Phòng ăn cảnh biển.
Tưởng Vĩ Quốc, Trang Tĩnh Vũ, Tưởng Thiên Lỗi, Trang Hạo Nhiên và các nhân viên cấp cao, còn có Vitas, Laurence cùng nhau theo một con đường khác, trầm mặc đi đến sau một tấm bình phong nào đó sau bàn VIP, cùng ngẩng đầu, xuyên qua tấm bình phong lờ mờ, có thể thấy Jenny cao quý xinh đẹp ngồi tại chỗ, đang cầm trà hoa lên uống, thư ký trưởng tập đoàn Hàn thị - Anna, mỉm cười khom người, tự mình bưng lên một chút hoa quả vừa được chuẩn bị cho vị tiểu thư này...
Mọi người nhìn tình huống này, đều không lên tiếng.
Hoắc Minh đứng một bên, cũng tự mình phục vụ, ngước mắt nhìn Jenny ngồi tại chỗ, thái độ bình tĩnh kia, làm cho người ta run sợ, hai mắt anh ta lưu chuyển, nghĩ Đường Khả Hinh sao còn chưa đến? Không phải là theo dõi trận địa rồi bỏ trốn chứ?
Một thang máy khác của phòng ăn nhanh chóng mở ra.
Đường Khả Hinh sau thời gian tĩnh lặng, dẫn theo hai nữ trợ lý của bộ phận rượu, cùng mặc đồng phục màu đen, chuyên nghiệp mỉm cười đi ra khỏi thang máy.
Hoắc Minh lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Đường Khả Hinh cuối cùng đã xuất hiện, anh ta chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, lập tức xoay người, cúi người xuống hướng về phía Jenny nói: "Jenny tiểu thư, phó quản lý bộ rượu của Hoàn Cầu chúng tôi, Đường tiểu thư đã đến rồi."
Động tác trong tay Jenny dừng lại, bưng ly trà, nhanh chóng ngước mắt!
Đường Khả Hinh đã tươi cười vô cùng ngọt ngào và chuyên nghiệp, mặc đồng phục chuyên gia hầu rượu màu đen, đeo bao tay trắng, hoàn toàn không đem chuyện xảy ra hôm nay xem như là một sự việc nghiêm trọng, cất bước mà đến, dẫn theo hai nữ trợ lý, đi tới bên cạnh Jenny, cùng khom người hạ lễ, mềm mỏng cười chào hỏi: "Jenny tiểu thư, chào mừng cô đến với phòng ăn cảnh biển của khách sạn Á Châu, tôi là phó quản lý của bộ phận rượu thuộc tập đoàn Hoàn Cầu, Đường Khả Hinh!"
Nhóm người Tưởng Vĩ Quốc ngồi sau bức bình phong, khẩn trương ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Vitas càng ngồi bên trong, vì lo lắng tình hình của học trò, mà hơi thở cũng trở nên nặng nề!
Anna lưu chuyển ánh mắt, hơi nghiêng mặt nhìn Đường Khả Hinh.
Đôi mắt sắn bén của Jenny chợt lóe, chậm rãi đặt ly trà trong tay xuống, ngửa mặt nhìn về phía Đường Khả Hinh đứng một bên, kính cẩn lễ phép, cô đột nhiên cười lạnh nói: "Đường tiểu thư, không ngờ sao? Chúng ta lại gặp mặt? Nhưng cô thực sự là một người cao quý rất bận rộn, để khách chờ cô lâu như vậy!"
Đường Khả Hinh nghe lời này, hai mắt chợt lóe, lập tức mỉm cười, nói: "Thực sự vô cùng xin lỗi, vì sáng sớm có một cuộc họp phải tham dự, không ngờ Jenny tiểu thư lại đại giá quang lâm đến khách sạn chúng tôi, mà không đích thân gặp mặt cùng phục vụ, thật sự là sơ sót của tôi. Xin cô thứ lỗi."
