Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 217




Vào phòng ngủ , Hứa Sinh thấy đồ ngủ và cái điện thoại được cho là cũ của Trang Duy đặt ngay ngắn ở trên giường . Cầm cái điện thoại lê coi , ấn ấn mở mở : " Điện thoại này mắc tiền lắm a . Mới tinh luôn , có thấy cũ chỗ nào đâu . Baba của em có đưa nhầm cho thầy không ? "

Nhóc cười hì hì , lắc lắc đầu : " Điện thoại vậy là cũ rồi đó . Điện thoại đó baba em xài 1 tháng xong mới đổi cái khác xịn hơn đó . Baba em làm người mẫu quãng cáo , điện thoại được tặng mấy chục cái , bỏ không ở trong tủ á , muốn xài cái nào thì xài , em với tiểu Hòa xin của baba xài á . Thầy dùng đi , khách sáo làm gì cho mệt . Có điện thoại thì em lúc nào cũng có thể điện cho thầy rồi . Thầy đưa điện thoại đây em lưu số của em vào cho thầy . Rãnh rãnh thầy điện thoại hay nhắn tin với em nha . "

Cố Hiếu cầm điện thoại ấn ấn , lưu lưu đã đời mới trả điện thoại lại cho Hứa Sinh . " Xong rồi đó ! Thầy cất cho cẩn thận nga . "

Hứa Sinh nhìn điện thoại cầm trong tay rồi hỏi nhóc , cậu cũng khá là bất ngờ : " Baba em làm người mẫu hả ? Bộ baba em là người nổi tiếng sao ? Hèn gì nhìn có phong thái ghê ! "

Nhóc còn bất ngờ hơn là Hứa Sinh : " Giề ! Đừng nói là thầy không biết baba em là ai nha ? Baba em nổi tiếng lắm luôn á . Ngôi sao hạng A đó nha , báo chí săm lùng khắp nơi . Thầy xem tivi cũng thường thấu baba em trên đó mà phải không ? "

Thở dài , Hứa Sinh lắc đầu , mặt có chút buồn buồn : " Nhà thầy không có tivi để coi a . Thầy suốt màu đi học rồi về nhà nên không có để tâm đến mấy chuyện này . Thầy xin lỗi nha ! Thầy lạc hậu quá ! "

Nhóc cầm tay cậu an ủi : " Không sao đâu thầy . Bây giờ có điện thoại rồi thầy coi tin tức , phim bằng điện thoại cũng được a . Nhỏ gọn , tiện dụng , muốn dùng ở đâu cũng được . "

" Điện thoại này ghê thật nha ! Thầy giờ mới biết nó có thể xem phim được như tivi luôn đấy . Đó giờ tưởng dùng điện thoại để nghe gọi thôi chứ ! "

" Giờ thời đại công nghệ tiên tiến rồi thầy . Còn nhiều cái đẹp , chức năng tốt hơn cái này nữa a . Hi hi ! "

Đưa điện thoại cho nhóc lần nữa , Hứa Sinh nói : "Ừm ! Em dùng rành điện thoại vậy thì chỉ cho thầy đi . Thầy không biết dùng điện thoại này a . Ở nhà thầy dùng điện thoại bàn gọi điện thôi hà . "

Nhóc kéo tay Hứa Sinh : " Ối giời ! Tưởng chuyện gì khó . Thầy nhìn cho kĩ nha . Cái này dùng vầy nè ... xong rồi đó ! Thầy biết dùng chưa ? Chưa biết thì em chỉ lại một làn nữa cho thầy biết ! "

Sau một hồi chỉ dẫn kĩ lưỡng của nhóc , Hứa Sinh không biết dùng mới là lạ à . Cậu nhìn nhóc cảm thán : " Em học không giỏi mà sao em dùng điện thoại giỏi dữ vậy ? Cái giỏi này em chia cho học hành bớt thì tốt biết mấy . "

