Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 150




Hai người đang ăn cơm.vui vẻ thì có người gọi điện cho Hàn Đông . Nhìn tên người gọi tới , mặt Hàn Đông biến sắc , dịch ghế ra đi nói chuyện điện thoại : " Khờ cục chờ một lát . Anh nói chuyện điện thoại một lát rồi và mình ngay . "

" Dạ được ! "

Hàn Đông ấn nút nhận máy : " Alo ! Mẹ điện con có việc gì đấy ? ''

" Còn việc gì ngoài việc tìm cho con một cô vợ chứ . A Đông à ! Mẹ mới hẹn một cô gái con của chủ tịch công ty xx đấy . Cô ta đẹp lắm , xinh nữa , vừa đi du học về , lớn hơn con có 2 tuổi thôi hà . Mẹ sắp xếp ngày mốt để con và cô gái đó gặp nhau rồi . Con chỉ cần đến , lịch sự chút đỉnh với người ta . Mẹ tin con trai mẹ đẹp trai , tài giỏi vậy mà cô ta không chịu . Mẹ muốn bồng cháu lắm a . "

Hàn Đông liếc nhìn a Khờ đang cấm cúi ăn cơm . Anh từ chối ngay lập tức : " Con không đi . Mẹ đừng để con mang tội hại đời con gái người ta . Con đã nói với mẹ từ lâu con không thích con gái , con thích con trai . Mẹ nên hiểu cho con đi , chuyện đã qua nhiều năm như vậy tại sao mẹ không thể thông cảm cho con ? Mẹ là mẹ của con đó ! Người con cần sự thông cảm , ủng hộ con nhất là mẹ . "

Mẹ Hàn Đông giọng sụt sùi : " Mẹ thông cảm cho con rồi ai thông cảm cho mẹ . Người ta cứ suốt ngày dị nghị , chê bai con mình chẳng có người mẹ nào chịu nổi cả . Mẹ chỉ có duy nhất mộ người con trai làm điểm tựa cũng để nối dõi tông đường cho Hàn gia ta . Con cứ như vậy sống mẹ có chết cũng không nhắm mắt . Con thương mẹ thì đến gặp cô gái đó đi con . Rồi lấy vợ sinh con đẻ cái . "

" Xin lỗi mẹ . Con làm không được . Con đã có người con yêu thương rồi . Giới tính là do trời định con không chống lại được . Mẹ khi gặp người con yêu thì sẽ biết em ấy không thua gì những người con gái đâu . "

Bà quát lên : " Con con thích thằng nào . Mẹ không cho phép . Con mau chia tay tên đó đi nếu không con đừng trách mẹ độc ác . "

" Mẹ đừng làm tổn thương em ấy . Nếu mẹ có gì thì chúng ta ba mặt một lời nói rõ với nhau . Khi đó mẹ sẽ hiểu . "

" Được ! Mẹ cũng xem thử cái thằng con yêu bộ dạng nó ra sao . Con sắp xếp đi , vài bữa nữa mẹ đến tìm con . Con coi làm sao đó thì làm . Mẹ nhất định không để con mình đi vào ngõ cụt vậy đâu . "

" Nó không phải ngõ cụt mà là con đường hạnh phúc . Khi nào con sắp xếp xong sẽ nói chuyện với mẹ sau . Con cúp máy đây . "

Hàn Đông buồn bã đi lại ngồi tiếp tục ăn cơm . Bây giờ đồ ăn có ngon tới cỡ nào thì Hàn Đông cũng không nuốt nổi . A Khờ quan tâm hỏi : " Đông Đông làm sao vậy ? Anh có gì buồn thì nói cho em biết đi . "

Hàn Đông kéo cậu lại ôm chặt , anh thở dài : " Khờ cục cưng à . Em nói coi anh phải làm gì mới tốt đây ? Mệt mỏi thật . "

" Chuyện gì hở anh ? "