Jenny đột nhiên cười, sắc mặt dần thu lại, đôi mắt bộc lộ ánh nhìn lãnh đạm, ngửa mặt tức giận nhìn về phía Đường Khả Hinh, nói: "Nghĩ đến những lời nói dối đùa giỡn tôi sáng nay như vậy, tôi còn tưởng rằng Đường tiểu thư thân phận cao quý, không sợ cường quyền, một mực muốn tự tìm niềm vui, mà xằng bậy đùa giỡn tâm tình người khác! ! Hiện tại xem ra, thái độ khom lưng khuỵu gối của cô lúc này, và thái độ sáng nay của cô, thực sự là khác biệt rất lớn đấy! Đây là thái độ của khách sạn Á Châu, hay lại là thái độ của cô? Không có tố chất và tiết chế như vậy, bên ngoài thì lại tô vàng nạm ngọc! !"
Nhóm người Tưởng Vĩ Quốc lập tức ngẩng đầu nhìn.
Đường Khả Hinh mỉm cười bình tĩnh nghe những lời này, mềm mỏng cười nói: "Xin hỏi Jenny tiểu thư, đến từ Pháp đúng không?"
Jenny bình tĩnh nhìn cô.
Đường Khả Hinh im lặng chờ đợi một lúc, hiểu được câu trả lời, mới mỉm cười nói: "Chắc hẳn Jenny tiểu thư đang ở Pháp, hiển nhiên sẽ cảm nhận được sự lãng mạn và bầu không khí tràn ngập tình yêu nơi đó. Cho nên trong mắt rất nhiều người ở đất nước chúng tôi, việc cô muốn biết tên họ của một người đàn ông, hiển nhiên sẽ khiến cho chúng tôi hiểu lầm, cảm thấy cô có phải là đã động lòng rồi hay không!"
Jenny chăm chú nhìn cô.
Anna cũng nghe thấy có chút thú vị, ánh mắt lưu chuyển nhìn cô.
Trang Hạo Nhiên ngồi một bên, im lặng không lên tiếng nhìn về phía Đường Khả Hinh!
"Trung Quốc chúng tôi vốn có xếp hạng họ của nhiều gia đình, lấy họ Triệu dẫn đầu, cho nên tên họ trong mắt của người dân trong nước chúng tôi, là một thân phận, một cột mốc, hơn nữa còn là một dấu hiệu! Chúng tôi quý trọng dấu hiệu có thể đại diện cho chính chúng tôi. Cho nên lúc tôi đến nước Anh, lúc nhận nhiệm vụ, hay cho đến tận bây giờ cũng đều nói cho người khác biết, tôi tên Đường Khả Hinh! Bởi vì thừa nhận quốc tịch của mình, công nhận xuất xứ của mình, cũng chính là sự tự hào và kiêu ngạo của chính bản thân mình!" Đường Khả Hinh nhanh chóng nói.
Đôi mắt Jenny chợt lóe, nhìn chằm chằm người này.
Anna vẫn trầm mặc không nói gì nhìn cô.
Đường Khả Hinh lại ngước mặt lên mỉm cười nói: "Cho nên, sáng nay lúc Jenny tiểu thư dò hỏi tên họ người đàn ông kia, đối phương chưa cho phép tôi, nên không thể dễ dàng tiết lộ tên họ người ấy được."
Jenny cười lạnh nhìn về phía cô, phẫn nộ nói: "Vậy sao cô lại nói dối tên họ tổng giám đốc tập đoàn Á Châu cho tôi!"
Tưởng Thiên Lỗi ngồi một bên, nghe lời này, hai mắt khẽ đảo.
Trang Hạo Nhiên cũng chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, ngón tay nhẹ vươn ra, vuốt cằm của mình.
Đường Khả Hinh nghe lời này, mỉm cười nói: "Trước khi cùng cô nói chuyện sáng nay, tôi ở nhà thầy mình, làm ra một chuyện có lỗi, bởi vì tôi xử lý không thỏa đáng, đem bồn cây tùng 12 tháng vô cùng quý giá ở đất nước chúng tôi trong nháy mắt toàn bộ đều làm vỡ nát. Mà đúng lúc, người thầy này của tôi, chính là một người Pháp, lúc đó, ông ấy nói một câu, khiến cho tôi cả đời cảm động, ông ấy nói tương lai nếu như tôi biết điều, rượu đỏ, tùng 12 tháng, bao gồm cả những thứ khác, toàn bộ là của hồi môn của tôi!"
