Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 120




Cố Ninh Tinh cùng mọi người chờ đợi hết hai tiếng đồng hồ, thì cuối cùng cũng xong xuôi, còn rất thành công, và tất nhiên người phẫu thuật cho Âu Thành Nghiêm, là Từ Khiên Quân,

Cố Ninh Tinh nghe xong liền thở phào nhẹ nhàng, lúc này cô mới thật sự nở nụ cười, nói xong Từ Khiên Quân chào mọi người một tiếng rồi quay đi,

Mọi người ai nấy điều vui mừng, sau đó một lúc sau cũng đẩy anh ta ra với tình trạng đang hôn mê,

Cô cũng nhanh chóng mà đi theo, thì ngay lúc này đi được nữa chặn đường thì cô đột nhiên bị choáng váng và một cơn tối tăm ập xuống, rồi cô lập tức khuỵ xuống ngất xỉu,

Mọi người lúc này hốt hoảng đỡ cô dậy, và đưa cô vào phòng bệnh để xem tình trạng,

Từ Khiên Quân đang ở trong phòng bệnh, thì được các ý tá gọi, anh ta nghe Cố Ninh Tinh ngất xỉu, mà nhanh chóng chạy đến kiểm tra,

Anh ta đến xem tình trạng của cô, thì vừa cau mày rồi lại mỉm cười, mọi người ai nấy điều lo lắng, nhìn thấy Từ Khiên Quân đột nhiên mỉm cười mà hỏi. "Sao lại cười, con bé bị làm sao ". Đam Mỹ Sắc

Từ Khiên Quân, nhìn mọi người nhíu mày rồi lại mỉm cười nói ra, "Em ấy mệt mỏi vì triệu chứng đang mang thai nên mới ngất đi, mọi người đừng lo "

Tất cả nghe xong ai nấy điều hốt hoảng, nhưng Cố Ninh Phong lại muốn chắc chắn một điều liền hỏi lại,

"Thật sao, cậu có chắc không hả "

Từ Khiên Quân khoác hai tay lại, còn thở dài một tiếng, gật đầu lia lịa nói,

"Chắc chắn mà, em ấy mang thai được năm tuần rồi đấy"

Mọi người nghe xác định thật sự là cô mang thai, nên tất cả điều rất vui mừng,

Thế là tất cả chia người ra chăm sóc cho đôi vợ chồng này, Kháp Kháp và Emma và Hàn Đình Thâm ở bệnh cạnh cô, còn Từ Khiên Quân và Cố Ninh Phong ở bên phòng Âu Thành Nghiêm,

Vốn dĩ Cố Ninh Phong sẽ ở bên phòng Cố Ninh Tinh, nhưng anh ta sẽ xác nhận thêm một điều chắc chắn nữa, vì vậy phải chờ anh ta tỉnh dậy

Đến trời gần tối Âu Thành Nghiêm lúc này đã hết thuốc mê, nên mới dần tỉnh lại, lúc mở mắt ra nhìn xung quanh thì chỉ thấy Cố Ninh Phong và Từ Khiên Quân, anh ta liền hốt hoảng vì không thấy Cố Ninh Tinh nên mới nhanh chóng bất chấp ngồi bật dậy,

Lúc này Từ Khiên Quân đang nói chuyện với Cố Ninh Phong, thì phát hiện anh ta đã tự ý bật tỉnh lại mà đi đến gần giường hỏi, "Cậu tỉnh lại rồi à, tay vừa mới mổ đừng manh động"

Anh ta không quan tâm đến vết, nhưng anh ta lại sợ vì không nhìn thấy cô đâu, anh ta sợ hãi cô lại thêm một lần bỏ anh đi, "Ninh... Ninh Tinh đâu, cô ấy đâu rồi "

Cố Ninh Phong kéo ghế ngồi cạnh giường gần Âu Thành Nghiêm mà cau mày nói, "Con bé vì cậu mà mệt mỏi ngất đi, vẫn còn nằm phòng bên cạnh "

Âu Thành Nghiêm nghe đến cô bị ngất, còn khiến anh ta lo lắng hơn,

"Sao cô ấy lại ngất, không được tôi phải qua bên đó "

Cố Ninh Phong nhẹ tay ấn anh ta ngồi xuống, tay đặt lên đầu cau mày thở dài, sau đó mới ngồi xuống nhìn anh ta trầm mặc nghiêm túc hỏi, "Cậu bớt ồn ào đi, tôi hỏi cậu, cậu có thật sự yêu em gái tôi, chắc chắn chăm sóc cho nó và những đứa nhỏ một sự hạnh phúc hay không "

Lúc này Âu Thành Nghiêm mới nhìn anh ta ngạc nhiên khi Cố Ninh Không hỏi anh như vậy, "Sao anh lại hỏi như vậy "

Cố Ninh Phong bực mình cau mày lớn tiếng, là vì anh ta không muốn lầu bầu dài dòng, "Trả lời câu hỏi của tôi đi "

Âu Thành Nghiêm biết anh ta muốn hỏi gì, là anh ta muốn thử thách anh ta có thật lòng với cô hay không, nên anh ta mới nghiêm túc nói, "Tôi thề với anh bằng tính mạng này "

Cố Ninh Phong nhìn biểu hiện của anh ta thật sự rất chân thành, dù Âu Thành Nghiêm tuy nói ít nhưng lại hiểu nhiều,

Sau đó Cố Ninh Phong đứng lên thở mạnh một hơi rồi nói, "Con bé mang thai rồi, cậu hãy mau chóng mạnh khỏe mà chăm sóc nó đi "

Âu Thành Nghiêm gương mặt trở nên đờ ra khi nghe anh ta nói Cố Ninh Tinh mang thai, sau đó mấy giây sao mới bừng thần trở lại mà vui mừng đến tươi cười, "Thật... Thật sao "

Cố Ninh Phong im lặng rời đi, sau đó Từ Khiên Quân mới đến gần anh ta nghiêm túc nói, nhưng lại giả vờ hỏi anh ta một vấn đề, "Đúng vậy, cô ấy mang thai được năm tuần rồi, đó là con của cậu à "

Anh ta nghe Từ Khiên Quân hỏi như thế, anh lúc này mới nhớ lại lần mình bị trúng thuốc đã đến tìm Cố Ninh Tinh, "Chắc là lúc đó rồi "

Từ Khiên Quân nhìn thấy anh ta mừng tươi rói, khiến cậu ta cũng mừng theo anh, sau đó trước khi rời khỏi phòng còn vỗ nhẹ vài vai anh ta chúc mừng, "Thôi chúc mừng cậu trước nha, tôi có chút việc"

Từ Khiên Quân nói xong rồi rời khỏi phòng, còn bảo anh ta giữ sức khỏe không được rời khỏi giường vì anh ta vừa mới mỗ,

Thế nhưng lời nói của từ Khiên Quân không thể khiến anh không thể ngồi yên được, vì tâm trạng của anh lúc này cực kỳ vui vì Cố Ninh Tinh đang mang thai con của mình,

Nên anh ta mới bước xuống giường mà bất chấp lời Từ Khiên Quân nói, và không quan tâm đến vết thương của chính mình,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.