Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng!

Chương 117




Mở cặp mắt thâm thúy ra, tuyết lạnh thấu xương, ẩn chứa hơi thở không thông đầy tuyệt vọng cùng giãy giụa.diendanlequydon.com

Môi mỏng thoáng qua một chút tái nhợt, gân xanh trên mu bàn tay của Mộ Yến Thần dần dần mất đi, chậm rãi rút tay về, khàn khàn nói một câu: ". . . . . . Về nghỉ ngơi sớm một chút."

Nói xong anh đứng dậy, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chăm chú nhìn Mạc Như Khanh vẫn còn đang ngồi ở trên ghế sofa.

Hốc mắt bà ửng hồng, hơi nước mờ mịt, tiếp tục ưu nhã mà an tĩnh nâng tách cà phê nhẹ nhàng uống, không nhanh không chậm. Chính là không nhanh không chậm, nhìn Mộ Yến Thần, đây là sự hành hạ sâu nhất.

—— Một ánh mắt lạnh bạc đâm vào lưng, đâm vào trái tim, thời thời khắc khắc theo dõi hành động của anh như một sự hành hạ.

Trong lòng đau xót, Mộ Yến Thần mím môi thật chặt, bão táp cuồn cuộn trong ánh mắt phát ra một tia bén nhọn lạnh lùng, vô tình xoay người đi vào trong, sải bước.

Anh không muốn quay đầu lại, không muốn nghe những lời tố cáo đó nữa, không muốn nhìn gương mặt chua xót trách cứ đó! . . . . . . Bởi vì nếu nhìn nữa, anh sẽ mất đi hết tất cả dũng khí.diendanlequydon.com

Cửa thang máy mở ra, anh đi thẳng vào.

Ánh mắt trong veo của Mạc Như Khanh quét về phía chỗ đó, áp xuống khí lạnh ở trong lòng, hốc mắt càng thêm ướt át, chua xót lộ ra sự ác độc lạnh như băng, bà giương đầu gọi phục vụ tới, thần sắc trầm tĩnh như nước giao phó việc cho anh ta.

***

Thẻ mở cửa phòng xoạt một tiếng mở cửa ra làm Lan Khê giật mình, không nhịn được từ bên trong phòng rửa mặt chạy đến nghênh đón anh.

Cửa phòng mở ra, bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi của Mộ Yến Thần đi tới, ánh mắt thâm sâu nâng lên, rơi vào ánh mắt của cô.

". . . . . ." Lan Khê mới vừa định há mồm ra nói liền bị ngăn ở trong cổ họng, ánh mắt ướt át của cô thoáng qua một tia sáng, phát hiện hình như anh có cái gì đó không đúng. Hơi thở của anh từ trước đến giờ chưa bao giờ ' hắc ám' đáng sợ như vậy.

"Anh, anh về rồi. . . . . ." Cô đạp lên đôi dép vải bông, ánh mắt trong sáng, khéo léo đi tới cầm lấy chìa khóa và túi xách của anh, chạy lại tủ đồ cất vào.

Ánh mắt sắc thâm thúy của Mộ Yến Thần giống như làn nước, thầm lặng mà khắc nghiệt, nhìn cô mặc áo sơ mi của mình bộ dáng vô cùng xinh đẹp, chỉ một bộ trang phục thôi cũng đủ biết bọn họ đã vượt quá sự thân mật bình thường. Phía trong cổ áo của cô, vẫn còn lưu lại dấu vết của anh, mấy dấu hôn như ẩn như hiện lộ ra.diendanlequydon.com

Tất cả những thứ này, đã sớm không thể che hết.

Trong đầu anh chợt vọt ra lời nói của Mạc Như Khanh—— con lớn mật lắm không phải sao? Vậy thì tốt nhất nên làm xong toàn bộ, xem xem có thoải mái, thích thú hơn lúc các con lén lén lút lút không?

Xem thêm: viewtopic.php?f=142&t=313807

"Đói bụng sao?" Anh đột nhiên mở miệng hỏi.

Lan Khê bước cà nhắc treo tây trang lên cho anh, nghe được giọng nói vang lên liền ngẩn ra, đàng hoàng gật đầu: "Dạ, có một chút."

Ánh mắt thâm thúy của Mộ Yến Thần vẫn nhìn chằm chằm vào cô, sau một hồi lâu thì rũ xuống, ngón tay thon dài đem caravat cởi ra, động tác có chút lạnh lùng, nói thật nhỏ: "anh cũng thế. . . . . ."

Lan Khê kinh ngạc, ngẩn ngơ dịu dàng nói: "Vậy chúng ta cùng nhau đi ăn cơm. . . . . ." ( ảnh chỉ muốn ăn chị thoy ←_←)

Nhưng cô không ngờ tới cô còn chưa nói liền cảm thấy một bóng đen bao trùm lấy cô, cô cả kinh lảo đảo lùi về sau một bước, eo đột nhiên bị một bàn tay to lớn kéo về, buộc chặt, tiếp theo cô kinh ngạc thét lên một tiếng chói tai liền bị ôm lấy cái eo!

