Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 222




Tiểu Hiếu ăn no rồi ngồi nhìn mấy tấm hình mình chụp chung với Hứa Sinh miết . Nhìn vẻ đẹp của Hứa Sinh mà đã làm nhóc yêu say đắm : " Thầy Sinh ơi thầy Sinh ! Thầy ăn cái gì mà đẹp trai , dịu dàng dữ vậy thầy ? Em yêu thầy chết mất ! Moa moa ! "

Cầm điện thoại lên nhóc chu mỏ hôn chóc chóc , ướt luôn cái màn hình điện thoại con người ta . Tiểu Hiếu nhắm mắt tưởng tượng Hứa Sinh đáp lại tình cảm của mình , chủ động tới hôn môi với nhóc . Còn có Hứa Sinh lột hết quần áo trên người ra , múa bụng cho bé coi . Ôi chu cha , nghĩ đến đây thôi mà đã làm nhóc muốn xịt máu mũi nữa rồi . Lắm qua lăn lại , tiểu Hiếu tự kỉ cười khanh khách : " Ha ha ! Khục khục ! Ôi người gì đâu mà quyến rũ dữ vậy chời . Xém xíu mất xô máu nữa rồi a . Ha ha ! Thầy Sinh thật là sẹc xi mà ! "

Trang Hòa liếc mắt thấy anh mình tưng tửng vậy liền nhún nhún vai , mắng nhỏ mấy câu : " Anh bị khùng rồi ! Yêu tới phát điên là có luôn . Bó tay ! " . Xong nhóc chạy ra khỏi phòng tìm baba giúp đỡ , chứ ở trong phòng một lát nữa anh Hiếu lên cơn cắn mình chết à .

Lăn qua lộn lại , tiểu Hiếu nhùn đồng hồ : " Trời ơi ! Bây giờ mới có hơn 4 giờ chiều ! Cách cái 6 giờ chiều thật lâu mà . 2 tiếng tựa như 2 năm dài đằng đẵng . Mình riếc thành ' hòn vọng phụ ' rồi a . Chờ vợ tương lai tới mà lâu quá đi . "

Ăn cơm xong , tranh thủ lúc Hứa Sinh chưa tới Có Hiếu mượn chai xịt tóc với chai dầu thơm của baba về dùng . Vừa xịt keo , vừa chải tóc , nhóc bắt chước người ta huýt sáo ? cho oách . Mà tiếng sáo đâu không thấy lát cái gương là một mãn sương mù . Xịt xịt cả lít dầu thơm lên người , Cố Hiếu mới thỏa mãn , xuống lầu chờ thầy Sinh của nhóc tới . Nhóc ra ngoài cổng canh người tới còn hơn cún canh cửa . Đi đi lại lại , thầy vừa tới liền mở cửa nhào ra ôm liền .

Hứa Sinh cuối cùng cũng đến , cậu định ấn chuông mà cửa đã mở ra trước , có gì đó nhanh như chớp lao vào người cậu . Làm cậu té chỗng vó trên nền đất : " A ! "

" Thầy Sinh ơi ! Em nhớ thầy quá đi hà . Moa moa ! Thầy có nhớ em hông ? "

" Em trước đứng lên đã ! Em làm gì mà lao ra vồ thầy như sói vồ mồi thế hả ? Có gì thì cũng từ từ chứ . "

Nhóc lồm cồm đứng dậy , đưa tay kéo Hứa Sinh dậy . Chu chu cái mỏ , nhóc ủy khuất nói : " Em chỉ là nhớ thầy quá nên mới ra đón thôi mà . Thầy vậy mà không nhớ em gì hết trơn . Uổng công em chờ thầy cả mấy tiếng đồng hồ . "

Nắm tay nhóc đứng lên , Hứa Sinh sờ đầu nhóc : " Thầy xin lỗi mà . Em đừng buồn a . Nãy em lao ra nhanh quá thầy té đau mới không trả lời câu hỏi của em thôi . Thầy cũng nhớ tiểu Hiếu nữa . Ngoan ! Đi vào nhà thôi ! "

