Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 218




Sáng sớm thức dậy , tiểu Hiếu dụi dụi mắt xoay qua thơm má Hứa Sinh một cái mới đi đánh răng . Hứa Sinh cũng thức dậy sau nhóc mấy phút rồi đi vào phòng vệ sinh đánh răng với nhóc . Xuống lầu , mọi người rất nhiệt tình gọi Hứa Sinh : " A Sinh lại đây ăn sáng nè con . Ăn xong rồi hẵng về nhà . "

Hứa Sinh ái ngại , từ chối : " Dạ không cần đâu . Mọi người cứ ăn tự nhiên , con xin phép về nhà trước . "

Tiểu Hiếu kéo tay cậu lại không cho đi . Một mực lôi cậu đến bàn ăn , kéo cậu xuống ghế ngồi : " Thầy ngồi ăn sáng với em đi mà . Không có gì phải ngại hết á . Thầy không ăn sáng với em là em giận cho thầy coi . "

" Như vậy không có được đâu . Qua nay thầy làm phiền gia đình nhiều rồi . Bà nội còn đang chờ thầy ở nhà đó . "

Uông Nguyệt Hoa nói đỡ giúp cháu mình : " Con ở lại ăn cho vui với gia đình . Ăn bữa cơm cũng đâu mất bao nhiêu thời gian . Bà cũng coi con như cháu mình bởi vậy con cứ ăn tự nhiên . Ở đây không quan trọng lễ tiết đâu , miễn sao con ăn thấy ngon miệng là được . "

" Dạ ! Con cám ơn cả nhà . Mời mọi người dùng bữa . "

Nghe Hứa Sinh chịu ở lại ăn sáng , tiểu Hiếu vui mừng trong lòng . Nhóc cười tươi như bông , gắp đồ ăn đầy chén cho Hứa Sinh : " Thầy ăn đi thầy . Mấy món này ngon lắm a . Thầy ăn đại nhiều nhiều cho mau béo . Thầy ốm nhom hà , ôm vậy không có đủ sức khỏe để học đâu đó . "

Gắp cái cánh gà bỏ vào bát tiểu Hiếu , Hứa Sinh cười dịu dàng nói : " Em cũng ăn đi ! Nãy giờ em gắp đồ ăn cho thầy không mà quên ăn rồi kìa . Em coi trong chén thầy đầy đồ ăn rồi nè . Ăn hết gắp cái khác sau . Em còn nhỏ mới cần ăn nhiều để mau lớn a . "

" Dạ ! Em ăn liền . Cám ơn thầy nha . Hi hi ! "

Cánh gà hôm nay nhóc ăn đặt biệt ngon hơn bình thường . Đồ ăn vợ tương lai gắp cho có mùi vị khác liền . Đây đúng là hương vị của hạnh phúc mà .

Tiểu Thuận cầm cái đùi gà vừa xé cho mình ăn vừa xé đút tiểu Hòa : " Thịt gà ăn ngon hơm ? Thịt gà em tự xé đó nga . Răng bây giờ rụng quá trời rồi , xé thịt ăn từ từ mới không gãy răng . "

Tiểu Hòa gật gật , nhăm nhi thịt gà : " Ngon lắm ! Nhóc Thuận thật tốt với anh quá đi . "

" Hì hì ! Em phải tốt với anh chứ . Em đã hứa là chịu trách nhiệm với anh rồi mà . Chuyện tối qua là em không đúng , anh đừng có buồn . Chờ đủ tuổi em xin cha và baba đi hỏi cưới anh liền . Tới lúc đó để coi tên thối tha nào dám ăn hiếp anh nữa . Đụng tới anh là chết với em , em dùng cẩu quyền cho hắn một trận nhớ đời . "

" Được ! Nhớ chịu trách nhiệm đó nha . Mấy thôi anh uống nước suối tự tử cho em coi . Anh nói là làm đó nha . "

Thổi thổi muỗng cháo đúc cho tiểu Hòa , nhóc nói : " Biết rồi mà ! Uống nước suối tự tử hoài . "

Hứa Sinh nghe mấy nhóc nói mà xém sặc mấy lần . Mấy từ ngữ của mấy nhóc thật là khiến con người ta hiểu lầm mà . Nhưng mà sao mấy chú không có ai phản ứng gì hết vậy ta ? Hay là do mình suy nghĩ sâu xa , đen tối quá ? Đúng ! Chắc chắn là như vậy . Mình phải trong sáng lên , học sinh mà đầu óc nghĩ mấy chuyện đen tối quá là không tốt .

Thực tế thì không phải vậy , mấy câu nói này đối với cả nhà Cố gia chưa đủ độ đen hay nói đúng hơn là mọi người khá là quen với mấy cảnh tình củm , nồng thấm của mấy nhóc choi choi , yêu đương sớm này rồi .