" Mẹ anh bắt anh đi xem mắt . Anh từ chối rồi . Anh cũng đã come out chuyện giới tính của mình lâu rồi . Mẹ anh thế nhưng tới bây giờ vẫn chưa chịu chấp nhận anh . Anh cũng đâu muốn làm mẹ buồn . "

A Khờ vuốt ve anh an ủi : " Anh đừng buồn mà . Em thì đó giờ ở cô nhi viện nên cũng không biết làm sao . Em nghĩ mẹ anh cũng muốn tốt cho anh thôi . Em nhất định sẽ cùng anh vượt qua mọi khó khăn . Anh không cô đơn nữa đâu . "

" Em chịu cùng anh đi đến hết đời này chứ ? Anh sẽ bảo hộ em không để ai ăn hiếp em đâu . Kể cả mẹ anh cũng không là trường hợp ngoại lệ . "

A Khờ đưa tay châm chút nước bọt giơ lên trời : " A Khờ xin thề sẽ cùng Hàn Đông bên nhau đến suốt đời . Nếu em thất hứa thì em sẽ gặp toàn chuyện xui xẻo suốt quảng đời còn lại . "

Hàn Đông cười cười , nhéo nhéo mũi a Khờ : " Đó giờ em có bao giờ hên đâu mà xui . Khỏi thề thốt gì cả , anh tin em . "

" Em gặp anh , yêu anh rồi được anh yêu là quá may mắn . Nhiêu đó may mắn em đủ xài . Hi hi ! "

" Ngốc ! Mà anh nói luôn , mẹ anh sắp lên đây gặp chúng ra rồi . Anh đã nói mình có người yêu với bà . Anh sắp xếp chỗ hẹn rồi tụi mình cầu xin mẹ chấp nhận . Chúng ta chân thành đến vậy chắc chắn mẹ không từ chối đâu . "

" A ! Nhanh vậy ! Em phải làm gì để hợp mắt bà . Chắc em phải mua vài hộp thuốc bổ làm quà , mặc đẹp đẹp xíu . "

" Em cứ như bình thường là được . Một khi đã yêu em thì cho dù em mặc đồ chợ đêm cũng đẹp mà đã ghét rồi mặt đồ hàng hiệu cũng xấu . "

A Khờ gãi gãi đầu cười : " À ! Em hỏi tí nha . Anh gặp em hồi nào mà thích em vậy ? Ấn tượng về em ra sao ? "

Hàn Đông nhướng nhướng mày , hồi tưởng lại chuyện xưa : " Ngày đầu mà anh vừa chuyển trường vào lớp em đấy . Bao nhiêu người trong lớp đều hướng mắt nhìn anh duy chỉ mình em là thấy đầu , rụt rè đọc sách . Anh có chút tò mò về em rồi , lúc em ngẩng đầu ngó anh cái thì trái tim anh loạn nhịp từ đó luôn . Mắt em sáng mà mang vẻ ngây thơ trong sáng lắm . Sau này chơi với em anh mới biết đó không phải là ngây thơ , trong sáng mà là ngu ngốc , đầu lợn , khờ khạo . "

A Khờ đỏ mặt , bậm bậm môi : " Anh làm gì chê em ghê vậy . Em học cjũng được loại khá trong lớp chứ bộ . Đứng thứ 10 từ dưới đếm lên đó nha . "

Hàn Đông cười ha ha : " Lớp có gần 70 người mà em hạng 10 từ dưới đếm lên . Thông minh quá hén . Anh vào học tháng đầu tiên đã đứng nhất khối rồi a . "

" Anh học giỏi , đầu thông minh đem so với đầu óc chậm phát triển như em làm gì ? Mắc cỡ quá đi à không nhục quá đi . Sau này hên là có anh kèm em học mấy thôi chưa chắc gì em đã đậu vào trường đại học này . "

" Ừ nhờ công của anh thiệt . Em ngốc khó dạy gần chết . Một bài chỉ tận 10 lần mới nhớ . Mệt não ghê . Nha mà anh không hiểu nổi em , suốt ngày từ năm cấp ba đến giờ em luôn lén lúc quan sát anh . Anh giả bộ không thấy thôi chứ biết hết . Mấy cây kem để lên bàn anh vào mỗi sáng sớm là em mua cho anh chứ đâu . "