Trên đỉnh đầu một cái đèn treo theo phong các quý tộc Châu Âu quý vô cùng tinh xảo, xinh đẹp, đấm chìm dưới ánh đèn nhu hòa, biểu hiện trên gương mặt tuấn tú của Mộ Yến Thần có chút đáng sợ, anh lẳng lặng nhìn cô cất giọng khàn khàn nói: "Trước tiên anh nên ăn em đở đói cái đã. . . . . ." ( e biết ngay mà)

Nói xong liền bước tới ôm lấy cô đi vào trong phòng ngủ, không thèm để ý tới vẻ mặt khiếp sợ không thể tin được của cô liền ném cô lên trên giường!

Thân thể Lan Khê té xuống choáng váng hoa mắt, những sợi tóc đen bóng xinh đẹp xõa ra trên giường, cô có chút kinh hoảng đứng lên chống đỡ thân thể, theo bản năng phát hiện hơi thở của Mộ Yến Thần có chút thô bạo, cho nên khi Mộ Yến Thần cúi người xuống hôn lên môi của cô làm cho cô có chút sợ hãi, thậm chí lấy tay đẩy ngực của anh ra, lại không nghĩ rằng nụ hôn này sẽ không êm ái như vậy.

Lạnh giống như băng, không mang theo một chút ấm áp nào.

Hai cánh tay Mộ Yến Thần vươn ra để cô vào chính giữa, nắm chặt gáy của cô, trằn trọc đổi sang một góc độ khác để hôn cô, cô có chút thất kinh, định lùi ra một chút để nhìn anh, lông mày của Mộ Yến Thần nheo lại, ôm cô chặt hơn, không cho cô nhúc nhích.

Nụ hôn êm ái, dần dần trở nên nóng bỏng kích tình, xâm nhập mà bốc lửa.

Lan Khê lấy tay níu lấy áo sơ mi của anh, hoàn toàn không thể đẩy nổi cái cơ thể to lớn đang dần dần tiến tới gần của anh, chỉ có thể mặc cho anh nâng cằm của mình lên hôn thật sâu, cái lưỡi bị anh cắn mút đau đớn đến tê dại, linh hồn của cô cũng nhanh chóng bị anh đem đi, theo động tác của anh mà run rẩy từng trận.diendanlequydon.com

Nước mắt mỏng manh rơi ra, ở trên lông mi biến thành một tầng hơi nước mờ ảo.

Mộ Yến Thần nắm lấy cái áo sơ mi của cô, do dùng lực quá mạnh làm cho một dãy nút bung ra, rớt vào trong cái chăn nằm trên mặt đất nên không phát ra tiếng nào, Lan Khê cảm thấy bị nắm chặt vô cùng đau đớn, đầu lưỡi bỗng chốc một lần nữa bị anh mút lấy. Mút thật sâu, ngón tay hơi lành lạnh của anh thám thính trượt xuống, nắm lấy nơi đẫy đà của cô.

Lan Khê run rẫy mãnh liệt hơn! !

"Anh. . . . . ." Cô nức nở mơ hồ hô một tiếng không rõ ràng, thanh âm còn lại đều bị anh cắn nuốt sạch, lấy cái gối dựa sau lưng cô ra, ôm cô vùi thật sâu vào giường, tóc của cô một lần nữa liền rơi ra, xinh đẹp động lòng người. Mộ Yến Thần bị sự xinh đẹp của cô làm cho kinh tâm động phách, trong lúc bất chợt cắn lấy đầu lưỡi của cô không chịu buông, hung hăng dùng sức làm cho cô rướm máu, mùi vị ngai ngái chậm rãi lan ra, thế nhưng anh lại đem cô khống chế dưới thân mình nhìn cô bởi vì đau đớn mà khẽ run, đẹp không sao tả xiết.

Anh một câu cũng không nói, ánh mắt lạnh lùng ngước lên nhìn cô một cái, tiếp tục thô bạo "công thành chiếm đất".

Lột bỏ cái áo bên trong áo sơ mi của cô.Mộ Yến Thần nắm lấy hai cổ tay của cô đặt lên đỉnh đầu, bàn tay theo đường cong của cô lần mò đi xuống, từng cái chạm vào đều gây sóng gió, mạnh mẽ nhu hòa xoa bóp, nhìn cô bởi vì không chịu được sự thô bạo mà nhấc lưng lên nghênh hợp, dùng nhôn ngữ tay chân để diễn tả sự đáng thương cầu xin anh nhẹ nhàng một chút. Trong ngực Mộ Yến Thần vọt qua một tia kích động mang theo sự lạnh lùng, gương mặt tuấn tú tái nhợt, cởi quần của cô ra, hung hăng đâm vào nơi sâu nhất của cô!

Lan Khê kích động run lên, môi bị chặn lại không phát ra được tiếng nào, nước mắt rơi ra.

Đau. . . . . .

Đau đến nỗi làm cho cô không thở nổi, cả người căng thẳng đầy rung động, cảm giác đau đớn tích tụ lan ra toàn thân.

