin lần đầu tiên dùng thái độ cực kỳ không khiêm tốn nhiệt liệt chào mừng nam sinh Alexander vừa gia nhập nhà, Alina vừa vỗ tay vừa thúc khuỷu tay đụng đụng Bellatrix: "Này, mình đã nói rồi, Dumstrang mà đến thì chắc chắn sẽ vào nhà Slytherin của chúng ta.

Râu Merlin a, mình thật sự rất hưng phấn!"

Nói xong, cô nàng dường như nhớ đến cái gì, lại đẩy đẩy Bellatrix: "Đúng rồi, Bellatrix! Cậu là nữ huynh trưởng của Slytherin chúng ta, mau đứng lên chào hỏi anh ấy một chút đi!"

Bellatrix bắt đắc dĩ chậm rãi đứng dậy, cười cười hướng Alexander vươn tay: "Alexander Von Ludwig, tôi là nữ huynh trưởng của Slytherin, Bellatrix Black, chào mừng anh đến với nhà Slytherin của chúng tôi." Không thể phủ nhận, anh ta là một chàng trai vô cùng tuấn mỹ, nhìn gần hơn một chút cũng hoàn toàn không phát hiện ra tì vết.

Alexander cũng khách khí cầm lấy tay Bellatrix: "Black, xin chào, tôi rất vui khi được vào Slytherin.

Cô có thể gọi tôi là Alexander, hoặc là dứt khoát gọi luôn Alex."

Bellatrix mỉm cười gật đầu: "Tốt lắm Alex, nếu cần trợ giúp điều gì, anh cứ đến tìm tôi.

Anh cũng có thể gọi tôi là Bellatrix."

Đơn giản mà giới thiệu xong, Alexander ngồi xuống, nho nhã lễ độ đáp lại từng câu hỏi tò mò của đám đông đang hưng phấn, đúng thật là phong độ thắng hảo cảm.

Vài ngày sau đó, nhờ có sự giáo dưỡng tốt từ nhỏ cùng với phong thái ôn hòa, cử chỉ tao nhã, Alexander nhanh chóng hòa hợp với bầu không khí của Slytherin.

Những biểu hiện xuất sắc trên lớp học của anh ta cũng ghi được cho Slytherin rất nhiều điểm, sự nổi tiếng này thậm chí còn vượt xa thủ lĩnh được công nhận của nhà rắn, Lucius Malfoy.

Nhưng hai người Lucius và Alexander cũng không giống như suy đoán của mọi người mà cạnh tranh qua lại, họ ngược lại còn trở thành bạn tốt.

Narcissa có một lần đùa nghịch hỏi tại sao Lucius không ghen tị gì khi Alexander đoạt hết ánh hào quang của cậu ta.

Lúc ấy, Lucius chỉ cưng chiều nhìn cô nàng một cái.

Để ý xung quanh thì thấy tất cả mọi người đều đang làm bộ đọc sách, thật ra là đang dỏng hết lỗ tai lên mà nghe sao cho rõ ràng.

Lucius cố ý kéo dài sự yên lặng hoa lệ, sau đó mới chậm rì rì nói: "Alex là một người rất đáng để kết bạn, bọn anh có rất nhiều điểm chung.

Có thể có được tình hữu nghị với Alex, anh rất vui mừng, về phần những cái khác, không nằm trong sự bận tâm của anh."

Bellatrix cười thầm trước sự dối trá của Lucius.

Cậu ta hiển nhiên đã thấy được thế lực của gia tộc Ludwig, tất nhiên phải tận lực tìm cách cùng Alexander kết giao.

Tuy rằng Alexander chỉ là con lẻ, nhưng pháp thuật anh ta cao thâm, nhất định tương lai sẽ chiếm được địa vị trọng yếu trong gia tộc Ludwig.

Từ giờ trở đi cùng anh ta giao du, không thể nghi ngờ trong tương lai có thể xây dựng được mối giao hữu bền chặt giữa gia tộc Malfoy và gia tộc Ludwig.

Học kỳ đầu tiên sau khai giảng, Roldophus bám lấy Bellatrix càng ngày càng chặt.

Mỗi lần thấy Bellatrix là cậu ta liền mang ý đồ muốn thân cận với cô hơn một chút, cũng không màng đến thái độ xa cách của cô.

Chắc chắn cậu ta cũng đã biết được dự tính của gia tộc Lestrange và gia tộc Black, chuyện hôn ước này mà không khiến cậu ta cao hứng được mới là dị thường.