A Khờ gật gật : " Ừm ! Tại có lần em đi ngang quá thấy anh ngồi dưới táng cây ngủ á . Ôi mẹ ơi đẹp trai phải biết , vô tình dính thính anh luôn . Em nghe tên anh lạnh quá nghĩ chắc anh thích ăn kem , bởi vậy tiền ăn vặt nguyên năm cấp ba của em đều thành kem buổi sáng của anh . "

Hàn Đông cốc đầu cậu : " Em ý nghĩ khùng điên gì đâu á . Ai nói tên lạnh cái là thích ăn kem . Anh thích ăn sinh tố cơ . Mà có gì ăn nấy , không tốn tiền ngu gì không ăn . Ăn lạnh buổi sáng ê răng muốn chết phải ma buổi trưa chứ . Lạ đời . "

Ngỡ ngàng trước câu trả lời của anh , a Khờ biểu cảm tiếc tiền ?? : " A a a . Sao anh không chịu nói sớm . Tiền mua sinh tố rẽ hơn cây kem nha . Anh ăn ngon lành em tưởng anh thích . Ôi tiền của em đã chấp cánh bay xa . 1 cây kem 2 đồng , bịt sinh tố một đồng . Một năm có 365 ngày vậy là mất 365 đồng nhân cho 3 năm + 1 đồng năm nhuận nữa là bằng ... Bằng bằng bằng bao nhiêu ta ? "

" 1096 đồng . Tính toán dở ẹt . Em không nên làm giáo viên dạy toán cả dạy văn cũng không . Em đổi sang dạy môn khác đi . "

" Rối quá tín nhầm . Giờ không dạy toán , không dạy văn chứ em dạy gì giờ ? "

Hàn Đông gian trá nói : " Ờ ! Anh giỏi lý vậy em dạy sinh đi . Giỏi sinh lý rất tốt . Chứ yêu ' sinh lý ' là tiêu đời nhà ma . Ha ha ! "

" Ok ! Vậy em dạy sinh ! "

Hàn Đông sốc ngang cậu lên : " Nếu đã vậy ! Chúng ta nên ôn bài lại đã . Anh chờ ngày này hơi bị lâu . Ôn sinh lý trên giường là hiệu quả nhất . "

A Khờ lầm bầm rồi giải dự : " Hở ! Hở ! Sinh lý tại giường ? A a a ! Anh làm thiệt hả ? Chưa mà , chưa mà . Mới tỏ tình một ngày mà anh định làm chuyện ấy ấy với em . Anh đốt cháy giai đoạn ??? quá rồi đấy . Chúng ta chưa đi hẹn hò , xem phim ... nữa mừ . "

Hàn Đông thẳng tiến ôm cậu đè lên giường : " Đốt cháy giai đoạn mới tốt . 7 năm hơi bị trễ rồi nha . Chờ lâu quá nó dồn dữ lắm . Anh hôm nay sẽ phát tiết hết 7 năm trong một đêm . "

" Ôi mẹ ơi ! 7 năm trong một đêm . Anh lấy mạng em à . Đừng mà Đông Đông . Em lạy anh mà . Ưm ... um um . "

... .. .... .. .. .. ... ... .... .. .. .. ..

Bảy năm một đêm là Hàn Đông đùa cho vui thôi . Mỗi ngày lấy lại vốn một ít . Người ta làm bao nhiêu thì anh làm gấp đôi , đủ bảy năm thu hồi vốn rồi tính tiếp . Dù sao bữa nay cũng là lần đầu tiên vận động sinh lý với Khờ cục cưng , dịu dàng xíu , chơi lâu xíu , nhanh nhanh xíu . Tới hồi quen rồi thì mạnh bạo nhất , chơi lâu nhất , nhanh nhanh nhất .

Cho nên xíu xíu bửa đó thành a Khờ liệt nữa thân , nghỉ học một hôm .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.