Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 169




Cố Ngạo đậu xe trong một góc đường , bắt vai cậu hỏi : " Em nói cho anh biết cái tên bạn thân của em là ai ? Anh phải tìm ra hắn cho hắn một trận . Dám tiếp xúc vợ anh mỗi ngày mà anh không hề hay biết gì . Tức quá mà . Em nói mau . "

Trang Dụ mặt dửng dưng , cười khoái trá : " Em đã nói với anh rồi mà . Bạn thân nhất của em xa tận chân trời gần ngay trước mắt . Anh thông minh lắm mà , đoán xem người đó là ai . "

" Em mà không nói , anh giận em luôn ! "

Cố Ngạo ngẫm nghĩ mãi không ra , bực bội buôn cậu ra ngó ngang một bên không thèm nói chuyện với cậu nữa . Cái mặc hầm hầm làm người ta không thấy ghét mà thấy đáng yêu vô cùng . Trang Dụ nhếch mép , trèo lên đùi anh ngồi : " Ông xã ! Anh đáng yêu quá đi hà . Mặt giận mà cũng đẹp trai nữa . Thôi thì nể mặt anh giúp cho tụi nhỏ vui vẻ em sẽ nói cho anh biết . Đảm bảo khiến anh vui vẻ không thôi . "

Cố Ngạo con mắt có chút dao động , chờ đợi câu trả lời của cậu . Trang Dụ kề sát môi mình bên tai anh , liếm một cái nói nhỏ : " Người bạn thân nhất của em chính là bạn đời của em a . Anh là người thân nhất của em còn gì nữa . Em đã nói xa tận chân trời gần ngay trước mắt . Trước mắt em lúc nãy không phải là anh à ? Ông xã . Người anh mắng nãy giờ cũng là anh đó . Anh muốn đánh hắn thì đánh đi em nói tên rồi a . Người bạn thân nhất cũng là người em yêu nhất đó chính là Cố Ngạo . Ông xã của Trang Dụ . "

Được cậu bày tỏ trắng trợn cùng với động tác mê hoặc như vậy mặt Cố Ngạo bùm một cái đỏ ửng . Giọng anh có chút run run hỏi cậu : " Em ... Em nói thật chứ ? Nãy giờ chắc không phải anh nằm mơ giữa ban ngày ? "

" Giờ phút này ai nói anh thông minh chứ em thấy anh ngốc thiệt đó . Ông xã ! Em yêu anh ! Moa ! "

Trang Dụ hôn má anh rồi lần mò tới hôn đôi môi mềm mại của anh . Cố Ngạo bừng tỉnh giữa cơn say , quyến luyến mút lấy cậu . Hôn xong , nh định sấn tới làm chuyện trọng đại trong xe luôn lại bị cậu cản lại . " Ông xã ! Khoan hãy làm trong xe . Em chở anh đến một nơi trước . Đến đó anh muốn làm gì em cũng được . Nha ông xã ! "

Cố Ngạo này nĩ mấy câu : " Hiện làm ở đây ngay không được à ? Anh đã hứng lắm rồi , chịu không cí nổi . Ai kêu em rù quến anh dữ quá . Cho anh làm một hiệp cũng được . Làm xong một hiệp rồi em muốn đi đâu anh chở em đi đó . "

Trang Dụ cương quyết lắc đầu : " không được đâu ông xã ! Anh ráng nhịn tí đi mà . Bây giờ anh đổi chỗ với em , để em lái xe . Em chở anh tới nơi này , nhanh lắm , không xa chỗ này đâu . "

Cố Ngạo do dự một chút rồi cũng đổi hỗ cho cậu , anh thơm nhẹ môi cậu thêm cái nữa . " Được rồi ! Anh tin tưởng em . Lái xe cẩn thận đấy . Em đừng có lái xe giữa chừng rồi kêu bỏ quên não ở nhà a . Tới lúc đó chúng ta cùng ăn nhan ngồi bàn thờ . "

" Anh làm như em đãng trí lắm không bằng . Em còn muốn cùng anh sông tới già không thể chết trẻ vậy được . Anh thắt dây an toàn vào , em lái đây . "

Nói vừa dứt lời , Trang Dụ đạp ga chạy nhanh thiệt nhanh . Cố Ngạo hoảng hồn ráng bình tĩnh giữ thăng bằng mình lại . Anh cầu trời cầu phật để mình không phải rời khỏi nhân gian tươi đẹp này sớm đến vậy . Anh còn đang trong tuổi thanh xuân mớn nỡm , tinh lực dồi dào a . Vợ anh hôm nay đã bạo dạng mà còn gan lì không sợ chết nữa . Hú hù hú día !

