Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 188




Sau những ngày chờ mòn mỏi , hôm nay là ngày diễm kịch ở trường của tiểu Minh , tiểu Tinh và bé Hạo cũng như là ngày mà ba bé đính hôn với nhau . Sáng sớm , tiểu Minh và tiểu Tinh nhanh chóng vệ sinh này nọ rồi chạy qua phòng Cố Ngạo gõ cửa : " Cha ! Baba ! Mau dậy đưa tụi con đi diễn kịch a . Lẹ lên , nay là ngày vô cùng của vô cùng của của vô cùng của của của vô cùng quan trọng a . Dậy đi , hoàn thành nhiệm vụ xong cha với baba về nhà lăn giường tiếp . Lăn giường mãi không tốt cho sức khỏe đâu a . "

Cố Ngạo bực bội đi mở cửa , cúi đầu trừng mắt mắng hai nhóc : " Các con có bị thần kinh không ? Mới có 4 giờ sáng kêu cha dậy làm gì ? Giờ này trường cũng đâu có mở cửa , biểu diễn này nọ tận 8 giờ các con về phòng ngủ ngay cho cha . Lát nữa cha dậy chở đi , còn không thì ở nhà . "

Hai nhóc chu chu cái mỏ : " Cha kì cục ghê á ! Nay là ngày đính hôn của tụi con với bé Hạo a . Dậy sớm còn đi trang điểm , thay đồ giống như hồi cha và baba đám cưới á . Cha đừng có coi tụi con là con nít định làm qua loa , cho có chứ gì ! Hừ , cha đáng ghét ! "

" Có thay đồ thì cũng chờ các con diễn kịch xong mới thay . Giờ này thay lát cũng phải cởi ra mặt đồ trường phát . Bấm nút về phòng ngay cho cha . Ngủ cũng không yên với đám nhóc thối này . Con với cái , đúng là của nợ hoàn của nợ . "

Anh đóng cửa cái rầm , lầm bầm lầu bầu về giường ôm Trang Dụ ngủ tiếp . Mới ngủ có mấy tiếng đồng hồ sau công cuộc làm việc siêng năng , mệt ghê a .

Hai nhóc tò tò chạy về phòng nằm ngủ tiếp , lăn qua lộn lại mãi không ngủ được . Đếm cừu cũng vô dụng , hai nhóc trông mong thấy cảnh bé Hạo mặc lễ phục lâu lắm rồi a . Thế là , đúng 5 giờ sáng hai nhóc chạy qua gõ cửa phòng Cố Ngạo tiếp . " Cha ! Baba ! Dậy đi ! Gà dậy rồi thì cha cũng dậy đi .Baba nữa , nhanh đưa tụi con tới trường a . Ngủ gì mà ngủ sâu dữ vậy trời . Thế mà cũng không dậy ! Thấy ghét ! "

Hai anh em bàn bạc , chạy đi lấy micro, mở loa đầu đĩa lên , đứng dưới lầu hét : " Loa loa loa ! Cả nhà mau dậy đi . Cháy nhà rồi , cháy nhà rồi . Cháy lụi tàn thành tro hết rồi . "

Nghe phát loa cháy nhà , mấy ông chồng bế ngang vợ lên , tông cửa chạy ra ngoài . " Cháy rồi ! Dậy đi vợ ơi . Cháy cháy ! "

Cả đoàn người hớt ha hớt hãy chạy xuống lầu , có mình hay nhóc tỉnh bơ như chưa có gì xảy ra : " Trời ơi ! Bài hát mới chế của anh em mình hay ghê luôn a . Cháy nhà ! Cháy nhà . Mọi người mau dậy đi . Cháy sắp thành tro hết rồi . Cháy cháy ! "

Cố Ngạo thả vợ xuống ghế ngồi , tới túm cổ áo hai nhóc nhấc lên cao mộ khúc . Túm lại là hai nhóc lơ lửng giữa không trung : " Các con quậy cái gì vậy hả ? Ăn no rãnh rỗi không ngủ thì cũng đừng có phá giấc ngủ của người khác . Muốn bị ăn đòn đúng không ? "