Nhóc trề trề môi : " Ba cái điện thoại này dùng dễ ợt chứ gì . Mò tí là biết dùng ngay . Em học không giỏi chứ chơi thì xuất sắc . Con người mà đâu ai giỏi toàn vẹn tất cả đâu . Vừa học giỏi vừa chơi giỏi chỉ có thiên tài a . Em nói vậy đúng không thầy ? Hắc hắc ! " ( Nói vậy là tự khen mình rồi còn gì nữa . Diễn sâu quá em trai nhỏ ! )

" A ha ha ! Em nói cũng có lý . Thôi thầy đi tắm xong rồi ngủ . "

Nhóc níu Hứa Sinh lại : " Khoan đã ! Thầy cúi xuống chút , cười tươi lên . Em với thầy chụp hình mấy tấm . "

" Ờ ! Vậy cũng được ! "

" Hai ba ... rắc ... rắc ... rắc ... ! "

Nhóc ấn gửi hình hết qua điện thoại mình rồi để hình đại diện lên điện thoại của Hứa Sinh luôn . Để lúc nào thầy Sinh cute của nhóc mở ra cũng thấy nhóc mà nhớ nhung a .

Cầm đồ ngủ lên , Hứa Sinh tiến về phòng tắm : " Xong rồi , thầy đi tắm lát . Em ngủ trước đi hay ngồi coi tivi chờ thầy một lát cũng được . "

Nhóc nói với theo : " Thầy đừng có khóa cửa phòng tắm nha . Cửa phòng tắm phòng này hư rồi đó . Thầy khóa lại là không mở ra được đâu nha . "

" Ừm ! Cám ơn em nhắc nhở . Thầy sẽ không khóa cửa . "

Cũng chỉ là một đứa trẻ huống hồ là con trai , Hứa Sinh nghĩ cũng không nhất thiết phải đóng cửa . Lỡ mà nhóc có nhìn thấy thì cũng không bị mất mát gì . Thế là anh thả rong tắm luôn , không thèm phòng bị chú sói nhỏ dê xồm ngồi trên giường . ( ngây ngô quá là chết đấy ! )

Hứa Sinh cởi đồ sạch sành sanh ra tắm , mở vòi sen , nhắm mắt hưởng thụ . Tiểu Hiếu rón rén mở cánh cửa he hé ra nhìn trộm . Bé liếc nhìn thân hình trần trụi của Hứa Sinh từ trên xuống dưới . Da thầy thì trắng nõn nà , đường cong cơ thể quyến rũ , tiểu chim cúc chim bơ nhỏ nhỏ , đáng yêu quá chừng , mông thì đầy đặng hết chỗ nói . Sờ vô đảm bảo sướng bá chấy bù chét chó . Nhìn xong máu trong người nhóc sôi ùng ục , đầu óc ong ong , nước miếng chảy ròng ròng . Lảo đảo đứng không vững nhóc ngã nhào đẩy cánh cửa mở tang hoang , té sấp mặt ở trên nền nhà tắm . Hứa Sinh hết hồn mở mắt ra , thấy nhóc con nằm úp sấp vội vàng đến đỡ nhóc dậy . " Tiểu Hiếu ! Em không sao chứ ? Tại sao lại té thành thế này ? Ôi mũi em chảy máu rồi . Em té đập trúng mũi hả ? "

Đã chảy máu mũi vì cảnh sắc gợi tình hồi nãy giờ Hứa Sinh còn trần trụi đỡ nhóc như thế làm cho nhóc chảy máu mũi nhiều hơn nữa . Cười ngốc nghếch nói : " Tại nóng quá chảy máu mũi thôi thầy . Em không sao đâu ? Em tính hỏi thầy có muốn em chà lưng dùm không ấy mà . Tự nhiên choáng váng , say nắng té muốn dập mật . Thầu yên tâm , em không ngủm nổi đâu . Hì hì ! "

