Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 448




Cố Ngạo đi làm về nhà liền vào phòng ôm ôm ấp ấp Trang Dụ ngay. Anh cọ cọ mặt mình lên vai cậu, trong giọng có chút mệt mỏi.

"Bà xã, anh nhớ em chết đi được. Đi làm về mệt mà nhìn thấy vợ là hết mệt viền. Em ở nhà có ngoan ngoãn ăn cơm, uống sữa đúng giờ không đó? Con chúng ta không thể vì em lười biếng rồi sinh ra ốm yếu đâu nha."

Cậu cười cười, kéo anh lại giường ngồi.

"Được rồi, được rồi! Anh đi làm cả ngày chắc mệt lắm. Mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi. Anh có phải mấy ngày không gặp em đâu mà nhớ gì chứ. Nói xạo mà không biết ngượng. Em đương nhiên ăn uống đầy đủ rồi. Con cũng không phải của một mình anh, làm như chỉ mỗi anh thương con còn em thì không vậy."

Áp nhẹ tay lên bụng cậu xoa xoa, anh hôn nhẹ lên mặt cậu một cái. Anh cười đến thỏa mãn, cảm giác khi chạm vào thực vi diệu a. Anh thực mong chờ ngày bé yêu của anh chào đời.

"Em lại suy nghĩ lung tung đi đâu nữa rồi. Anh là quan tâm và con nha. Em nhìn đi, bụng em to lên quá trời rồi này. Hazz, một vòng tay của anh ôm muốn không hết luôn."

Trang Dụ im im, ghim lần một vì dám chê cậu bụng to. Chê cậu bụng to thì không phải chê cậu béo chứ là gì nữa. Hừ, Cố Ngạo! Anh đây là chán cơm thèm phở, chê mỡ thèm thịt đây mà.

Thấy cậu không nói câu gì, anh tưởng đâu cậu nghĩ thông suốt rồi chứ. Nhớ lại nội dung cuộc trò chuyện lúc trưa với hai thằng con mình, anh đắng đo một hồi nhưng vẫn quyết định chủ động nói ra trước. Vì để vợ không bị trầm cảm, ảnh hưởng không tốt sức khỏe, anh nguyện hi sinh hạnh phúc ngàn vàng mỗi đêm.

"À, ờm... bà xã à. Anh có chuyện này muốn bàn với em."

"Ừm, anh nói đi!"

"Thì em mang thai hơn năm tháng rồi, bụng cũng càng ngày càng to. Anh sợ vận động mạnh sẽ không tốt cho em và con. Nên anh quyết định chuyện giường chiếu mỗi tuần làm một lần thôi nha em."

Mặt cậu hầm hầm, nhìn anh bằng cặp mắt đầy khó chịu làm anh hiểu lầm cậu không hài lòng vì giảm quá ít.

"Không thì một tháng một lần vậy. Quyết định vậy đi, thôi anh đi tắm đây. Lát ra hai vợ chồng mình xuống lầu ăn cơm. Em đó, anh hi sinh tới vậy rồi cũng không chịu cười cho anh một cái nữa. Em thật là..."

Em thật là muốn ép anh tới chết nghẹn mới chịu thì phải. Anh định nói lại thôi, không khéo chọc cậu giận thì tối nay ôm gối ra ngoài ngủ nữa. Thảm lắm!

Cố Ngạo lấy đồ đi vào nhà tắm mà không hề hay biết mình bị người ta lườm, nghiến răng nghiến lợi ken két. Cậu lại ghim anh lần hai vì biểu hiện này quá rõ ràng, anh đang chán cậu rồi. Được lắm Cố Ngạo, tối nay em sẽ cho anh biết thế nào là sự lợi hại của Trang Dụ này. Em không tin em không dụ được anh làm tới tinh tẫn nhân vong. Đừng hòng con nào, thằng nào quyến rũ hơn em. Em có mập thì cũng đẹp hơn mấy con cây trái xum xuê, ỏng ẹo ngoài kia.

Cậu lôi bộ đồ con mèo từ trong gối ra, ngắm nhìn nó thật lâu rồi quyết đinh sẽ mặt nó trong đêm nay.