Hai nhóc quơ tay , quơ chân loạn xạ : " Ngon , nhào vô . Tụi cọ chấp cha một chọi hai á . Chúng ta hãy dùng nắm đấm chứng tỏ thực lực như những người đàn ông với nhau đi nào . Bỏ tụi con xuống nhanh a . "

Anh nhết mép : " Đánh ? Các con nhìn lại thân thể lùn tịt , tí nị của mình đi . Các con mà đánh lại cha mới sợ . "

Anh giơ hai nhóc lơ lửng ra xa mình chút : " Đó ! Cha đứng yên cho đánh đó . Đanh được đánh đi . Đánh có tới hay không lại là một chuyện . Ha ha . "

Quơ quào đánh mãi không được , hai nhóc mở loa phát thanh , cầm micro khóc lớn : Hu hu hu ! Bớ người ta . Cha chuối dập hàng hung con cái . Hu hu hu . Bớ người ta , cha chuối dập treo hai đứa con trai giữa không trung . Hu hu hu . Bớ người ta , bạo hành gia đình kìa . Bớ người ta . Hu hu hu ! "

Trời má ơi , điếc lõi tai luôn rồi . Cố Ngạo khó chịu , nói với Cố Hủ : " Em đi rút điện cái loa cho anh . Hai thằng này mới sáng sớm muốn ăn đánh đây mà . "

Cố Hụ nghe lời , chạy đi rút chui điện , hai nhóc không khóc ăn vạ được nữa , nín bặt , cầm cái micro đưa ra say mông che chở để bị đánh không đau . Cố Ngạo thả hai nhóc xuống , chỉ chỉ cái ghế shopha : " Hai đứa nằm sấp lên ghế cho cha . Chu cái mông cao lên . Cha phải cho các con biết thế nào là mùi vị bị ăn đòn . Nhanh lên ! "

Hai nhóc chớp thời cơ , nhào vào lòng Trang Dụ : " Baba cứu tụi con đi . Cha định đáng tụi con kìa . Đau lắm a . Baba ! "

Trang Dụ mệt mỏi , lắc đầu : " Chuyến này các con làm cha giận rồi đấy . Baba không giúp được đâu . Ngoan , nghe lời , cha sẽ nhẹ tay hơn . "

Hai nhóc khịt khịt mũi , nước mắt rơi lã chã bò lên ghế nằm chu mông . Ai nhìn vào cũng có chút mũi lòng , tí tị thôi nha . Cố Ngạo lấy cái chổi lông gà , buôn lời hăm dọa : " Nay tới còn dám làm mấy cái trò khùng điên này nữa không ? Nói cho cha nghe ! "

" Hức hức ! Hên xui . "

" Tới lúc này con cãi bướm . Đánh mỗi đứa năm roi . "

Hai nhóc bụm mông năn nỉ : " mỗi đứa 5 cái nhiều lắm . Mỗi đứa 0,5 cái thôi cha . Đánh nhiều tét đít , đi không nổi như baba là chết a . "

Cả nhà buồn cười , bụm miệng cười khúc khích . Cố Ngạo cũng thấy hài ghê gớm , anh tằng hắng giọng hỏi : " O,5 cái làm sao mà đánh ? Đánh 5 cái 2 đứa chia đôi vậy . "

Hai nhóc sợ đau , lắc đầu lia lịa : " Đừng mà 5 cái 2 đứa cũng nhiều lắm . 0,5 cái đánh được a . Cha giơ cây chổi lên xong 0,5 cái rồi đó . Bận đi bận về mà , bởi vậy cha đánh bận đi đừng đánh bận về . "

" Tới nước này cũng lẽo mép dữ hén . 5 cái là 5 cái , anh chịu đánh 3 cái , người kia 2 cái ? Anh em các con chia nhau đi . "