Mọi người nhìn về phía Vitas.
Vitas cũng trầm ngâm nhìn Đường Khả Hinh.
Jenny cũng nhíu mày thật chặt nhìn cô.
Lúc này Đường Khả Hinh, bộc lộ thái độ nghiêm túc, mỉm cười nói: "Thầy tôi, nghiêm cẩn, khắt khe, sắc bén thậm chí có vài phần cố chấp, mà tôi lại thường xuyên ngang bướng, gặp rắc rối, thậm chí vào đêm hôm trước, còn cùng ông ấy đùa giỡn, đem chai rượu đỏ mà ông quý trọng nhất bán đi, dùng để đổi lấy một món quà sinh nhật, tặng cho người quan trọng nhất! Tối hôm qua lúc tôi bị xử phạt nghiêm khắc, nhìn ánh mắt vừa yêu vừa hận của thầy, trong lòng tôi bỗng thấy xúc động, bởi vì ông ấy hiểu được tôi. Tại đây trong nháy mắt, vì rượu đỏ, làm cho hai người hai ranh giới bất đồng về giá trị quan, bất đồng thái độ, bất đồng hoàn cảnh đến gần nhau hơn, thông qua thứ máu của cuộc sống kia, hiểu biết sự gần gũi từ trái tim đến trái tim! Thực ra trong quá trình, sẽ có mâu thuẫn, không thoải mái, hiểu lầm, thậm chí tổn thương lẫn nhau, nhưng mà chúng tôi đều dùng sự khoan dung vì những ấp ôm tình cảm vĩ đại trong lòng, để hiểu được đối phương, đến cuối cùng, một chút dịch rượu giống như máu của sinh mệnh kia, nhất định sẽ lãng mạn hòa hợp cùng một chỗ. Thậm chí có lúc, tôi còn thấy thầy tôi nghiêm túc, ngồi trước bàn đọc sách, lúc chăm chú xem tài liệu rượu đỏ, tôi cảm thấy ông ấy là một ông lão Pháp rất lãng mạn. Cũng như Jenny tiểu thư, cô hào hoa phú quý, xinh đẹp động lòng người, nhất định cũng giống như thầy tôi, có ấp ôm tình cảm lãng mạn khoan dung, tha thứ cho một cô gái, cô ấy vô tâm nói ra một câu vui đùa. Bởi vì trong thế giới của cô ấy, vì thầy luôn mang đến cho cô ấy tình yêu thương, mang đến ấp ôm tình cảm lãng mạn của Pháp, cô ấy tuyệt đối không ý khiêu khích, hay trêu đùa gì cả."
Ánh mắt Anna nhẹ nhàng lưu chuyển, nhìn về phía cô gái khuôn mặt ngọt ngào, vẻ mặt chân thành này, hơi bộc lộ nụ cười.
Nhóm người Tưởng Vĩ Quốc, Trang Tĩnh Vũ, cũng dần dần yên lòng bộc lộ nụ cười, Vitas ngồi tại chỗ, cũng nhàn nhạt, ôn nhu cười.
Jenny ngước mắt, vẫn còn chút bực tức nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh vẫn nhìn Jenny, tươi cười, nói: "Trung Quốc chúng tôi có câu châm ngôn, anh em xa không bằng láng giềng gần, có thể có duyên làm hàng xóm, cũng là duyên phận khó có được rồi. Biến chiến tranh thành tơ lụa, nhấn mạnh sự qua lại lẫn nhau sau khi trải qua chiến tranh, những người thường như chúng tôi, không phải là lại càng nên lợi dụng chút học tập rèn luyện và tiết chế của chính mình, vì quốc gia mình, mà biểu hiện ra một chút tốt đẹp sao? Xin cô cho tôi một cơ hội như vậy, vì cô mà thể hiện ra cách đãi khách của con người đất nước chúng tôi, cũng xin cô cho khách sạn Á Châu chúng tôi một cơ hội, thể hiện tiêu chuẩn phục vụ hạng nhất của khách sạn chúng tôi. "
Tưởng Thiên Lỗi lập tức kích động ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh!
Trang Hạo Nhiên cũng khẽ nhếch miệng bộc lộ ý cười kiêu ngạo, tán thưởng nhìn Đường Khả Hinh.
Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ cũng cười.
Jenny ngẩng đầu, ánh mắt lưu chuyển nhìn người này.
Lúc này Anna nhịn không được mới lên tiếng, mỉm cười nói: "Luôn nghe tiêu chuẩn phục vụ của khách sạn Á Châu đứng hạng nhất, nhất là trong việc huấn luyện và kiểm định nhân viên, đều làm xuất sắc như nhau. Hôm nay may mắn được thấy tận mắt phong thái tiếp khách của nhân viên khách sạn, quả nhiên nghe tiếng không bằng gặp mặt."
Đường Khả Hinh mỉm cười, chỉ đơn giản gật đầu chào hỏi.
Jenny nghe lời này, đôi mắt trong nháy mắt lưu chuyển, lại ngửa mặt mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Nghe nói khách sạn các cô đạt chuẩn 5 sao bạch kim, không dưới mấy trăm nơi, trong đó có khách sạn dưới danh nghĩa của Hàn thị, cũng là vinh quang lẫy lừng một phương. Lần này tôi mang theo thành ý của tổng thống Pháp chúng tôi sắp sửa đến đây, đến khách sạn thăm dò tình hình thực tế, vì tương lai anh ấy vào ở, làm một buổi tham khảo, thế nhưng tôi ngồi tại đây đã hơn một tiếng rưỡi rồi, ngoại trừ phần diễn thuyết đặc sắc vừa rồi của cô, cái gì tôi cũng không cảm nhận được cả! Cô chính là thay thế khách sạn các người, cứ như vậy mà phục vụ khách sao?"
Đường Khả Hinh nghe lời này, sớm có chuẩn bị, mỉm cười, nói: "Jenny tiểu thư thân phận tôn quý, mang theo sứ mệnh mà đến, nhất định sẽ đưa ra những đánh giá công bằng đối với các khách sạn. Chúng tôi tin rằng, việc đến thăm của cô, nhất định sẽ vì khách sạn chúng tôi, đưa ra ý kiến quý giá. Nếu như cô có những yêu cầu khác với khách sạn của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp thật tốt, vì tổng thống Pháp ghé thăm mà tận tâm tận lực! !"
Jenny vừa nghe lời này, đôi mắt mạnh mẽ chớp lóe, ngửa mặt mỉm cười nói: "Nước Pháp chúng tôi là nước lớn về rượu đỏ, tổng thống đến thăm, nhất định sẽ mở tiệc chiêu đãi khách mời khắp thế giới, lúc đó, nhất định sẽ trong tiệc khiêu vũ, hoặc vào giờ phút rảnh rỗi đó, thưởng thức dịch rượu trân quý, cho nên hôm nay... Trước hết bắt đầu phục vụ rượu đi... Nghe nói cô cũng là chuyên gia hầu rượu ưu tú, nhưng nếu lần phục vụ rượu này, tôi không hài lòng, cô làm thế nào giải quyết bản thân mình đây?"
Đường Khả Hinh khẽ cười, nhìn Jenny hỏi: "Cô nghĩ tôi làm thế nào giải quyết mình?"
"Nếu như cô không muốn mình chấm dứt, thì giao ra tên của anh ấy!" Jenny nhìn cô, mỉm cười nói: "Nếu không, đoán chừng cô sẽ rất khó sống mà qua cửa ải của tôi đấy!"
Đường Khả Hinh ngọt ngào tươi cười, đôi mắt thoáng qua vài tia dịu dàng, nhìn Jenny, nói: "Cô có biết không? Trong lòng mỗi người phụ nữ chúng ta, đối với tình yêu, cũng có một chút lửa nóng thuộc về mình, đó chính là nhiệt huyết của trái tim đang dao động! ! Nếu tôi yêu thương sâu sắc, tôi nhất định sẽ vì người kia, mà nỗ lực đem vận mệnh của mình đóng chặt lại ! Vì tương lai hạnh phúc giữa tôi và người ấy, tôi sẽ không sợ cường quyền, không sợ thế lực mạnh, dũng cảm mà tiến tới! Cho nên tôi tuyệt đối không cho phép bất cứ ai trong thế giới của tôi, thao túng vận mệnh của tôi! Jenny tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi!"