Tiểu Hiếu cười nhe răng , kéo Hứa Sinh vào trong nhà : " Hi hi ! Thầy nói vậy nghe còn được nha . Đi vào phòng với em . "

" Ừm ! "

Lễ phép chào mọi người , Hứa Sinh mới theo Cố Hiếu đi về phòng dạy học cho bé . Vào phòng kín rồi , bấy giờ Hứa Sinh mới ngửi thấy cái mùi gì mà nó nồng nặc quá trời quá đất . " Tiểu Hiếu à ! Em có ngửi được mùi gì không ? Nó nồng dữ lắm luôn ấy . Hay phòng em mới xịt thuốc diệt muỗi ? "

Tiểu Hiếu chỉ chỉ mình : " Em xịt dầu thơm đó . Để đón tiếp thầy em đã xịt dầu thơm toàn thân . Nè , thầy ngửi thử đi , thơm nức mũi luôn . "

Tới gần nhóc ngửi thử , Hứa Sinh chịu không nổi ho sặc sụa : " Khụ khụ ! Trời ơi ! Em xịt chi mà nhiều dầu thơm quá vậy ? Thầy chịu không nổi mùi này đâu a . Kiểu này chắc hết chai dầu thơm luôn rồi chứ gì . "

Nhóc vỗ tay lia lịa : " Thầy nói đúng á ! Chai dầu thơm của baba em xài hết rồi . Vỏ chai còn trong thùng rác kìa . Hì hì ! "

" Xài vậy baba không la em hả ? "

" Dầu thơm đó fan tặng nhiều lắm , em xin có chai baba cho liền hà . Baba bình thường dùng dầu thơm của cha em mua cho thôi . Này để chưng ! Chưng riếc cũng hư ! Đưa em xài có ý nghĩa hơn a . "

Hứa Sinh thầm lắc đầu , người giàu quả là có khác a . Tới dùng dầu thơm cũng như nước lã : " Thầy xin lỗi ! Nhưng mà em có thể làm cho mình bớt cái mùi này được không ? Thầy không quên ngửi mùi dầu thơm đậm thế này . "

" Dạ ! Thầy chờ em xíu , em đi tắm cái là sạch liền . Uổng hết chai dầu thơm . Biết vậy em không xịt đâu , em mua hoa hồng về ngăm tắm cho thơm gòi . "

Nhóc tung tăng chạy vào nhà tắm tắm , bỏ mình Hứa Sinh chơi vơi đứng ở ngoài . Ngồi ở bàn , Hứa Sinh tranh thủ lấy sách ra làm bài tập . Đứa nhóc này đúng là làm Hứa Sinh đau đầu , chóng mặt quá mà .

Một lúc sau , nhóc cả người trần trụi , ước chèm nhẹp chạy đến khều Hứa Sinh .

" Thầy ơi thầy ! Thầy ngửi thử coi em hết mùi chưa . Em tắm kĩ lắm đó nha . Ba lần gội đầu , 3 lần sữa tắm ! Hí hí ! Sao , thầy hài lòng chưa ? "

Hứa Sinh xoay qua nhìn nhóc thật mà muốn quăng bút , xỉu tại chỗ : " Em ... em sao không lấy đồ mặc đi ! Cả lau mình cũng không chịu lau nữa . Để vầy em bị cảm lạnh thì biết làm sao . Nhanh nhanh mặc đồ chúng ta còn học nữa . "

Nhóc lại giở trò nhõng nhẽo : " Ứ ừ ! Em không biết mặt đồ đâu a . Tắm xong toàn là baba lau mình , mặc đồ cho em . Bây giờ baba không có ở đây , đâu bận đồ cho em được . Em để thả rong vậy luôn á . Thầy muốn dạy thì thầy dạy đi . Em không bận đồ cũng không ảnh hưởng gì đến thầy đâu . Hắc hắc ! "

Hứa Sinh đưa tay đầu hàng , không chịu nỗi cái anh mắt ngây thơ vô số tội của của nhóc . Thở dài , Hứa Sinh nói : " Thôi được rồi ! Em đi lấy đồ , lấy khăn lại đây đi . Thầy giúp em mặc đồ hén . Lớn già đầu rồi mà còn không tự mặt đồ được . Em nhõng nhẽo quá đấy . "