Tiểu Minh , tiểu Tinh thì ôi thôi khỏi nói , bồi bé Hạo ăn mà một chốc lại thơm con người ta một cái . Mặt bé Hạo dính dầu mỡ tùm lum tùm la là cũng tại hai nhóc hết . Răng cỏ không có mà cười nhe răng miết . Hang động gió độc dễ lùa vào , không khép miệng lại trúng gió như chơi .

Ăn no rồi , Uông Nguyệt Hoa sai người gói một út đồ ăn lại đưa cho Hứa Sinh . " Con đem về cho bà nội con ăn đi . Toàn mấy món ngon không đó nha . Tấm lòng của bà , con nhận lấy cho ta vui . "

Hứa Sinh lắc đầu , không dám nhận : " Bà làm vậy con ngại lắm . Con không lấy đâu . Về con nấu cơm cho bà nội ăn được rồi . "

" Ầy dà ! Này là bà cho bà nội của con , con không cần ngại . Về cho bà hỏi thăm sức khỏe bà nội con nha . Lâu lâu con rãnh , đưa bà nội qua nhà bà chơi . Ở nhà có một mình bà là phụ nữ , chán lắm . Vậy đi ! Con tuổi ăn tuổi học , có kiếm được bao nhiêu tiền đâu nên ăn uống của người ta thoải mái vào cho bà . Đến nhà bà là không cần ngại gì cả , nếu con muốn thì sau này học xong ra trường tặng quà cho bà sau . Tới đó cũng đâu có muộn ! "

" Dạ ! Con cám ơn ! "

Trang Duy vỗ vai Hứa Sinh : " Con lên xe để chú chở về luôn cho . Sẵn đưa mấy nhóc đi học luôn . Cũng tiện đường mà , ta biết nhà con ở đâu rồi . Đi thôi ! "

" Dạ ! Vậy làm phiền chú rồi . "

Nay số lượng người đông quá đành phải chia hai xe đưa tụi nhỏ đến trường . Bốn nhóc tiểu Minh , tiểu Tinh , bé Hạo và a Thuận thì Cố Ngạo chở vì cùng trường . Còn tiểu Hiếu , tiểu Hòa với Hứa Sinh thì do Cố Diễm chở .

Ngồi trong xe , Trang Duy hỏi Hứa Sinh : " Tiểu Sinh à ! Ta nghe nói con sống với bà nội ! Ba mẹ con đi làm ăn xa hả ? "

Hứa Sinh hơi buồn , cúi đầu nói : " Dạ ! Ba mẹ con đều qua đời hết rồi . Mẹ con vừa mới sinh con được hai tháng vì không có tiền phải đi làm sớm nên kiệt sức mà qua đời . Ba con thì lúc con được 3 tuổi cũng mất vì nhịn đói lâu ngày , nhường hết đồ ăn cho bà cháu con . Trên đường đưa đi bệnh viện thì mất ... cứu không kịp . "

Trang Duy có chút hối hận về câu hỏi của mình : " Chú xin lỗi đã khơi gợi nỗi đau của con . Con đừng giận chú nha . "

Hứa Sinh cười cười : " Dạ , không sao đâu chú . Chuyện này đã qua lâu rồi , nhắc lại con cũng không còn buồn lắm . Với lúc ba mẹ mất con vẫn còn nhỏ mà . "

Tiểu Hiếu ôm lấy Hứa Sinh , thút thít mũi : " Tội thầy của em quá đi hà . Mai mốt em lớn em sẽ kiếm tiền nuôi thầy . Cha và baba còn có người nhà của em đều chia cho thầy một nửa . Hức hức ! "

Vỗ về , Hứa Sinh xoa đầu tiểu Hiếu : " Em thật biết cách làm cho người ta vui mà . Em tự nuôi mình trước đi . Học phải giỏi lên mới có việc làm nha . Học dỡ là đi móc bọc đó ! " ( Viết chơi vậy thôi ! Học dốt còn nhiều đường khác làm giàu lắm . )

" Em hiểu rồi . Học giỏi để kiếm thật nhiều , thật nhiều tiền nuôi thầy . "

" Tiền không hẵn là tất cả đâu em . Còn nhiều thứ khác mà em cần học hỏi nữa đấy . "

Nhóc con lắc đầu , phản bác lại Hứa Sinh : " Tiền không thể giải quyết mọi vấn đề . Nhưng không có tiền thì mọi vấn đề đều không được giải quyết ! Thầy nói không đủ nha . đúc kết được khi đọc truyện , xem phim đó . Có tiền mới cua vợ dễ , không tiền gái không thèm nhìn chứ ở đó mà đòi có vợ đẹp , con xinh . Ha ha ! Em nói vậy đúng không thầy ? Thời đại này phải thực tế chút , yêu thì yêu nhưng tiền vẫn phải kiếm nhiều . 1 mái nhà tranh hai quả tim vàng , xưa lắm rồi thầy ơi . Giờ là nhiều căn biệt thự , trao nhẫn kim cương . "

Hứa Sinh bó tay , bó chân , gật đầu cười trừ : " Ha ha ! Em nói đúng ! Rất đúng ! Thầy sai thầy sai . "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.