Chờ đến khi anh ra thì cậu đã đem giấu nó lại chỗ cũ. Trang Dụ vẫn vờ như không có chuyện gì, khoác tay anh đi xuống lầu.

"Ông xã đi ăn cơm thôi. Em đói lắm rồi!"

Ể, sao bà xã tự nhiên vui tươi lên hẵn vậy kìa? Cách đây không lâu cái mặt còn như đưa đám vậy mà bây giờ... Chắc là do mang thai làm thay đổi tính tình bà xã đi. Thương vợ quá, có bầu thực khổ sỡ, mình phải thương vợ hơn mới được. Anh cứ đinh ninh nghĩ vậy cho tới khi mình sướng đột xuất mới ngộ ra hết mọi việc. Chung quy cỡ nào cỡ, người có lợi nhất vẫn là Cố Ngạo.

Xuyên suốt lúc ăn, Trang Dụ không hề hé răng nói thêm câu nào, ngoan ngoãn ăn hết đồ ăn anh gắp cho mình. Hai nhóc con trộm nhìn nhau, hội ý một lát vẫn là nên châm thêm chút dầu vào đốt nhà baba cho nó sáng. Chú Bảo thì khỏi lo rồi, sợ mất chồng thể nào tối nay chẳng mặc bộ đó. Cơ mà baba thì khác, phải tác động mạnh, có vài ví dụ cụ thể thì baba mới tin.

Tiểu Minh cười hì hì, chỉ chỉ mặt cậu:

"Ây du, trông mặt baba kìa, đáng yêu hết sức luôn. Hai cái má nộn nộn, nựng chắc đã lắm."

Cố Ngạo cực kì hai lòng vì mình chăm sóc cậu quá tốt.

"Chứ sao nữa! Cha bồi bỗ cho vợ kĩ lắm nha. Con xem, baba của các con béo lên hẵn, hai cái má bánh bao làm người ta cưng gần chết."

Nhất quá tam ba bận, Trang Dụ chính thức ghim anh lần ba vì tội chê cậu béo. Người bầu kị nhất là ai nói mình béo, vừa sợ xấu vừa sợ chồng bỏ. Cố Ngạo thật không chịu tìm hiểu kĩ lưỡng gì cả. Cậu ưỡn bụng, cười cho có lệ rồi đứng lên:

"Em ăn no rồi, anh ở lại ăn với con đi ha. Em về phòng nghỉ ngơi trước!"

"Anh đi với em!"

"Không cần đâu, em sẽ cẩn thận mà. Anh đừng lo cho em thái quá vậy chứ. Em là mang bầu không phải bị liệt."

Cậu lừa được anh liền nhanh chóng đi lên lầu lấy bộ đồ đó vào phòng vệ sinh thay. Đứng trầm ngâm một lúc, cậu do do dự dự không biết có nên mặt quần lót hay không. Nếu đa quyết chí quyến rũ chồng rồi thì khỏi cần mặc vậy. Hôm nay chơi liều một phen xem anh có trầm trồ. Mặc đồ xong, cậu đứng trước gương xoay một vòng, ngắm nghía trước sau.

"Ừm, bộ đồ này thật sự làm mình trong có sức hút hơn này. Chất vãi mềm mịn, co dãn vừa phải không có bó sát gây khó chịu. Cơ mà mặc thế này thì nó lạnh quá đi. Trước sau đều thủng vài lỗ. Mắc cỡ chết đi được!

Trang Dụ có chút ngượng, thấy hài lòng về bản thân rồi mới trèo lên giường nằm, lấy chăn trùm kín lại chờ Cố Ngạo khui hàng. Thời khắc Trang Dụ thăng thiên sắp tới.

... ... ... ... .... ... ... :smile:)

Dạo này thấy cặp Mew-Gulf càng ngày càng đẹp đôi nha. Cười lên có nét phu thê quá đi. Hắc hắc! Thuyền đã ra khơi xa, chèo thôi các bạn ơi.

E hèm, tui còn ship cặp Bác Chén nữa nha. Hihi, chèo chèo chèo,...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.