Cô nàng Josie thì lại nắm chặt hết tất cả mọi cơ hội để có thể kéo giãn khoảng cách giữa hai người, cũng cố gắng không cho Bellatrix sắc mặt tốt.

Chỉ có một mình Bellatrix là mở to mắt lên nhìn những hành vi dở hơi của hai người này, cũng thường vì hai người này mà tự chọc cười chính mình.

Sắp tới cuộc dã ngoại cuối tuần đến Hogsmeade của học sinh ngoài năm ba, toàn bộ các học sinh được quyền đi đều hưng phấn lên kế hoạch chọn địa điểm du ngoạn.

Ngoại trừ những người bạn bản thân đã hẹn cùng đi chơi, một ít nam sinh cũng bắt đầu nhân cơ hội này rủ cô gái họ thích cùng đi dạo ở làng Hogsmeade, sau đó uyển chuyển tìm cách thổ lộ tình cảm.

Ngày đi chơi không lâu liền tới, học sinh ngoài năm ba đều đã tập hợp đẩy đủ ở địa điểm xuất phát.

Alina kéo cánh tay Robot đang chờ ở đội ngũ nhà Slytherin, thấp giọng cùng Robot thảo luận đầu tiên hai người nên đi nơi nào.

Còn Narcissa thì chỉ mới là học sinh năm hai, không được phép đi đến Hogsmeade cho nên cô nàng chỉ có thể không buông tha mà đi đến chỗ Lucius, nước mắt rưng rưng nhìn cậu và anh chàng Alexander nói chuyện rất vui vẻ.

Cho đến khi Lucius hứa sẽ đem sô-cô-la từ tiệm Công Tước Mật trở về, Narcissa mới nín khóc cười hi hi.

Andromeda thì nhìn Bellatrix đang trừng mắt cảnh cáo bản thân một cái, sau đó cô nàng liền vụng trộm trà trộn vào đội ngũ của Gryffindor.

Tìm thấy Ted, cô nàng lập tức kéo lấy cánh tay cậu ta.

Bellatrix hết cách lắc đầu, đành hướng về phía Ted gật đầu một cái, mỉm cười xem như chào hỏi, đồng thời cũng nhắc nhở cậu ta thay cô xem chừng Andromeda, đừng để cô nàng chạy loạn.

Ở bên cạnh bọn họ là Frank đang nắm chặt tay Elyse, hai người thân thiết cười nói với nhau, chỉ có Eden là một thân một mình, cô đơn đứng sau lưng hai người bạn, phờ phạc ỉu xìu cúi đầu.

Thời tiết tháng mười đã bắt đầu trở lạnh, gió thu từng đợt thổi bay lá rụng màu vàng óng ánh nằm đầy trên đất.

Một chút giá lạnh này đương nhiên không ngăn được sự nhiệt tình của các học sinh, vừa đến Hogsmeade, bọn họ đã kích động kéo bạn bè chạy tứ phía bắt đầu hành trình như kế hoạch định sẵn, trong chốc lát, các cửa hàng đều chật ních người.

Tránh được cái đuôi đần độn Roldophus, Bellatrix lãng đãng đi dạo.

Gió thu thổi bay áo choàng của cô, cô cẩn thận siết thật chặt lại cổ áo, một mình đi trên con đường nhỏ của làng.

Xung quanh phần lớn là nhóm bạn tụm năm tụm bảy, hoặc là những người có đôi có cặp, một đường cười, quậy phá không chút âu lo.

Nhìn bọn họ vui vẻ, đột nhiên Bellatrix cảm thấy có chút cô đơn, cái loại cảm giác tịch mịch này chậm rãi rót vào tim cô, khiến cô thật khát vọng có một người để làm bạn, người có thể hiểu được nỗi lòng khó xử của cô giờ phút này.

Không phải là tình thân, tình bạn của Andromeda, Narcissa hay Alina, cũng không phải là tình cảm đơn phương ngây ngô của Eden hay Roldophus, cô đang mơ tưởng về một bóng dáng, với khí chất vừa tao nhã lại thành thục ấy, vừa cảm giác xa lạ lại vừa quen thuộc ấy.

Vừa có một cái tên thoắt hiện lên trong đầu, dễ dàng có thể gọi đến bên miệng.

Nhưng làm thế nào đi chăng nữa Bellatrix cũng không thể đem cái tên ấy nói ra.

Tâm trạng đang bình tĩnh của cô trở nên nôn nóng một cách bất thường, cho đến khi cô thấy được thân ảnh quen thuộc ngồi cách đó không xa.

...!

Chương 27 xuất hiện ngay khi được 27K lượt đọc.

Cảm ơn các bạn rất nhiều!❤❤.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.