Hứa Sinh vội vội vàng vàng ôm bé về giường nằm : " Không sao cái gì mà không sao ! Máu chảy ra càng ngày càng nhiều kia kìa . Em hơi ngữa đầu lên tí , để máu không chảy ra nữa . Em làm thầy lo quá đi . "

Cầm khăn giấy chùi chùi máu mũi , nhóc làm như mình xấu hổ lắm , che mắt , nói với Hứa Sinh : " Thầy ơi thầy ! Thầy mặc đồ đi đã , thầy đang khoe hàng với em ư ? Mắc cỡ chết người ta hà . Em nhìn nữa là chết vì mất máu đó thầy . "

Hứa Sinh nhìn xuống mới biết mình chưa lấy gì che thân , vội vàng khép chân lại , tay bụm bụm , ngượng chín cả mặt : " A ! Thầy quên mất tiêu . Em chờ thầy một lát , thầy đi mặc đồ vào liền . Không có lâu đâu ! Nhanh lắm ! "

Hứa Sinh chạy vào phòng mặc đồ , tiểu Hiếu ở ngoài mới ngóc đầu dậy , dùng hi miếng khăn giấy se se nhét vào lỗ mũi . Nghĩ ngợi trong lòng , nhóc lại hưng phấn muốn chảy máu mũi tiếp : ' Thầy Sinh của mình đúng là tuyệt sắc giai nhân a . Mặt đẹp , dáng đẹp , cái gì cũng đẹp . Làm mắt mình nổi đom đóm luôn , chắc chết quá hà . Chưa chi đã đổ không ít máu rồi . Cua vợ quả nhiên là đổ nhiều máu và nước mắt mà . Nay mệt mỏi dữ dằng dện . Nhưng vì sự nghiệp không cần chịu cảnh cô đơn , ăn cẩu lương của người khác nhóc nguyện hi sinh . Chờ khi thời có chín mùi , nhóc hốt vợ về nhà luôn . Bù đắp những khó khăn , mất mát này sau . '

Mặt đồ ngủ xong , Hứa Sinh leo lên giường sờ mặt nhóc : " Em thấy có không khỏe chỗ nào không ? Khó chịu ở đâu nói thầy biết có gì thầy kêu cha em gọi bác sĩ đến khám . "

" Dạ ! Em không sao thật mà . Lâu lâu thời tiết thay đổi đột ngột nên chảy máu mũi vậy thôi . Chứ bình thường em khỏe như con trâu điên ấy . Hì hì ! "

" Không sao nữa thì tốt ! Nằm xuống ngủ sớm đi , ngày mai em còn phải đi học mà . Ngoan ! Có thầy ở đây rồi , em không cần sợ gì cả . "

Để nhóc nằm xuống , đắp chăn cẩn thận , Hứa Sinh cũng nằm xuống tắt đèn đi ngủ luôn . Nhóc con xoay người ôm lấy eo cậu : " Thầy ơi em sợ ! Thầy ôm em ngủ nha . "

" Được ! Tiểu Hiếu ngủ ngon ! Thầy ôm em ! "

Nhóc tranh thủ nấp trong lòng Hứa Sinh , cọ tới cọ lui một lúc mới ngủ .

Bên phòng Trang Hòa thì cũng không khác là mấy , tiểu Hòa và tiểu Thuận ôm nhau ngủ say sưa . Phòng ba nhóc tiểu Minh , tiểu Tinh và bé Hạo vẫn diễn ra như thường lệ , bé Hạo bị hai con sói chồng ngủ gác tay gác chân đè mình muốn ngộp thở . Coi như cả đám đã có nơi chốn thuộc về mình hết rồi .

Tiểu Hi dòm qua dòm lại không nơi nào thuộc về mình , chạy qua phòng cha xin ngủ ké , cha liền đem bé qua phòng ông bà nội ngủ . Tội nghiệp cậu nhóc hai tuổi tiểu Hi , anh em theo bồ bỏ rơi mình , cha và baba mê đắm lăn giường cũng bỏ rơi mình . Tủi thân dễ sợ .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.