Mà cùng lúc đó, nơi non mền của cô thắt chặt lại cũng làm cho anh cảm thấy đau.

Mộ Yến Thần chấn động, vật to lớn bị ép chặt chẻ, cơ hồ sắp nổ tung.diendanlequydon.com

Anh buông cánh môi của cô ra chậm rãi hạ xuống, lúc ngước mắt lên liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch tràn đầy nước mắt, chớp mắt một cái, tim của anh giống như là bị người ta hung hăng đâm cho một nhát, chảy đầy máu, làm cho anh hoàn toàn thanh tỉnh.

Khiếp sợ cùng đau nhức, như từng đợt sống gầm hùng dũng lao tới, hoàn toàn bao trùm lấy anh.

—— Anh rốt cuộc đang làm cái gì với cô?

Trong lòng vô cùng buồn bực, vô cùng đau đớn, đè nén đến mức sắp nổ tung, nhưng anh có chết cũng không thể tìm ra đáp án. Anh nhìn thấy cặp mắt của cô, sáng ngời vô cùng đơn thuần, không thấy đáy. Vô cùng ghen tỵ với cái tuổi không rành việc đời của cô, có phải cái gì cũng không hiểu, sẽ dễ chịu hơn một chút?

Mà giờ khắc này, anh trơ mắt nhìn cô khóc, nhìn cô đau mà rơi lệ đầy mặt, tâm giống như bị từng đao cắt vào. Trên người cô đầy những dấu vết do chính tay anh để lại, anh tự tay đem cô biến thành bộ dạng như thế này.

Bàn tay nhẹ nhàng lau khóe mắt của cô, ướt đẫm làm cho anh đau lòng, ngón tay khẽ run.

Buông hai cổ tay đang bị kiềm chế của cô ra, nhẹ nhàng cuối người xuống ôm lấy cô, môi mỏng ở bên tai cô, cất giọng êm ái hỏi: "Lan Khê, em có vui vẻ không?"

—— Đem tất cả nặng nề gánh trên lưng, cùng anh ở chung một chỗ, em có vui vẻ không?

Ánh mắt ướt át đầy chua xót, Lan Khê bị người phía trên làm cho đau nhức không thể nhúc nhích được, ngước mắt lên, hơi nước mập mờ lộ ra gương mặt tuấn tú do bị đau mà tái nhợt của anh, không biết tại sao anh lại đột nhiên biến thành như vậy.

Cô uất ức, đau đớn, biết anh nhất định cũng không chịu nổi.

Hai cánh tay mền mại vươn ra, ngón tay có chút run rẩy đặt trên mặt anh, nâng đầu lên nhẹ nhàng hôn, chổ mới vừa bị cắn nát liền truyền tới đau đớn, cô chịu đựng, dùng cái lưỡi mềm mại dỗ dành anh.

Thân thể to lớn của Mộ yến run rẩy.

Trong cơ thể phát ra một cổ nóng bỏng vô cùng khó chịu, vô cùng đau đớn, cô chỉ có thể nhẹ nhàng co rút thân thể để hòa hoãn, tận lực cảm nhận sự thương yêu chứ không phải thô bạo của anh. Động tác liên tiếp, khiến Mộ Yến Thần đè nén sự gấp rút của mình đầu óc từ từ mất hết lý trí, trong lồng ngực mãnh liệt tràn ngập chua xót, trong ánh mắt tràn đầy ướt át, cảm giác áy náy liền ập tới.

Nhắm mắt, kịch liệt run rẩy ôm lấy cô, êm ái hôn trả lại.

"Lan Khê, thật xin lỗi. . . . . ." Anh run run nói, cùng triền miên với cô, giống như là muốn hòa làm một với nhau.

Thật xin lỗi, làm em đau.

. . . . . . Không thể dậy nổi, để cho em bị buộc phải đi vào Địa ngục với anh, đối mặt với tình cảnh như vậy.

Sự nóng bỏng ở trong cơ thể của cô dừng lại , Mộ Yến Thần nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cái nơi đau nhứt của cô, triền miên hôn vào gò má cô, trên cổ, sau tai, làm dịu bớt đau đớn mà anh đã mang lại cho cô.

Bàn tay phía dưới dời đi, giữ chặt cái eo thon của cô, nhẹ nhàng rút ra một chút rồi từ từ đâm sâu vào trong. . . . . .

Bờ môi của Lan Khê không nhịn được tràn ra tiếng rên rỉ khó có thể ức chế bản thân.diendanlequydon.com

Mộ Yến Thần nhẹ nhàng ôm lấy cô, cảm nhận được cô đang quấn chặt lấy mình, sự thoải mái liền vọt từ xương sống truyền thẳng đến đại não, anh cúi đầu hôn lên môi cô, run lên, động tác nhẹ nhàng chậm chạp vô cùng dịu dàng, chôn sâu vào trong cơ thể của cô không ngừng khuây khoả cọ xát, nhanh chóng trở nên mãnh liệt, lửa nóng ngập tràn, dùng phương thức cực đoan để bức cô dâng trào. . . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.