" két ... eét ! "

Trang Dụ dừng xe trước một khách sạn năm sao nổi tiếng . Cậu đậu xe vào đúng chỗ rồi kéo anh đi ra ngoài . " Nhanh ! Đi theo em . Anh còn đứng ngốc nữa là em bỏ mặt anh luôn bây giờ . Em đua xe có tí thôi a , công an giao thông chưa có thổi . Anh nhát gan ghê . "

Cố Ngạo là nhìn tới cái khách sạn năm sao đó tới phát ngốc chứ không phải sợ đến phát ngốc . Vợ anh dự tính sẵn hết luôn , vào khách sạn nổi tiếng này rèn luyện thân thể cho đã . Ôi sướng quá , góc gì mỗi ngày đều có thể giống nhừ vầy thì còn gì bằng . Hắc hắc .

Trang Dụ kệ anh cười khù khờ , ngốc nghếch ra sao , lấy chìa khóa phòng cậu lôi anh vô thang máy lên đến chỗ mình đặt trước . Trang Dụ cười hì hì , chưa chịu mở cửa làm Cố Ngạo sốt ruột muốn chết . " Em mau mở cửa vào đi , nhìn anh làm cái gì a ? Nhanh lên ! Anh chờ muốn mòn răng rồi nè . "

" Khoan đã ! Anh nhắm mắt lại trước đi a . Nhắm mắt rồi em mới mở cửa vào , không được nhắm tí hí nga . Em mà giận rồi thì anh tự biết hậu quả . "

Anh ôm ngực mình , thở đều đều , nhắm tịt mắt lại : " Rồi ! Anh nhắm rồi đó . Khi nào em kêu anh mới mở . Mau vào phòng lẹ lên ! "

Cậu đưa thẻ phòng vào khe mở cửa cái cạch . Nuốt nước miếng ực ực , anh nắm tay cậu từ từ đi vào . " Xong rồi đó ! Anh mở mắt ra xem đi . "

" Ngạc nhiên chưa ! "

Mở mắt ra , một cảnh đẹp mộng tình hiện ra trức mắt anh . Giường được rãi đầy hoa hồng , nến được xếp hình trái tim cháy lung linh dưới nền nhà . Chung quanh bức tường là ảnh chụp của anh và cậu cùng gia đình , bạn bè . " Em làm anh bất ngờ thiệt đó bà xã ! Hôm nay là ngày gì mà em làm long trọng dữ a ? Nay đâu phải sinh nhật anh cũng đâu phải sinh nhật em cũng không phải kỉ niệm ngày cưới , còn tận 1 tháng nữa mới đúng một năm ngày cưới của chúng ta . "

Trang Dụ có hơi hơi thất vọng , cậu hơi dỗi nói : " Hôm nay ngày quan trọng vậy mà anh không nhớ . Hôm nay là kỉ niệm 5 năm chúng ta gặp nhau đó . Em nhớ rõ vậy mà anh lại quên . "

Cố Ngạo hết hồn nhớ ra , vội vàng chấp tay xin lỗi cậu : " Anh xin lỗi bà xã . Anh quên mất . Anh lúc đầu gặp em quên xem ngày tháng nên cho nó vào dĩ vãng luôn . Anh hứa sau này bất cứ ngày trọng đại nào anh cũng nhớ hết . Em tha lỗi cho anh nha . "

Trang Dụ ôm anh , để cơ thể anh bao trọn lấy mình : " Em nỡ lòng nào giận anh được . Anh coi em chuẩn bị vậy có đẹp không ? Em dự trù rất lâu rồi a , sáng này mới kêu nhân viên chuẩn bị thấp nến cho chúng ta . Bình thường toàn là anh chuẩn bị nay đến lượt em . Em đã dùng gần hết số tiền chính mình tự tay kiếm được vì ngày hôm nay rồi a . Anh sau này phải hảo hảo bù đắp lỗ cho em . "

Lòng hạnh phúc không tả nổi , anh siết vòng tay ôm cậu , mắt nhìn mọi thứ xung quanh : " Đẹp lắm ! Em quả nhiên là vợ tốt của anh . Chuyện tiền bạc , lỗ vốn này kia anh chắc chắn đắp vài gấp trăm lần . Cám ơn bà xã ! Dụ Dụ ! "

" Vậy món quà này đã đủ thỏa mãn anh chưa ? Em mướn cái phòng đắt nhất , có giường nước nổi tiếng trên tivi hay giới thiệu luôn đó . "

" Chưa thỏa mãn ! Anh còn muốn thêm một thứ nữa . Bây giờ chúng ta thực hiện liền đi . Hắc hắc ! "

" Lại bắt đầu giở trò sắc lang . Anh đúng là sa sĩ phẩm của em a . Tự nhiên từ đâu rớt xuống . "

" Sa sĩ phẩm này tự mọc chân tới tìm em không để em nhọc nhằn tìm anh đâu . Hắc hắc . Anh đây sẽ phục vụ em thiệt là chú đáo để nhớ tới ngày trọng đại này . "

Thế là anh bế cậu lên giường , chuẩn bị ăn cậu tới thỏa mãn .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.