" Em cũng muốn tự mặt đồ chứ bộ . Tại em tắm xong đầu óc lâng lâng say nước , không bận đồ được . Kiểu não em bị úng nước í . "

Hứa Sinh bậc cười ra tiếng : " ha ha ! Rồi rồi ! Em lấy đồ lại đây . Đứng đó khoe hàng hoài nha . Rủi con gái vào thấy rồi sao ? Em không mắc cỡ à ? "

Nhóc vừa mở tủ lấy đồ vừa trả lời Hứa Sinh : " Nhà này đâu có con gái đâu mà em sợ . Nhà này chỉ có một bà lão là bà nội em thôi . Bà nội em mà vô đây coi hàng củ em , em sẽ nói bà nội em bị bệnh luyến đồng . Để ông nội lôi bà nội về trị tội nha . Hí hí ! "

Cầm khăn , cầm đồ đưa cho Hứa Sinh : " Nè ! Thầy giúp em đi nha . Em yêu thầy ! Moa moa ! "

Cầm khăn lau người , lau tóc cho tiểu Hiếu thật khô , nhóc không an phận tạo kiểu tùm lum : " Em đứng yên coi ! Làm cái gì vậy hả ? "

" Dạ ! Em đang khoe dáng với thầy đó . Thầy coi tướng ta của em có đẹp hơm . Body của em có quyến rũ hơm thầy ? Còn có cái ống chích mini bé này nữa . Thầy thấy nó có đáng yêu không ? Em cho thầy lấy tay sờ thử đó ! "

Hứa Sinh bị nhóc chọc ngượng chín cả mặt . Tự nhiên kêu người ta sờ cái đó của mình làm gì a ? Tuy rằng cậu cũng có nhưng cũng kì kì làm sao í . " Em bớt giỡn dùm thầy . Sờ cái gì mà sờ ! Ngoan ngoãn đứng yên đi nè . Giơ chân lên xỏ vô cái quần nè . "

Tiểu Hiếu vịn vai Hứa Sinh xỏ từng chân vào . Không làm khó dễ Hứa Sinh nhóc chủ động phối hợp để bận áo luôn . Xong xuôi , nhóc chồm người thơm má Hứa Sinh một cái : " Cám ơn thầy nhiều nha ! Thầy quả nhiên rất ứ ư là tốt bụng . "

" Biết vậy thì tốt ! Mau lấy tập vở ra học bài . "

" Chưa học được ! Thầy phải thơm em cơ . Thơm em , em mới có động lực học . "

" Azz ! Thằng nhóc này ! Quậy quá quậy . Moa ! Rồi đó ! Học đi ! "

Sờ sờ mặt mình , nhóc gật đầu lia lịa : " Dạ ! Em học liền đây ! "

" Bài tập em làm xong chưa ? "

" Dạ rồi thầy ! Em chăm chỉ làm lắm luôn đó . Em ngồi mài mò cả 2 tiếng làm mới xong a ! " ( thực chất có 2 phút ! )

" Giỏi ! Để thầy coi ! "

Lật xem bài tập nhóc làm , Hứa Sinh lắc đầu : " Thầy cho có 10 phép tính mà em làm trúng có 3 cái . Em chăm chỉ làm cái gì mà sai tứa lưa vậy nè . "

Nhóc hít hít mũi : " Em chăm chỉ làm bài thiệt mừ . Tại não em nó phẳng quá , nghĩ mãi không ra . Em coi vậy còn trung thực đó , chứ gặp mấy người khác ta nhờ người làm dùm gòi . "

Hứa Sinh trông vẻ mặt muốn khóc của nhóc dịu giọng lại : " Ừm ! Trung thực vậy là tốt m Em coi như tiến bộ hơn hôm qua rồi a . Hơn một câu là hơn một điểm . Đây thầy chỉ lại cho em . "

" Dạ ! "

... ... một buổi học lại bắt đầu ... ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.