Hai nhóc ngóc đầu dậy nhìn nhau , lưỡng lự ai sẽ lè người hi sinh vì đại cuộc . Nhìn biểu cảm nhăn nhăn mày , đau lòng , xoa trán suy nghĩ như hai ông cụ non trông đáng yêu quá chừng . Quậy thì quậy chứ thực ra chúng cũng chỉ là con nít miệng còn hôi sữa . Cố Minh không nghĩ nữa , đứng thẳng người lên ghế : " Cha đánh một mình con 5 cái được gòi . Cha đừng đánh tiểu Tinh . Con làm anh con chịu trách nhiệm . "

Tiểu Tinh lắc đầu : " Không được ! Cha đánh sức như trâu điên , đảm bảo đau gắp mấy lần baba đánh . Cha đánh con được gòi . "

Tiểu Minh vén tóc mái tiểu Tinh lên : " Cha không được đánh em con . Tiểu Tinh hồi lúc trước té cầu thang bin thương còn sẹo ở trán nè , tay bị trật nữa , yếu lắm . Mông con nhiều thịt đánh đi , đánh đã hơn . "

" Được ! Vậy cha đánh một mình tiểu Minh . "

Anh giơ cây chổi lông lên , mặt hung hăng tưởng đánh thật . Tiểu Tinh che mắt lại , chừa hí hí ra coi , còn tiểu Minh chưa bị đánh đã la làng : " A a a ! Đau chết mị rồi . Đau quá a a a . "

Anh quăng cây chổi sang một bên , cười ha hả : " Xạo vừa thôi ông thần con . Cha có đánh cái nào đâu mà kêu đau . Lì thấy sợ hà . Đợt này cha tha đấy , không có lần sau nữa đâu . "

Tiểu Tinh và tiểu Minh hú hồn xém rụng chim én ? ? mất tiêu . Hai anh em mừng rỡ ôm nhau : " Hức hức ! Không bị ăn đòn gòi a . Xém xíu cái mạng nhỏ bé này của anh không thể đi đính hôn với bé Hạo gòi . Thoát chết trong gan tất . "

Trang Dụ hạnh phúc , đến ôm hai đứa con mình vào lòng : " Các con thiệt là . Còn biết giúp đỡ nhau như thế là tốt . Mặt nào không biết chứ về mặt này baba rất hãnh diện vì tình cảm anh em gắn bó của các con . "

Cố Ngạo hù chơi vậy thôi chứ anh cũng đâu có nỡ lòng nào đánh hai nhóc con nhà mình . Tội quấy phá giấc ngủ này cũng chưa có tới mức phạt nặng thế . " Các con ôm nhau khóc đủ chưa ? Chưa đánh đã khóc , đàn ông cái gì chứ . Mai mốt sao bảo vệ bé Hạo đây ? Dùng chiêu mít ướt được chắt . Cha tha cho rồi , nói sau để cha nguôi giận đây . "

Hai nhóc đứng dậy , khoanh tay nói : " Tụi con cám ơn cha đã không đánh đòn tụi con . Tụi con cũng xin lỗi vì đã làm phiền giấc ngủ ngàn vàng của mọi người . Mai mốt tụi con có quậy nữa hay không là chuyện tụi con không hứa được . Cái đó hên xui , tùy trường hợp hành động . "

" Ha ! Đến xin lỗi mà cũng ma mảnh vậy đó . Đi rửa mặt rồi ăn cơm , lát cha chở đến trường . "

" Dạ ! Cám ơn cha ! Yêu cha và baba nhiều . Bé Hạo ơi , ông xã của em sắp tới rồi đây . Yea , yea ! "

Uông Nguyệt Hoa lôi kéo Cố Chính Khanh : " Ông xã ! Mình cũng chuẩn bị đồ đẹp đi coi cháu nội diễn kịch đi . Em cũng mong lắm rồi . Còn cả các con nữa , hôm nay nghỉ làm hết , đi coi bốn cháu trai Cố gia làm nở mày nở mặt nào . "

" Dạ ! "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.